Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:54:17
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu mẫu cất giọng cảm khái:

“Từ khi xảy chuyện , liền còn dây dưa cùng Trương thị nữa.

Ngươi đừng cho là chỉ nàng độc ác, nữ nhi nàng cũng chẳng khá hơn là bao. Khi Mạc Vũ mới , chẳng quá một tuổi rưỡi, tận mắt để Mạc lão thái thấy cảnh nó giẫm c.h.ế.t mấy con gà con. Hại gà con giãy dụa chết, mà nó đến khoái trá.

Một tiểu hài tử còn đỏ hỏn mà như , quả nhiên là — nương thế nào, tất nữ nhi thế .”

Chu mẫu khẽ hừ một tiếng, tiếp:

“Việc chính là Mạc lão thái uống rượu say, lỡ miệng . Người đồng lứa với trong thôn khi đều . Về kỹ nha đầu , quả thật càng lớn càng giống tính . Ánh mắt , nhỏ mà quá phức tạp, cứ với vẻ ghen ghét, hệt như chẳng chịu thấy ai hơn .”

Nói đến đây, Chu mẫu chợt nhận đang ở mặt ttức phụ mà nhiều lời chuyện của khác cũng chẳng , liền ngừng , ngượng ngùng ho khan hai tiếng, dằn lòng nuốt xuống.

“Dù nữa, Vãn Thư , về ngươi chớ giao thiệp cùng bọn họ. Hai tiểu lang cũng tuyệt để gần. Nữ nhân giỏi nhất cái trò lóc giả vờ, khiến ngoài thương hại. Tính chúng thẳng, đôi khi chẳng đấu hạng giả tạo . Kẻ như , chẳng qua là chuyên gây loạn, ngoài cứ về phía kẻ yếu.

Thật , chuyện hai họ đuổi khỏi Mạc gia cũng chẳng hiếm lạ gì. Mạc Vũ vốn dĩ cốt nhục Mạc gia. Dù biến hôm nay, sớm muộn cũng dời thôi.”

Lời càng khơi dậy lòng hiếu kỳ của Mục Vãn Thư. Đôi mắt trong veo sáng rực, nàng thấp giọng gọi:

“Nương?”

Hạt Dẻ Nhỏ

Nhìn ánh mắt nàng như , Chu mẫu nhịn , ghé sát , hạ giọng thì thầm:

“Nói cũng là chuyện trong thôn. Khi còn ở quê cũ, Trương thị vốn một mối tình, là thư sinh, suýt nữa đến chuyện đính . Nào ngờ về …”

Đến đây, Chu mẫu bỗng ngưng bặt, thu lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-65.html.]

“Ôi thôi, tiểu nữ nhi hà tất mấy chuyện dơ bẩn đó. Ngươi chỉ cần nhớ lời nương dặn, chớ đến gần bọn họ, ngày thường thấy thì cứ tránh. nếu họ sinh sự, ngươi cũng chẳng cần sợ. Nương đây trải bao năm lăn lộn, sớm chẳng còn là nha đầu ngây ngốc ngày nữa.”

Dứt lời, Chu mẫu bưng thau củ cải hong nắng.

Mục Vãn Thư: “…”

Nhìn bóng lưng nương, nàng dở dở . Rõ ràng buông lời tán nhảm, kìm nén, ngứa ngáy.

Nàng gặng hỏi nữa, chỉ cặm cụi hái hết trái ớt chín, đem trồng gốc ớt xuống viện. Có linh lực hỗ trợ, cây cối trồng xuống liền bén rễ sống. Trong gian, nàng cũng gieo thêm nhiều loại — ngô giống mua về, khoai tây mọc mầm trong kho, thậm chí còn ươm mấy cây tỳ bà từ hạt.

Một mẫu đất nhỏ trong gian, nàng cũng cố sức mà gieo cho đầy. Ớt mỗi ngày thể thu một lứa, khoai với ngô chừng ba năm ngày thể đào, tưới tiêu cũng phiền, chỉ cần mỗi ngày bờ sông dẫn ít nước là xong.

Trồng ớt trong viện xong, trời hãy còn sớm. Mục Vãn Thư liền theo Chu mẫu lên sườn núi hái phúc bồn tử (tức dâu rừng). Chu phụ ở nhà trông trâu, nên .

“Ôi chao, Vãn Thư , nơi các ngươi tìm thế? Dâu đỏ chín um một vùng, mà mừng mắt.”

Chu mẫu hái tấm tắc khen.

“Là phu quân tìm thấy đó. Chắc hôm núi săn thú tình cờ bắt gặp.”

“Ừm, thì .” Chu mẫu gật đầu.

Hai chuyên tâm hái, chẳng thêm.

Chỉ điều, khi cúi đầu, Chu mẫu thoáng con suối chân núi, vốn rộng rãi nước chảy dạt dào, nay chỉ còn vệt nhỏ mỏng manh, trong lòng chợt giật , nét mặt đổi.

 

 

Loading...