Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 100
Cập nhật lúc: 2025-02-21 14:12:55
Lượt xem: 15
[Nghe thôi đã thấy nổi da gà! Tôi trùm chăn đây!]
[Chắc do ống nước cũ bị rỉ sét thôi. Thịt trong tủ lạnh hỏng thì có thể do nhiệt độ bảo quản không tốt. Còn tiếng nhạc và bóng ma, tôi đoán là do cây cối bên ngoài, gió thổi tạo ra ảo giác thị giác và âm thanh kỳ lạ.]
[Có người phân tích hợp lý nè!]
[Tự nhiên thấy bớt sợ hẳn!]
Cổ Nhân thấy bình luận bùng nổ thì mỉm cười.
"Tôi cũng nghĩ giống bạn. Nhưng chính vì những lời đồn đó mà căn nhà này rao bán mãi không ai mua, chủ nhà đành nhờ tôi đến để chứng minh rằng tất cả chỉ là tin đồn thất thiệt."
"Ngôi nhà này có tên là Trạch Hi Viên, mọi người có thể tìm kiếm thông tin trên mạng."
[Khoan! Trạch Hi Viên? Ngôi nhà được xây từ cuối thế kỷ trước đúng không? Tôi từng có cơ hội tham quan một lần, kiến trúc bên trong cực kỳ tinh xảo, toàn là thủ công mỹ nghệ quý hiếm!]
[Một căn nhà đẹp như vậy mà cũng phải bán sao?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/100.html.]
[Tôi nhớ hình như nhà họ Lương – chủ nhân hiện tại của Trạch Hi Viên – vừa phá sản thì phải? Chắc họ cần tiền nên mới bán đi.]
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Dưới ánh sáng lờ mờ của đèn pin, Cổ Nhân ra hiệu cho người quay phim di chuyển máy sang bên phải. Chùm sáng từ đèn pin quét qua không gian, cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa gỗ lim được chạm khắc tinh xảo. Hai bên cửa khắc rõ hai chữ “Song Hỉ”, nét chữ mạnh mẽ nhưng lại mang một cảm giác kỳ lạ khó tả.
Bất ngờ, khi ánh sáng đèn pin chiếu thẳng vào dòng chữ, một tia sáng xanh nhạt thoáng lóe lên, chỉ tồn tại trong nháy mắt rồi biến mất. Mọi thứ nhanh đến mức không ai kịp để ý, ngay cả ống kính cũng chỉ bắt được một hình ảnh mờ nhạt.
Cổ Nhân đứng trước cửa, quay lại nói với khán giả trong buổi livestream:
"Tôi đã xin phép chủ nhân căn nhà để dẫn mọi người đi tham quan Trạch Hi Viên. Giờ tôi sẽ bật đèn để mọi người dễ quan sát hơn."
Nói xong, anh ta đưa tay đẩy cửa.
Cánh cửa gỗ lim nặng nề kêu lên một tiếng “kẹt” trầm đục, chậm rãi mở ra, để lộ không gian bên trong. Một phòng khách cổ kính mang đậm phong cách Trung Hoa hiện ra trước mắt, từng dầm gỗ, từng cây cột đều được chạm khắc tinh xảo, thể hiện tay nghề bậc thầy của thợ mộc xưa.
Bàn ghế trong phòng làm từ gỗ trinh nam tơ vàng, loại gỗ quý hiếm, được đặt ngay ngắn, toát lên vẻ sang trọng và quyền quý. Điều kỳ lạ là dù đã trải qua hàng trăm năm, toàn bộ nội thất trong phòng vẫn sáng bóng như mới, không hề có dấu hiệu mục nát hay hư hỏng theo thời gian. Không gian này khiến người ta có cảm giác như đang lạc về một thế kỷ trước.