Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 150
Cập nhật lúc: 2025-02-22 15:46:51
Lượt xem: 40
Nhà của Từ Dung Dung nằm sâu trong một con hẻm nhỏ. Sau khi xuống xe, Kỷ Hòa cùng Tiểu Nguyệt Nha tiếp tục đi bộ một đoạn đường.
Con hẻm này mới được tu sửa lại đầu năm nay, nhưng giờ đây, mặt gạch đã nứt vỡ thành từng mảng lớn, nằm rải rác khắp nơi, khiến con đường trở nên gập ghềnh, lồi lõm.
Nắp cống thoát nước cũng đã loang lổ vết bẩn, bốc lên mùi tanh hôi khó chịu. Một số chỗ còn vương lại thức ăn thừa đã lên men, thu hút ruồi nhặng vo ve bay quanh.
Đi đến khúc ngoặt, bầu không khí bỗng trở nên mờ ảo trong làn khói tỏa ra từ những quầy hàng ven đường.
Hương thơm của đồ ăn dần dần lan tỏa trong không khí.
Kỷ Hòa ngẩng đầu nhìn lên, thấy hai bên đường là vài sạp hàng nhỏ rải rác.
Những người bán hàng đứng phía sau xe đẩy, cất giọng gọi mời khách qua đường.
"Khoai lang nướng mới ra lò đây! Vừa thơm vừa ngọt!"
"Xiên que cay đây! Ăn thử vài xiên đi nào!"
Tiểu Nguyệt Nha kéo tay Kỷ Hòa, dẫn cô đi sâu vào bên trong con hẻm.
Những người bán hàng khi trông thấy Tiểu Nguyệt Nha đều vui vẻ chào hỏi.
"Ôi! Tiểu Nguyệt về rồi hả? Khoai lang mới nướng xong đây, lấy một củ không?" Một ông chú tươi cười, cầm củ khoai lang nóng hổi trên tay, vừa nói vừa nhìn về phía Kỷ Hòa. "Bạn cháu à?"
Tiểu Nguyệt Nha nhanh chóng đáp: "Chú Trần, đừng lấy củ to, lấy hai củ nhỏ là được rồi! Cháu trả tiền rồi đó nhé!"
Vừa dứt lời, cô đã nhanh chóng quét mã thanh toán.
Ông Trần bất mãn khoát tay: "Trả tiền gì chứ! Con bé này, hàng xóm với nhau mà khách sáo thế làm gì!"
Ngay sau đó, một người phụ nữ đứng bên quầy thịt kho cũng lên tiếng: "Tiểu Nguyệt, đây là thịt heo kho mẹ cháu nhờ dì làm. Sẵn tiện mang về luôn nhé!"
Tiểu Nguyệt Nha nhận lấy túi đồ, lễ phép nói: "Làm phiền dì rồi ạ."
Bước qua khỏi con đường nhỏ này, phía trước chính là cổng ra vào khu dân cư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/150.html.]
Vài ông chú, bác gái ngồi trên chiếc ghế dựa cũ kỹ ngay trước cổng.
Họ vừa phơi nắng vừa quan sát dòng người qua lại, thi thoảng còn ghé đầu thì thầm chuyện trò với nhau.
Có lúc, nét mặt họ trở nên nghiêm túc, có người thậm chí còn vỗ mạnh lên đùi, tỏ vẻ bức xúc.
Chỉ cần nhìn là biết họ đang bàn tán chuyện của người khác rồi.
——
"Ôi kìa, Tiểu Nguyệt về rồi đấy!"
Một bác gái với gương mặt tròn trịa phe phẩy chiếc quạt trên tay, vừa thấy Tiểu Nguyệt Nha liền lập tức huých người bên cạnh, cười tươi chào hỏi.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Những người khác cũng lập tức im lặng, chuyển ánh mắt về phía cô.
Tiểu Nguyệt Nha lễ phép chào họ.
Mấy ông chú, bác gái quan sát cô từ trên xuống dưới, một người cất giọng hỏi:
"Tiểu Nguyệt à, cháu vừa từ bệnh viện về sao? Con bé Dung Dung thế nào rồi?"
Nhưng Tiểu Nguyệt Nha còn chưa kịp trả lời, những người xung quanh đã bắt đầu bàn tán rôm rả.
"Nghe nói con bé Dung Dung thi không tốt, cãi nhau với mẹ rồi nghĩ quẩn, mới tự sát đấy. Trẻ con bây giờ tâm lý yếu thật!"
"Bà nghe ai nói thế? Tôi lại nghe được là con bé đó đang mập mờ với một cậu trai nào đó, bị mẹ bắt gặp tại trận, nên mới có chuyện này."
"Không thể nào! Con bé Dung Dung trông ngoan ngoãn vậy, không giống người dễ dãi đâu!"
"Ngoan cái gì? Tóc nhuộm đủ màu thế kia, vừa nhìn đã biết là không lo học hành rồi!"
"Nhưng mà, chính miệng lão Mạnh nói ra đấy! Chẳng lẽ ông ta nói dối sao?"
Vừa dứt lời, bác gái mặt tròn kia như vừa nhìn thấy ai đó, lập tức chỉ tay về phía đối diện, giọng đầy hứng thú:
"Không tin à? Hỏi ông ta đi là biết ngay thôi!"