Bùi Tịch tâm tình tốt cong cong môi.
Kỳ thật chủ ý này là hắn vừa nghĩ đến, hắn chỉ cần tưởng tượng nếu Minh vương thuận lợi hồi kinh, tối nay còn không phải là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ sao?
Đương nhiên, hắn khẳng định không thể để việc này trở thành sự thật, nhưng mặc dù là tưởng tượng, cũng khiến Bùi Tịch sinh ra xúc động muốn g.i.ế.c người.
Nhưng đổi Minh vương thành mình, xúc động muốn g.i.ế.c người kia thay đổi một chút, thành xúc động khác khó có thể ức chế.
An Cửu không thể tin mà trừng lớn mắt.
Nàng vẫn là xem nhẹ trình độ biến thái của hắn rồi? Mặc hỉ phục cùng nàng làm ở trên giường hỉ của người khác? Đây thật sự không phải tâm lý có vấn đề sao?
Nói nữa, hắn thật sự có thể động phòng cùng nàng?
An Cửu không tự chủ được mà nhìn xuống, nhìn chỗ eo bụng của nam nhân, lại rất nhanh thu về.
Hắn không cần mạng của mình?
Không biết có phải tâm tình của nàng truyền tải qua đôi mắt hay không, nhưng lại truyền đạt sai rồi, nam nhân tựa hồ hiểu lầm.
"Nàng nghĩ cái gì?" Hắn như cười, giọng lạnh lùng, "Nàng cho rằng ta sẽ không làm?"
Nam nhân vươn tay về phía nàng, trên ngón tay không mang theo độ ấm, đầu ngón tay lạnh băng dừng trên cằm An Cửu, mang đến lạnh lẽo tận xương.
Dưới tác dụng của siêu mẫn cảm, lạnh lẽo nháy mắt khuếch tán, An Cửu không khống chế được rùng mình.
Nhưng rất nhanh, cả người nàng liền nóng lên.
Lúc trước ở Tái Bắc, người hắn nóng như bếp lò. Hiện giờ lại đột nhiên thay đổi, lạnh đến kỳ cục.
Lòng bàn tay lạnh lẽo dừng trên da thịt ấm áp, không chỉ mang đến lạnh lẽo như tuyết, còn tạo lên ngọn lửa hừng hực lan ra đồng cỏ.
Làn váy đỏ của tân nương che cổ tay trắng bệch của nam nhân, từng lớp vải dệt chồng lên nhau, dưới váy đỏ ẩn hiện đồi núi nhấp nhô, như là che giấu một con động vật nhỏ, thường phát ra rung động rất nhỏ.
Lúc này hắn không giống như vài lần trước, mạnh mẽ áp chế hỗn loạn.
Bùi Tịch là đại phu, mà đại phu không hiểu gì bằng hiểu cơ thể người. Mặc dù hắn chưa từng thực hành, nhưng hắn cũng biết nên làm như thế nào khiến nữ nhân đạt được vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-273.html.]
Hết thảy đều lẳng lặng phát sinh ở góc không ai biết.
Nến đỏ trong phòng đang cháy, xa xa ngoài phòng truyền đến âm thanh ầm ĩ vui mừng của buổi tiệc.
Thiếu nữ hơi ngửa đầu hé môi, nhìn hư không trên đỉnh đầu, mắt đào hoa một mảnh mê ly, dường như hoàn toàn mất đi thần chí, biến thành thú bông không có linh hồn.
Một bàn tay trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng đến bên môi thiếu nữ, đầu ngón tay sạch sẽ cầm một hạt sen trắng to bằng ngón út.
Kỳ quái chính là, trên ngón tay và hạt sen, vậy mà hiện lên ánh sáng lấp lánh, giống rửa qua nước.
"Muốn nếm thử hương vị của nó không?"
An Cửu hốt hoảng liếc hắn một cái, chậm rãi ý thức được hắn đang nói gì, nhanh chóng khép miệng lại, cảm thấy thẹn mà quay đầu.
Ngươi cút đi! Đại biến thái!
Ngay sau đó, nàng nghe thấy tiếng nhai nuốt rất nhỏ, An Cửu cả kinh lập tức quay đầu nhìn lại, liền thấy hầu kết nam nhân lăn xuống, ý vị thâm trường nhìn nàng nói: "Hương vị cũng không tệ lắm."
An Cửu: "!!!"
Tựa hồ bị biểu tình giờ phút này của nàng lấy lòng, tối nay lần đầu tiên nam nhân sung sướng cười rộ lên, mắt đen hẹp cũng cong lên.
Hắn hứng thú vân vê một quả táo đỏ trên giường, cúi đầu vuốt tóc đen mướt mồ hôi trên má nàng, ôn nhu hỏi: "Nàng dùng nó ném ta sao?"
An Cửu dùng sức lắc đầu, coi đầu thành trống bỏi, phát quan trên đầu cũng bị nàng lắc rơi ra.
Nàng gian nan di chuyển cơ thể yếu đuối, lui dần về sau.
Nhưng nam nhân trong cái nhìn hoảng sợ của nàng, ý cười càng thêm dạt dào.
"Xem ra là có...... Vậy lại nếm thử hương vị của nó nào."
Một bàn tay duỗi tới, nắm lấy mắt cá chân trắng trẻo tinh tế của thiếu nữ, không chút nghi ngờ kéo nàng về phía hắn.
Ngón tay tái nhợt của thiếu nữ túm khăn trải giường, giống như người bắt lấy rơm rạ khi rơi xuống nước, màu đỏ tươi đẹp nhăn thành một nhúm, lại không ngăn được mình từng bước hướng về vực sâu dục vọng.
Khi bông tuyết lạnh lẽo lại bay lả tả dừng trên đoá hoa mỏng manh, hòa tan thành suối nước róc rách, nàng rốt cuộc không nhịn được, nức nở khóc.