Xuyên Thành Tân Nương - Mang Theo Không Gian - Xung Hỉ Nhà Thợ Săn - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:57:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đa tạ nhị thẩm, từng đủ , thẩm chớ đưa thêm nữa.”

Thiếu niên lớn hơn bên cạnh, bát cháo mà lắc đầu. Trên khuôn mặt gầy gò non nớt hiện nét nghiêm trọng khác hẳn tuổi.

Chu mẫu bất đắc dĩ đưa tay điểm nhẹ trán :

“Đủ cái gì mà đủ. Giờ ngươi là thiếu niên, đúng độ tuổi trưởng thành, chỉ dựa ngần thì đủ. Lần cứ để Hoa thẩm múc cho, chớ tự tiện múc ít ỏi qua loa như thế. Trong tộc há thiếu ngươi chén cháo ?”

“Đừng chối nữa, tận mắt trông thấy.” Chu mẫu dứt khoát cắt ngang, chẳng cho biện giải.

Hạt Dẻ Nhỏ

Thiếu niên thế, chỉ mím môi, thêm lời nào.

Chu mẫu thấy , sắc mặt dịu , nở nụ từ ái:

“Hôm qua A Thần giúp đối phó bọn cường đạo, dáng vẻ đều trông rõ, thật lợi hại.”

“Nhị thẩm thật cảm thấy lợi hại ?”

Nghe , thiếu niên vốn cúi đầu chợt ngẩng lên, trong mắt mang theo chờ mong. Hắn sợ chính trở thành gánh nặng cho đoàn.

“Đương nhiên, chẳng khác nào một tiểu hùng.” Chu mẫu gật đầu, giọng đầy thành ý.

Được khen như , hai má Chu Thần chợt ửng hồng, nụ rụt rè hiện khuôn mặt.

Chu mẫu nhân cơ hội khuyên nhủ:

“Bởi thế, A Thần, ngươi càng ăn nhiều, cao lớn cường tráng, mới thể giúp đỡ tộc nhân nhiều hơn. Nếu giờ ngươi tự chịu đói, nhỡ ngã bệnh, chẳng những giúp , còn khiến khác phân tâm chăm sóc. Như còn tính là giúp ?”

Chu Thần cau mày, khẽ :

“Nhị thẩm cứ yên tâm, A Thần thể khỏe mạnh, sẽ chẳng vì đói mà ngã bệnh .”

“Ngươi thôi, nhưng thể chẳng do ngươi định đoạt.” Chu mẫu nghiêm giọng.

chỉ giúp tộc…”

“Không nhưng nhị. Giờ ăn no là giúp đỡ . Ta thấy sức lực ngươi nhỏ, ăn no thì càng lực để cùng việc.”

Hai đứa trẻ mặt Chu mẫu, chính là một đôi trong tộc. Huynh trưởng mười hai tuổi, tên Chu Thần; sáu tuổi, tên Chu Ngôn. Phụ mẫu mất sớm, hai nương tựa lẫn . Chu mẫu vốn vẫn thường mặt trong tộc chiếu cố đôi phần.

“Thôi , mau ăn . Nhị thẩm trở về xem tình hình mấy tiểu hài tử bên . Nhớ ăn cho ngoan, còn để mắt đến các ngươi đó.”

Nói xong, bà xoay rời , chẳng cho Chu Thần cơ hội thêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tan-nuong-mang-theo-khong-gian-xung-hi-nha-tho-san/chuong-103.html.]

Chu Thần theo bóng dáng bà, hàng mày khẽ nhíu .

“Ca, ăn thôi, thẩm dặn cao lớn.”

Tiểu Chu Ngôn vươn tay kéo ngón tay trưởng, mắt bát cháo, nghiêm túc :

“Cao lớn , chúng mới thể thật nhiều việc giúp .”

Chu Thần lặng , đó khẽ gật đầu:

“… Ừ.”

 

Bên .

“Thê tử, nàng tới đây?”

Thấy Mục Vãn Thư tới, mắt Chu Dịch Xuyên sáng rực, liền ném Chu Nam lưng, chẳng buồn để ý đến nữa.

Phía , Chu Nam dáng vẻ hớn hở , trong lòng chỉ thở dài: Có thê tử liền quên , quả nhiên là thế.

“Ta đem cháo tới cho . Thấy vẫn còn ở đây trò chuyện về, nên qua.” Mục Vãn Thư khẽ mỉm .

“Ha, thê tử thật .”

“Đừng nhiều lời, mau ăn .”

Nói đoạn, nàng sang Chu Nam:

“Chu Nam , ngươi cũng mau trở về dùng cơm . Nơi để với Dịch Xuyên trông là .”

thế, Chu Nam, ngươi cứ về .” Chu Dịch Xuyên chen lời, trong lòng càng mừng thầm.

Chu Nam thế liền hiểu ý, bất giác lắc đầu: Thôi thì mặc kệ , lười tranh cãi.

“Được, tẩu tử, về .”

“Ừ.” Mục Vãn Thư gật đầu.

 

 

 

Loading...