Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 122
Cập nhật lúc: 2025-02-22 15:15:22
Lượt xem: 22
Lâm Vân lại càng kinh ngạc hơn. Cô ấy huých nhẹ Lý Dũng, thì thầm:
"Đồ ăn nhà mình làm sao có thể ngon hơn món của đầu bếp nhà họ Kỷ chứ…"
Phải biết rằng, trước đây Lý Dũng đã không ít lần mang đồ ăn từ nhà họ Kỷ về. Khi đó, ai cũng bảo rằng Kỷ Hòa chẳng thèm động đũa, muốn mang thì cứ mang đi, nhà họ cũng chẳng bận tâm.
Lý Dũng nhún vai, tỏ vẻ không biết.
Sau khi ăn uống no nê, ánh mắt Kỷ Hòa nhìn hai vợ chồng cũng dịu dàng hơn hẳn. Cô tao nhã lấy khăn lau miệng, rồi chậm rãi nói:
"Tôi ăn xong rồi. Nếu hai người có gì muốn hỏi, cứ hỏi đi."
Nghe vậy, mắt Lý Dũng sáng rực. Anh ta vội lấy điện thoại ra, chuẩn bị chuyển khoản.
"Cô Kỷ, cô đúng là như thần! Tôi có chút chuyện muốn nhờ cô xem giúp."
Anh ta nhập số tiền hai nghìn, vừa định nhấn gửi thì bị Lâm Vân ngăn lại.
"Anh làm gì đó?"
"Anh trả tiền quẻ cho cô Kỷ, em đừng cản anh!"
"Hai nghìn một quẻ?" Lâm Vân tròn mắt, giơ hai ngón tay lên, vẻ mặt kinh ngạc: "Quẻ gì mà tận hai nghìn? Lần trước anh mời đại sư phong thủy đến xem nhà cũng chỉ hết ba nghìn thôi đó!"
Cô thật sự không hiểu, quẻ bói của Kỷ Hòa có đáng giá đến vậy không?
Lý Dũng gật đầu chắc nịch:
"Cô Kỷ xem chuẩn lắm, em cứ yên tâm! Chắc chắn không làm em thất vọng đâu."
Dứt lời, anh ta đẩy tay vợ ra, nhanh chóng nhập mật khẩu thanh toán.
Lâm Vân trố mắt nhìn số tiền hai nghìn biến mất khỏi tài khoản, tức đến nghiến răng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/122.html.]
"Lý Dũng!"
— "Alipay đã nhận được hai nghìn."
Tiếng thông báo chuyển khoản thành công vang lên. Lâm Vân tức giận mím môi, quay mặt đi chỗ khác, không buồn nói thêm gì nữa.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Lý Dũng thì chẳng hề để tâm đến thái độ của vợ. Anh ta hớn hở quay sang Kỷ Hòa, đầy mong đợi:
"Cô Kỷ, cô xem giúp vợ tôi một chút đi!"
Nghe xong câu nói ấy, Lâm Vân lập tức quay đầu lại, giọng có phần mất kiên nhẫn:
"Lý Dũng, em có gì để xem chứ? Cô Kỷ à, tôi không cần xem, cô trả lại tiền đi."
Kỷ Hòa khẽ mỉm cười, giọng điềm nhiên:
"Hai người kết hôn tám năm rồi, nhưng vẫn chưa có con, đúng không?"
Lâm Vân giật mình. Cô lập tức quay sang nhìn chồng, nghĩ rằng anh đã kể chuyện này cho Kỷ Hòa từ trước. Nhưng khi thấy sắc mặt Lý Dũng, cô mới nhận ra điều đó không đúng.
Biểu cảm của anh lúc này vừa kinh ngạc, lại như thể… mọi chuyện vốn dĩ nên như vậy.
Lý Dũng hơi xúc động, vội vàng nói:
"Cô Kỷ nói không sai! Hồi đầu, vợ chồng tôi cũng chưa vội sinh con, nhưng về sau muốn có thì lại mãi chẳng được. Chúng tôi đã đi kiểm tra nhiều lần, kết quả đều bình thường. Cô nói xem, đây rốt cuộc là chuyện gì?"
Kỷ Hòa không trả lời ngay, chỉ lặng lẽ đưa tay chỉ vào một vài món đồ trong phòng khách, sau đó nhìn Lâm Vân, nụ cười nhàn nhạt mà sâu xa:
"Đại sư phong thủy ba nghìn của cô chẳng lẽ không nói với cô rằng những thứ này không nên đặt ở đây sao?"
Mặt Lâm Vân bỗng đỏ bừng. Cô không ngờ mình nói xấu người ta sau lưng, lại bị chính người trong cuộc nghe thấy.
Cô hơi lúng túng, kéo kéo tay Lý Dũng.
Lý Dũng nhìn theo hướng Kỷ Hòa chỉ, lần lượt là chậu cây đặt ở góc phòng, một bức tượng gỗ nằm trong hộc tủ, và một bức tranh phong cảnh treo trên tường.