Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:47:08
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không , nương quen y phục cho bọn chúng , mấy hôm là xong.”

Chu mẫu mỉm đáp.

“Mấy hôm là xong thì con cũng giúp nương một tay, chẳng phiền hà gì.”

Mục Vãn Thư cũng . Chu mẫu thấy nàng kiên quyết, đành gật đầu.

Nguyên chủ vốn khéo tay, trong ký ức từng theo mẫu thêu khăn bán lấy bạc, nên may áo cũng khó. Nàng cầm một tấm vải, đoán là để may cho hai tiểu hài tử.

“Nương, cái để may cho Dịch Minh và Dịch Hải ?”

Chu mẫu ngoảnh , thấy Chu Dịch Xuyên ngoài sân:

“Ồ, cái đó là cho Dịch Xuyên. Con định cho nó ? Được, để nương cắt sẵn cho con.”

Bà vốn tạo cơ hội để phu thê hai gần gũi, vải của mấy lang nhi bà chọn màu cũng na ná , nên đổi cho cũng chẳng .

Nghe , Mục Vãn Thư chớp mắt mấy cái. Nàng hỏi hai tiểu hài tử mà thành Chu Dịch Xuyên?

Cách đó xa, Chu Dịch Xuyên tai thính rõ, khóe môi cong cao — nương tử của thật .

Mục Vãn Thư bắt gặp ánh của , mặt liền ửng đỏ, vội bước nhanh tới bên Chu mẫu:

“Nương, để con giúp.”

Chu Dịch Xuyên thấy dáng vẻ thẹn thùng , môi cong thêm.

“Thằng ngốc.” Chu phụ thấy nhi tử đó ngây ngô, liền bật trêu.

“Cha, cha đồng ? Con cùng.” Chu Dịch Xuyên thấy phụ vác cuốc định ngoài, liền theo.

Mùa xuân là vụ gieo trồng, vì chuyện của mà nhiều việc trong nhà chậm, giờ gấp kẻo lỡ mùa.

“Nương, chúng ?” Mục Vãn Thư nghĩ việc gieo trồng quan trọng hơn may áo.

“Không cần, để cha con họ . Đất nhà đa phần cho thuê, chỉ giữ vài mẫu, hai cha con lo mấy hôm là xong.” Chu mẫu từ khi đại phu bảo Dịch Xuyên khỏe hẳn, liền yên tâm.

Mục Vãn Thư mới thôi, cùng Chu mẫu bắt tay may vá.

Chu phụ và Chu Dịch Xuyên đồng, còn nàng cùng Chu mẫu thì ở nhà trông trẻ may áo. Giờ chẳng cần áo dày, chỉ may loại mặc cuối xuân đầu hạ.

hai tiểu hài tử dỗ ngủ chẳng bao lâu thức, ngoan ngoãn chơi gần bên, chạy nhảy.

Chiều xuống, hai mới cất đồ nghề. Chu mẫu khỏi sân:

“Giờ chắc đại bá mẫu con vườn , sang đó nhổ mấy củ cải về nấu cùng xương. Tiện thể hái ít rau, con trông hai tiểu hài tử nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-20.html.]

“Vâng ạ.”

Chu mẫu , Mục Vãn Thư dắt hai tiểu hài tử bếp, trông lửa nấu cháo. Nàng gạt bớt củi xa, nồi nước đổ đầy, nhóm lửa đun.

“Đại tẩu, Dịch Hải cao hơn ?” Từ lúc tỉnh ngủ, tiểu hài tử cứ bám mãi hỏi Chu mẫu, nhưng né tránh.

“Đại tẩu, Dịch Minh cao hơn ?” Bên cạnh, Dịch Minh cũng nàng chờ đợi.

Hai đứa dù là song sinh, khuôn mặt giống nhưng vẫn dễ phân biệt — Dịch Minh nốt ruồi bên cánh mũi, Dịch Hải ở đuôi mắt.

“…” Mục Vãn Thư khẽ , đáp:

“Hai đứa ngủ ít, nên cao hơn . Nếu tối nay ăn ngoan, ngủ sớm, sẽ mau cao lên.”

hai tiểu hài tử bán tín bán nghi gật đầu.

“Đại tẩu, Dịch Hải ban nãy ngủ, là giấc ngủ bảo nó no , cho ngủ nữa, nên Dịch Hải mới ngủ, Dịch Hải ngoan lắm.”

“Dịch Minh cũng ngoan.”

Mục Vãn Thư bật , xoa đầu cả hai:

“Đều là hài tử ngoan.”

Hai đứa ngoan ngoãn, lời, sạch sẽ, so với bọn trẻ ở hiện đại thì hơn hẳn.

Nghĩ đến đó, trong đầu nàng bỗng hiện cảnh khi xuyên tới đây — t.a.i n.ạ.n xe.

Ngày , hiếm hoi nàng mới ngoài tản bộ, nghĩ ở lì trong nhà lâu quá cũng . Không ngờ bước tới ngã tư, gặp một nhóm trẻ mẫu giáo đang qua đường. Thầy cô dẫn dắt quy củ, cả bọn nối đuôi vạch sang đường.

bất chợt, một bé trai lao lên, vượt qua giáo viên, chạy thẳng giữa đường. Đoạn đường đó hai chiều, một bên đèn xanh, bên đèn đỏ; xe phía xanh chạy khá nhanh.

Nhìn thằng bé sắp tông, nàng kịp nghĩ gì, chỉ lao tới đẩy bé .

Tiếp đó, nàng hất văng.

Lúc mới tỉnh ở nơi , nàng chỉ nhớ xe đụng, giờ ký ức thêm cảnh m.á.u loang , xung quanh hoảng loạn. Còn đứa bé cứu, chỉ liếc nàng một cái, chạy về phía phụ nữ bên đường, ôm chầm và rạng rỡ.

Hạt Dẻ Nhỏ

Vãn Thư khẽ thở dài. Vẫn là hai tiểu hài tử nhà ngoan ngoãn, lời.

 

 

 

Loading...