Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 299
Cập nhật lúc: 2025-06-15 03:48:37
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nam nhân ôm thẳng nàng vào phòng, đặt nàng lên giường, sau đó ngồi xổm xuống, tinh tế dùng tay lau sạch bụi bẩn dính trên lòng bàn chân nàng.
Một bên thấp giọng hỏi: "Mấy nay ta không tới gặp nàng, có buồn không?"
Trong phòng không đốt đèn, trong bóng tối, giọng nói nhẹ nhàng của thiếu nữ truyền đến: "Không có nha, chàng cũng có việc bận mà, có thể bớt thời giờ tới gặp ta là ta đã rất vui rồi, cho dù chàng tới hay không, ta đều thích Phi Y, tuyệt đối sẽ không tức giận."
Thật là biết điều, lại...... Không giống nàng.
Chua xót dày đặc đan chéo trống rỗng cực hạn trong lòng, gây nên một cơn đau âm ỉ, đau đớn dần dần lan đến toàn thân, đầu ngón tay cũng bắt đầu không ức chế được mà run rẩy.
Bùi Tịch ngồi xổm, ngửa đầu nhìn thiếu nữ.
Nàng hẳn là không nhìn thấy hắn. Nhưng hắn có thể thấy rõ biểu tình của nàng, trên khuôn mặt nhỏ xinh đẹp, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn về phía hắn. Mặc dù nàng không thấy rõ, mặt mày vẫn mang theo vui sướng cùng ngọt ngào.
Nhưng mà ngọt ngào này, lại có bao nhiêu giả dối.
"Vài ngày nữa các bằng hữu của nàng đều tới làm khách, cơ hội khó có được như thế, chúng ta liền thành thân ngày đó luôn, được không?"
Hắn kìm nén đau đớn trong cơ thể, tận lực dùng ngữ khí bình thản mà hỏi.
Thiếu nữ sửng sốt, ngay sau đó không chút do dự đáp ứng: "Được nha!" Đột nhiên nàng lại nghĩ đến điều gì, nghiêm túc hỏi, "Bằng hữu của ta đều tới sao?"
"Đều tới, không thiếu người nào."
"Vậy Bùi Tịch thì sao? Bùi Tịch có tới không?"
Nam nhân phút chốc ngẩn ra, tim đập lỡ một nhịp: "Vì sao...... Muốn hỏi Bùi Tịch?"
Thiếu nữ rũ mắt, lông mi dài cụp xuống, che đồng tử sáng ngời, thấy không rõ thần sắc.
Ngữ điệu lại như ngày thường, nhẹ nhàng vui sướng: "Cổ độc của ta còn cần huynh ấy tới trị, đêm nay khó chịu không ngủ được, chờ huynh ấy tới, nhất định phải nhờ huynh ấy kê chút thuốc cho ta."
"Hoá ra là như thế." Nam nhân giống như bừng tỉnh mà thở dài.
"Đúng nha, ta mới không thích huynh ấy đâu!" Thiếu nữ nói, khẽ hừ một tiếng, nuông chiều cực kỳ.
"Không cần chờ hắn, nàng quên rồi sao? Ta cũng có thể trị giúp nàng." Nam nhân giơ tay, điểm mấy huyệt đạo trên người thiếu nữ.
Ngón tay hắn vừa thu lại, An Cửu liền phát giác xao động trong cơ thể dần dần bình ổn, cảm giác siêu cấp mẫn cảm, cũng chậm rãi biến mất.
Nàng sửng sốt một chút, mới bất tri bất giác nói: "Đúng vậy, lúc trước khi chàng tới tìm ta, hình như từng làm như vậy......" Tiếng nói bỗng nhiên dừng lại, thiếu nữ ngượng ngùng cắn môi, giọng như muỗi kêu, "Cái kia, kế tiếp...... có phải chàng muốn hôn ta hay không?"
Tuy rằng hạ tình cổ, nhưng thiếu nữ vẫn không mất đi ký ức. Nàng vẫn nhớ rõ chuyện đã từng phát sinh, chỉ là tình cảm với một số người trong trí nhớ đã xảy ra thay đổi.
Ví dụ Phi Y từng vài lần dùng cổ độc làm nhục nàng, nàng lại không để ý bị làm nhục, chỉ nhớ những việc hắn thân mật với nàng.
Nàng đã từng phẫn hận không thôi với điều này, hiện giờ nàng lại chủ động mời hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-299.html.]
Bùi Tịch yên lặng nhắm mắt.
Giờ phút này nàng mời gọi hắn, không khác gì bày thịnh yến Thao Thiết* trước mặt hắn.
* Thịnh yến Thao Thiết: Ý nghĩa là để mô tả thực phẩm rất phong phú, được dùng rất rộng rãi và phổ biến.
Kịch độc trong thân thể hắn ngo ngoe rục rịch, mà trước đó hắn phát hiện, thân cận với nàng, có thể giảm bớt cực lớn thống khổ.
Sau khi trầm mặc một lát, Bùi Tịch lại chậm rãi đứng dậy, trong ánh mắt chờ mong của thiếu nữ, chậm rãi lui về phía sau một bước.
"Không được, ta chỉ đến nhìn nàng." Giọng hắn khàn khàn, như bị chà xát trên giấy nhám, từng tiếng lọt vào lỗ tai, "Đi ngủ sớm một chút đi."
Nói xong câu đó, hắn đột nhiên xoay người, nện bước đi ra cửa.
An Cửu ngồi trên giường, lẳng lặng nhìn hắn rời đi, trong bóng tối, bóng dáng cao dài dường như có chút lảo đảo.
Trong nhà yên tĩnh, thiếu nữ thấp giọng lẩm bẩm: "Ngươi nói, vì sao hắn không làm chứ?"
Hắn rõ ràng có thể hung hăng đối đãi với nàng, tựa như vài lần trước vậy, thừa dịp nàng phát tác cổ độc, làm nhục nàng không điểm mấu chốt.
【 Đại khái ký chủ biểu hiện yêu hắn quá, hắn không hạ thủ được? 】
An Cửu im lặng hồi lâu, chậm rãi lắc đầu: "Không phải như vậy."
Hắn không phải vì nàng quá yêu hắn mà không xuống tay được, mà là bởi vì, bộ dáng não yêu đương của nàng khác lúc trước quá lớn.
Người Bùi Tịch yêu chính là đại tiểu thư An Cửu được nuông chiều mà ngạo mạn khinh thường hắn, chứ không An Cửu não yêu đương si tình.
Hắn yêu chính là bộ dáng tươi sáng không chịu thua của nàng, cho nên đối với nhu thuận ngoan ngoãn trong đầu đều là hắn, dục vọng ức h.i.ế.p cũng không có.
"Quả nhiên, người này chính là có chút cuồng chịu ngược đi? Ta không tàn nhẫn với hắn một chút, sao hắn sẽ tự đứng dậy được?"
An Cửu tặc lưỡi hai tiếng, suy nghĩ cẩn thận xong, an tâm nằm trở lại giường, chỉ chốc lát liền ngủ.
Đỉnh tháp lâu cách đó không xa, nam nhân nhốt bản thân ở phòng trong, bởi vì vô cùng thống khổ, gắt gao cuộn tròn người.
Khớp xương ngón tay rõ ràng bám mép giường, in trên tấm ván gỗ mấy dấu tay thật sâu.
Cả người hắn đổ mồ hôi đầm đìa, gân xanh nổi lên, khoang miệng tràn đầy mùi m.á.u tươi, ý thức hỗn độn, hắn không ức chế được mà gầm nhẹ, giống như thú bị nhốt trong lồng sắt, toàn thân run rẩy từng đợt.
Lúc này, thần trí hắn mơ hồ nhất.
Cho nên ngay cả bản thân Bùi Tịch, cũng không nhớ được khi hắn đau đến mức tận cùng, môi mấp máy, vẫn luôn lặp lại một câu.
"Vì sao, vì sao...... Không thể yêu ta?"
Một giọt nước trong suốt dọc theo đuôi mắt chảy xuống, rơi vào thái dương, biến mất không đâu vết.