Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 152

Cập nhật lúc: 2025-02-23 16:08:23
Lượt xem: 7

Lão Mạnh thở dài, ánh mắt thoáng vẻ bất lực.

"Haizz… Được rồi. Nhưng mọi người phải hứa với tôi, nghe xong thì đừng có đồn thổi thêm nữa!"

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Mọi người ồn ào hứa hẹn, một vài người còn thúc giục nhanh lên.

Lão Mạnh chậm rãi kể lại:

"Thật ra, trước khi mẹ Dung Dung phát hiện chuyện đó, tôi đã bắt gặp một lần rồi."

Mọi người nín thở lắng nghe.

"Hôm ấy, buổi tối tôi xuống lầu bỏ rác, lúc đi ngang qua bãi cỏ gần đó, đột nhiên nghe thấy tiếng sột soạt phát ra. Ban đầu tôi còn tưởng là ăn trộm!"

Vài người mở to mắt, thấp giọng bàn tán.

"Tôi cẩn thận bước đến gần, vạch bụi cỏ ra nhìn thì…"

Nói đến đây, lão Mạnh bất giác ngừng lại.

Một ông lão sốt ruột hỏi dồn:

"Thấy cái gì?"

Bà cô tròn trịa cũng sốt sắng vỗ mạnh cây quạt trong tay:

"Còn có thể là chuyện gì nữa! Mấy cái chuyện nam nữ chứ gì? Trời ơi, bây giờ bọn trẻ đúng là chẳng biết kiềm chế gì cả!"

Lão Mạnh lắc đầu, giọng khẽ trầm xuống:

"Tôi không nhìn rõ mặt cậu trai đó, nhưng tôi thấy trên tay hắn xăm kín mít. Nhìn kiểu đó thì chắc chắn không phải người tốt rồi! Tôi lo Dung Dung bị lừa nên đã kể lại chuyện này với mẹ con bé. Nhưng ai ngờ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/152.html.]

Ông bất lực lắc đầu, giọng mang theo chút xót xa:

"Ai ngờ con bé lại nhất quyết không thừa nhận, còn quay sang trách tôi vu khống nó. Mẹ con bé tức giận lắm, hôm đó đã đánh nó một trận. Kết quả là tối hôm đó, nó làm ầm lên đòi tự tử."

Cả đám đông sửng sốt, vài người che miệng, mắt tròn xoe.

Lão Mạnh thở dài nặng nề:

"Nếu tôi biết trước con bé sẽ nghĩ quẩn như vậy, tôi đã không kể cho mẹ nó nghe rồi. Dù gì tôi cũng lớn tuổi rồi, luôn xem Dung Dung như cháu gái mình. Giờ thấy nó thành ra như vậy, tôi đau lòng lắm…"

Tiểu Nguyệt Nha sững sờ, tròn mắt nhìn Kỷ Hoà.

Cô không dám tin vào những gì mình vừa nghe.

Chưa bao giờ Dung Dung kể với cô về những chuyện này.

Quan trọng hơn…

Cô tin rằng Dung Dung không phải loại người như vậy!

Kỷ Hòa đứng lặng trước người phụ nữ vừa bước ra từ căn nhà số năm, trong tay bà ta là hai túi rác lớn. Khi ánh mắt họ chạm nhau, cô nhận ra rõ ràng những tia m.á.u đỏ hằn trong mắt đối phương. Không chút do dự, Kỷ Hòa tiến lên vài bước, dừng lại ngay trước mặt bà.

"Chào chị, tôi là Kỷ Hòa, giáo viên của Dung Dung."

Người phụ nữ giật mình, ánh mắt d.a.o động.

"Cô... cô giáo của Dung Dung sao?"

Một tiếng phụt vang lên. Túi rác trên tay bà rơi xuống đất. Do không buộc chặt, một số quần áo từ trong rơi ra, lấm lem những vết m.á.u khô.

Khi nhận ra sự việc, người phụ nữ vội vàng cúi xuống, run rẩy nhặt lại từng món đồ. Nhưng càng hoảng loạn, tay bà càng lóng ngóng, làm chúng rơi ra nhiều hơn.

Ánh mắt Kỷ Hòa tối sầm.

Loading...