Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1463

Cập nhật lúc: 2025-04-09 09:00:42
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Úc Liễu Tư dường như có thể hình dung ra cách mà anh ta sẽ giới thiệu cô với bạn gái mới của mình —

Có thể là:

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

“Nghe anh nói này, anh với cô ta thật sự chẳng có gì cả đâu. Cô ta chỉ là một đứa con gái từng thích anh, mà còn xấu xí nữa. Anh làm sao có thể có tình cảm với người như vậy được? Anh nhìn cô ta thôi là đã thấy buồn nôn rồi.”

Hoặc cũng có thể là:

“Cô ta làm sao mà so được với em chứ, đến cả một ngón tay của em cũng không bằng. Với lại, nếu không nhờ cô ta, anh cũng không nhận ra được em mới là người anh thật sự yêu. Đừng giận nữa mà cục cưng...”

Chỉ nghĩ đến đó thôi, sắc mặt Úc Liễu Tư đã dần trở nên trắng bệch.

Cô đứng bất động như tượng đá giữa không gian im lặng, cơ thể lảo đảo như thể chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể khiến cô ngã quỵ.

“Úc Liễu Tư không tài nào chấp nhận được chuyện này,” Joey kể, giọng nói chậm rãi xen lẫn tiếc nuối, “Cô ấy cảm thấy mình như một trò cười, bị chà đạp bởi chính tình cảm chân thành mà mình từng trân trọng. Cô không nhận ra được những dấu hiệu bất thường của cô ấy, và cũng không thể kịp thời ngăn cô ấy lại...”

Hôm đó, Úc Liễu Tư lặng lẽ rời đi, không ngoái đầu lấy một lần.

Joey đã cố gọi với theo, muốn giữ cô ấy lại, định nói điều gì đó. Nhưng Úc Liễu Tư chỉ quay đầu, nở một nụ cười gượng gạo:

“Không sao đâu Y Y, tớ hết thích anh ta rồi. Anh ta bây giờ không còn ảnh hưởng gì đến tớ nữa cả.”

Cô nói rồi cười nhẹ, vẻ mặt vô cùng bình thường:

“Ban nãy chẳng phải nói sẽ về ký túc xá xem phim à? Đi thôi, tớ chờ không nổi nữa rồi đó.”

Tất cả đều rất tự nhiên, như thể cô đã buông bỏ được mọi chuyện.

Thế nhưng, chính cái vẻ bình thường đó lại là điều bất thường nhất.

Joey đã tin.

Cô không hề nhận ra bạn thân của mình đang vật lộn trong cơn tuyệt vọng.

Và rồi — Úc Liễu Tư nhảy lầu.

Joey nghẹn lời khi kể đến đây, khóe mắt đỏ hoe, nước mắt lấp lánh trong ánh nhìn hối tiếc.

Cô không thể hiểu nổi…

Tại sao bạn thân cô lại vì một gã đàn ông không xứng đáng mà đánh đổi cả sinh mạng?

Trao đi tấm chân tình thì có gì phải xấu hổ? Có gì là mất mặt? Tại sao một người trong sáng như Úc Liễu Tư lại phải chịu đựng điều này?

Joey khẽ nói:

“Úc Liễu Tư là bạn thân nhất của cô. Nhiều năm trôi qua như vậy rồi nhưng cô vẫn không thể nào quên được cô ấy. Sau khi tốt nghiệp, cô ở lại trường làm giảng viên. Đã mười chín năm rồi, năm nào cô cũng đến đây để thăm cô ấy, mang theo một bó hoa nhỏ, đặt đúng nơi mà cô ấy từng rơi xuống...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1463.html.]

Giá như khi đó cô có thể nhận ra bất ổn trong ánh mắt bạn thân, nếu cô kịp thời ngăn lại, có lẽ Úc Liễu Tư đã không chọn cách rời đi đầy tuyệt vọng như vậy.

Một năm sau cái c.h.ế.t của Úc Liễu Tư, chuyện xảy ra với Tần Dực Quân khiến người ta không thể không liên tưởng đến “báo ứng”.

Tần Dực Quân — gã đàn ông từng khiến Úc Liễu Tư tan nát cõi lòng — vốn đã là kẻ tồi từ trong cốt tủy. Sau khi cặp kè với hoa khôi của khoa, bản tính trăng hoa của anh ta vẫn không hề thay đổi.

Dù có người yêu rồi, anh ta vẫn lén lút qua lại với những cô gái khác. Nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng lộ.

Hôm đó, bạn thân của hoa khôi khoa vô tình bắt gặp Tần Dực Quân đang ôm ấp một nữ sinh khác trên đường.

Cô ấy lập tức chụp ảnh lại, gửi cho bạn mình.

Hoa khôi khoa đâu phải dạng dễ dắt mũi. Nhận được ảnh, cô ta liền nổi trận lôi đình, chất vấn Tần Dực Quân ngay tại chỗ.

Nhưng anh ta vẫn thản nhiên phủ nhận, còn bịa ra lý do:

“Cô ấy chỉ là em gái của anh thôi mà...”

Giọt nước tràn ly. Trong cơn giận dữ, hoa khôi khoa vung tay giật lấy vô lăng khi đang ngồi trên xe — chiếc xe mất lái, lao ra khỏi đường.

Một vụ tai nạn thảm khốc.

Hoa khôi khoa tử vong ngay tại chỗ.

Tần Dực Quân cũng không sống sót. Xe bốc cháy dữ dội, đến mức t.h.i t.h.ể anh ta cũng không còn nguyên vẹn.

Báo ứng — người ta gọi đó là báo ứng.

Nhưng khi Joey nghe tin, cô chẳng thấy vui mừng chút nào.

Tần Dực Quân c.h.ế.t rồi thì đã sao?

Người bạn thân thiết nhất đời cô – Úc Liễu Tư – vẫn vĩnh viễn không thể quay lại.

Từng năm trôi qua, Joey vẫn âm thầm đến gác chuông vào những ngày giỗ của bạn mình.

Mỗi lần đến, cô đều mang theo một bó hoa trắng nhỏ, lặng lẽ đặt xuống sân thượng.

Biết được chuyện năm xưa, ban quản lý nhà trường đã đặc cách đưa cho Joey chiếc chìa khóa duy nhất mở được cánh cửa lên nóc gác chuông – nơi từng là dấu chấm hết cuộc đời của Úc Liễu Tư.

Joey lại đặt bó hoa xuống như bao năm trước.

Cô khẽ cúi đầu, lòng thầm gọi tên người bạn đã khuất.

"Úc Liễu Tư... Nếu cậu vẫn còn sót lại chút gì đó trên cõi đời này, nếu cậu vẫn chưa cam tâm..."

"Làm ơn… hãy cho tớ một dấu hiệu. Cho tớ biết cậu vẫn tồn tại đâu đó."

Loading...