Xuyên Thành Quả Phụ : Được Thợ Săn Hung Danh Mua Về Làm Vợ - Chương 73: Không lấy được thì hủy, không chiếm được thì bắt về, đánh chửi là xong

Cập nhật lúc: 2025-09-01 16:41:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỹ Ngọc quận chúa bước ngoài viện, phất tay cho hộ vệ lui hai bên, nhường đường. Nàng thong thả tới mặt Bạc Ngôn Sơn, dịu giọng như tẩm mật:

“Ngôn Sơn , xin chớ vội. Phụ vương và đại ca hôm nay vốn ở phủ nghỉ, chỉ là bất ngờ triệu cung. Huynh cũng hiểu, ở địa vị cao như bọn họ, tưởng là quyền thế khuynh thành, thực trói buộc, gọi là đến, phép chậm trễ.”

“Bọn họ và tẩu tử tới bái phỏng, tiếc là thể tiếp, nên giao cho mặt tiếp đón. Huynh đừng sợ hãi, giữa ban ngày, đây là phủ , gì hại các vị.”

Kẻ lòng bất chính, mưu đồ phu quân khác, lớn tiếng cam kết “ hại”, trong mắt Kim Mãn Ngân chỉ thấy nực và ngây thơ. nghĩ , nơi là kinh thành, phủ của nàng, nàng ỷ thế mà tự tin cũng .

Bạc Ngôn Sơn chẳng thèm giữ thể diện, giọng lạnh lùng:

“Phủ Thân vương tám dãy nhà thông suốt, kẻ hầu hạ, binh lính hộ vệ đông đúc. Nếu cùng nội nhân , chẳng khác gì chui đầu bẫy. Đừng là cọp sói, chỉ cần nàng hãm hại, cũng dễ như trở bàn tay.”

“Trận chiến mười mấy năm mới thắng, hoàng thượng vui lòng phong cho cha nàng chức Thân vương, ban quyền nuôi hai trăm vệ binh, một trăm gia tướng giữ phủ. Nơi đây chốn với tẩu tử , . Nếu nhầm ngõ, vô cớ quy tội, dù trăm cái miệng cũng chẳng biện minh .”

Mỹ Ngọc quận chúa tỏ vẻ đau lòng:

“Ngôn Sơn , còn trẻ, sai lầm, nhận . Huynh cớ gì buông tha, cho sửa sai? Huynh tin , lẽ nào phụ vương, đại ca cũng tin?”

Bạc Ngôn Sơn kiên nhẫn đáp lời, ngắt lời nàng:

“Nàng lóc với gì, nàng còn lớn tuổi hơn cả tẩu tử của , còn bày trò giả dại giả ngây. Ta với nàng vốn chẳng thiết, nàng sai phạm, cũng là mất mặt phủ Thân vương, liên can gì đến ?”

“Nếu thật sự gặp phụ vương và thế tử, ngày khác sẽ tới phủ đón lối, tận mặt thỉnh kiến. Ta xem rốt cuộc là các ngài chịu gặp, là nàng ngăn cản.”

“Ngươi…!”

“Đi thôi, tẩu tử.”

Bạc Ngôn Sơn đưa tay ôm lấy Kim Mãn Ngân, chắn , bảo hộ nàng như bảo vật trân quý, dứt khoát rời .

Mỹ Ngọc quận chúa theo bóng hai ngoái đầu , hận đến cắn nát khăn tay trong tay áo.

Nàng vội vã trở phủ, tính toán tìm cách ngăn cho họ gặp phụ vương và đại ca, sai Quan Song Nhi dặn cẩn thận:

“Nếu thiệp mời, chỉ cho , đưa cho phụ vương đại ca. Phải theo dõi nhất cử nhất động của họ, gặp ai, đều bẩm báo.”

“Nếu hai họ tách , chỉ cần cơ hội, lập tức bắt Kim Mãn Ngân đưa phủ, giấu . Nơi nguy hiểm nhất là nơi an nhất, chỉ cần nàng nhốt phủ Thân vương, thiên hạ ai dám đến lục soát?”

Quan Song Nhi còn kịp đáp thì thế tử Thành Càn từ trong phủ bước :

“Muội ngoài , Mỹ Ngọc?”

Mỹ Ngọc quận chúa lập tức mỉm tới bên ca ca:

“Có tên ăn mày điều đến cửa phủ, xem, đuổi .”

Thế tử dặn dò:

“Giờ thiên hạ yên, lắm kẻ nghèo đói. Đã là nơi xa tới kinh thành, nên giúp thì giúp, nhưng chớ gây chuyện, chớ kết oán với .”

Mỹ Ngọc cúi đầu , ngoài miệng thì nhận , trong lòng thì khinh thường.

Thế tử hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-qua-phu-duoc-tho-san-hung-danh-mua-ve-lam-vo/chuong-73-khong-lay-duoc-thi-huy-khong-chiem-duoc-thi-bat-ve-danh-chui-la-xong.html.]

“Ta gần đây khỏi kinh thành, là thật ?”

Mỹ Ngọc chối ngay:

“Ai , chỉ ngoài thành mấy hôm, am niệm kinh cầu phúc cho phu quân bạc mệnh mà thôi. Dù thích, nhưng mất, thôi thì cầu cho y đầu thai phú quý sống lâu.”

Thế tử cũng xuôi lòng:

“Muội nghĩ thông suốt là . Về phủ chăm sóc bà bà, lo chu bề là .”

Mỹ Ngọc đáp:

“Dạ, ca ca yên tâm, việc đều do sắp xếp.”

Hai cùng bước trong, bề ngoài thuận hòa, thực chất mỗi một tâm sự.

Kim Mãn Ngân khỏi phủ Thân vương, một quãng xa mới dám nhỏ với Bạc Ngôn Sơn:

“Được , giờ an , đừng quá căng thẳng.”

Bạc Ngôn Sơn cứng miệng:

“Ta căng thẳng, là trời nóng thôi!”

Kim Mãn Ngân , cũng vạch trần.

“Về khách điếm ăn dưa lạnh, uống nước mơ cho mát.”

Hai trở về, dọc đường chậm rãi ngắm phố phường kinh thành. Những hàng hóa tinh xảo, bánh trái thơm lừng, các bà các cô ăn mặc sang trọng, đầu cài trâm cài hoa, đủ các loại trang sức mà nàng tự tay , đều khen ngợi.

Kim Mãn Ngân về tới phòng, ăn dưa :

“Khi việc xong, nhất định dạo phố kinh thành, xem kỹ nơi đây thích gì để về cho hợp ý.”

Bạc Ngôn Sơn nàng uống nước mơ, gật đầu:

“Người kinh thành chuộng mới lạ, chuộng vật độc đáo, càng quý hiếm càng . Địa vị, tiền tài đều đủ, chỉ thứ hơn .”

Kim Mãn Ngân vui vẻ ngợi khen:

“Xem lúc trách nhầm , kỳ thực , mà là tranh, dây thị phi.”

Nói đoạn, nàng Hắn bế lên đùi, âu yếm. Hai quấn quýt bên , tận hưởng giây phút hiếm hoi an chốn phồn hoa.

Mèo Dịch Truyện

Đến tối, Kim Mãn Ngân kiệt sức ngủ , chợt tỉnh giấc thấy trói tay chân, nhét giẻ miệng, trong thùng tối tăm, kêu giãy nhưng ai .

Nàng cố bình tĩnh chờ đợi, bao lâu thì thùng nhấc lên, lắc lư một hồi đặt xuống.

Ánh sáng chói lòa chiếu mắt, Kim Mãn Ngân kéo , vứt mạnh xuống đất, đạp mấy cước đau điếng.

Khi mắt quen ánh sáng, nàng ngẩng đầu thấy Mỹ Ngọc quận chúa, khoác áo gấm, tay cầm khăn, nở nụ như hoa:

“Mãn Ngân tẩu tử, chào mừng ngươi tới phủ Thân vương của . Mong tẩu tử thích nơi !”

Loading...