– Nương… – Mục vãn thư Chu mẫu bất ngờ ôm chặt, ngượng ngùng, hai má điểm hồng. nàng vẫn nhân lúc Chu mẫu buông, khẽ nghiêng đầu tựa nhẹ vai bà. Cảm giác nương tựa , ấm áp đến mức khiến nàng nỡ rời.
Bên cạnh, Chu Dịch Xuyên cùng Chu phụ và hai tiểu lang cảnh đều mỉm , trong lòng dâng lên niềm vui như Chu mẫu. Từ khi Mục vãn thư bước cửa Chu gia, cuộc sống nhà họ như càng ngày càng sáng sủa, chẳng khác nào phúc tinh chiếu rọi.
Chu mẫu dường như cũng nhận chút mong mỏi ẩn giấu nơi nàng dâu, bèn cố ý ôm thêm một lúc mới buông :
– Được , nương cho các con bữa ngon, hôm nay cả nhà ăn thật no nê.
– Lão đầu, mau mua thịt. Dịch Xuyên, con coi lửa, còn nương tử thì nghỉ ngơi, để chúng lo là .
– Vâng. – Chu phụ đáp, cửa. Chu Dịch Xuyên cũng nối gót bếp.
– Đại tẩu, ăn quả hoàng đản . – Tiểu Hải từ khi nào lấy một quả tì bà, kéo tay áo nàng, ngẩng đầu dâng lên.
– Quả ngọt lắm, đại tẩu ăn nhiều một chút nha. – Tiểu Minh bên cũng chìa quả lên.
Hạt Dẻ Nhỏ
– đa tạ Tiểu Minh, Tiểu Hải, hai thật ngoan. – Nàng mỉm , nhận lấy xoa đầu cả hai.
Ba cùng ở sân, ăn quả mấy chú thỏ con mới mọc lông măng. Nhìn sang gùi của Chu mẫu vẫn còn nguyên cành quả, nàng bèn tách quả khỏi cành, để lát nữa rửa cho tiện.
Trong khi Chu gia yên hòa, nơi khác chẳng .
Tại đầu thôn, ở nhà họ Mạc –
– Con c.h.ế.t tiệt , bảo giặt mấy bộ y phục mà ngươi lặn tận , giờ mới vác mặt về? là đồ lười biếng, ngày ngày dây dưa! Mau phơi đồ nấu cơm, cả nhà c.h.ế.t đói ? – Mạc lão thái bà thấy Mạc Vũ bước tuôn một tràng, nước bọt b.ắ.n tung.
Mạc Vũ chỉ nghiêng đầu né, bình thản đáp:
– Con . – Ánh mắt cúi xuống giấu hận ý cùng chán ghét tột cùng.
– Biết còn mau ! Còn nữ nhi lão nhị, ngươi định ru rú trong phòng đến khi nào? Quả nhiên là “nương nào con nấy”, lười thối, thứ chổi! – Mạc lão thái bà sang mắng gian phòng góc sân.
Cánh cửa kẽo kẹt mở, một dáng gầy guộc khúm núm bước – chính là thê tử Mạc lão nhị, nương của Mạc Vũ.
– Con nấu ngay, nương. – Mạc nhị tức phụ vội đáp, bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-46.html.]
Mạc Vũ phơi đồ, liếc thấy , trong mắt thoáng lên vẻ khinh thường. Trong kiếp , mẫu nàng cũng yếu đuối vô dụng thế .
Mạc gia hai , song đều còn khỏe mạnh. Đại phòng – Mạc lão đại – sinh hai nam, hai nữ. Nhị phòng – Mạc lão nhị – chỉ một nữ là Mạc Vũ. Năm xưa khi sinh nàng, mẫu tổn thương gốc rễ, mất khả năng sinh dưỡng.
Mạc lão nhị tính tình thật thà, năng vụng về, so với đại ca lanh lợi khéo miệng thì kém xa, vì song sủng ái. Thêm đó, nhị tức phụ thể sinh nam đinh, còn nữ nhi Mạc Vũ thuở nhỏ ngoan ngoãn xinh như hai đường tỷ, nên cả nhà ghẻ lạnh. Hễ việc nặng nhọc đều đổ lên vai nhị phòng.
– Còn ngẩn gì? Phơi ít đồ cũng chậm như rùa! Mau cho xong ! – Mạc lão thái bà quát.
Mạc Vũ cúi đầu, động tác nhanh hơn.
Trong bếp, Mạc nhị tức phụ đang đun nồi bột bắp đặc để dọn cho đại phòng và song , phần nhị phòng vốn chẳng . Thấy nữ nhi , bà nhỏ giọng:
– Vũ nhi, nãi nãi con thôi, đừng để bụng.
Nghe , Mạc Vũ chỉ nhạt giọng “Con ”, song trong lòng lạnh. Kiếp , nào nàng mắng, mẫu cũng chỉ mấy lời như , bảo đừng để bụng, đừng cãi . Nàng ngu ngốc theo, mỗi phản bác đều gán tiếng bất hiếu, phụ đ.á.n.h cho một trận. Kiếp , nàng sẽ lặp .
– Nương, để con trông lửa cho. – Nàng , mắt liếc qua nồi bột.
– Ừ, . – Nhị tức phụ yên tâm giao cho nàng, mang mớ rau dại đào giếng rửa.
Chờ bóng mẫu khuất khỏi bếp, Mạc Vũ lập tức trầm nét mặt:
【Hệ thống, đổi cho một gói t.h.u.ố.c bột vô sắc vô vị, thể từ từ bào mòn thể đến chết, mà ai phát hiện.】
【Đã đổi cho ký chủ.】
Trong tay nàng liền xuất hiện một gói nhỏ. Nhìn ngoài xác nhận ai chú ý, Mạc Vũ chút do dự đổ bộ nồi, ném tờ giấy gói xuống bếp lửa, để ngọn lửa nuốt trọn.
Nhìn tro tàn lả tả, khóe môi nàng nhếch lên, nở nụ lạnh rợn .