“ thấy con gái chỉ nên giáo viên, công việc định, nhẹ nhàng, kết hôn cũng dễ dàng hơn. Người ở thế hệ như chúng , thường thích con dâu giáo viên, bác sĩ công an, cũng lý do cả!”
Hứa Kim Phượng thì gật đầu đồng tình.
Là bạn cùng thế hệ, bà hiểu suy nghĩ của Triệu Liên.
Tiêu Thịnh, trẻ tuổi nhất trong nhóm, đồng tình. Anh lên tiếng phản bác:
“Ai con gái chỉ thể giáo viên? … thích một cô gái, cô giỏi! Cô tự gây dựng sự nghiệp, dũng cảm và kiên trì, chẳng hề thua kém đàn ông.”
Nói đến đây, dường như nhớ điều gì đó, khóe miệng bất giác nở một nụ .
Triệu Liên phản đối ngay, chỉ chậm rãi :
“Ý con gái chỉ thể giáo viên, mà là hy vọng con gái thể chọn một công việc nhẹ nhàng hơn. Xã hội bây giờ cạnh tranh khốc liệt, lúc nào cũng thể sống bằng đam mê !”
Tiêu Thịnh lập tức phản bác:
“ cả đời công việc mà thích, chẳng cũng đau khổ ?”
Một câu ngắn gọn, nhưng đại diện cho suy nghĩ của giới trẻ.
Còn Triệu Liên, bà đại diện cho tư tưởng của thế hệ .
Không khí chiếc xe buýt ma dần căng thẳng. Cả hai đều lý, nhưng chẳng ai thuyết phục ai.
Cuối cùng, Triệu Liên thở dài:
“Thôi , cũng tranh cãi với nữa. Cũng giống như đây, thể thuyết phục con gái . Chúng cãi một trận to. Sau đó, quan hệ con trở nên căng thẳng. Nó xin , cũng mở lời thế nào. Một tuần liền, chúng chuyện với . Nó tự giam trong phòng, chỉ ăn mì gói với gọi đồ ăn ngoài. nghĩ cứ tiếp tục như , nên định mua vài món nó thích ăn, nhân cơ hội đó hòa với con bé.”
Nghe , Quý Dương nhịn mà bật :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1056.html.]
“Thật sự quá giống luôn! Hồi nhỏ mỗi cãi với , cũng giận dỗi bằng cách chỉ ăn cơm mà ăn thức ăn! Cuối cùng sẽ nhượng bộ , lén nấu món thích để dỗ dành. Ha ha ha ha.”
Nói đến đây, chợt nhớ những kỷ niệm mà bật khúc khích.
Thì , con đời đều như .
Triệu Liên cũng nhớ những tháng ngày ấm áp đó, khóe môi khẽ cong lên, nở một nụ .
nụ nhanh biến mất.
Bà thấp giọng tiếp:
“ mà, mua đồ ăn … còn cơ hội gọi con gái ăn nữa.”
Những hồn ma xe đột nhiên im lặng.
Chỉ một vụ tai nạn bất ngờ, cướp hạnh phúc của bao nhiêu , khiến bao nhiêu gia đình rơi đau khổ!
Triệu Liên nghẹn ngào kể tiếp:
“Lúc mất, con bé đang học lớp mười hai, chuẩn chiến đấu với kỳ thi đại học. Đến giờ cũng một tháng trôi qua . Không con bé thi cử , bây giờ sống như thế nào… chỉ mong nó ảnh hưởng quá nhiều.”
Tất cả các hồn ma xe đều sững sờ.
Mộng Vân Thường
Một đứa trẻ lớp mười hai, ngay kỳ thi quan trọng nhất đời, mất mãi mãi.
Quý Dương lặng . Nếu là con gái của dì Triệu Liên, chắc sụp đổ mất .
Triệu Liên thở dài nữa, ánh mắt đau đáu:
“Bởi … vẫn yên tâm về nó. Cô gái , cô thể đưa thăm nó một chút ?”