Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-06-03 09:23:20
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Cửu: Có lẽ đây là lòng tự tin của boss phản diện.

 

An Cửu vừa nghe, lập tức không lo lắng nữa, an tâm lùi về tiếp tục làm tiểu phế vật xinh đẹp.

 

Không biết vì sao, nàng rất tín nhiệm hắn.

 

Đại khái là bởi vì phản diện trong sách quá mạnh, cuối cùng hắn cũng đứng trên đỉnh võ lâm, An Cửu không tin trọng sinh một lần, hắn sẽ không chuẩn bị gì.

 

Bùi Tịch bảo nàng đừng nhìn, An Cửu liền ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

 

Khi tầm mắt lâm vào bóng tối, nàng bỗng nhiên nghĩ đến, ngữ khí hắn vừa rồi nói chuyện với nàng, dường như ôn hòa có chút không bình thường?

 

Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, thay đổi quá nhanh, An Cửu có chút hỗn độn.

 

Nàng suy nghĩ, rốt cuộc là mình ảo giác, hay là cái gì?

 

Không đợi nàng nghĩ ra, cái trán đột nhiên bị một thứ nóng bỏng nhẹ nhàng chạm vào.

 

Nhanh như vậy đã kết thúc?

 

An Cửu giật mình mở mắt ra, ngẩng đầu lên, liền thấy Bùi Tịch đang đứng ở trước mặt, cúi đầu nhìn nàng.

 

Mặt trời treo cao trên đỉnh đầu hắn, ánh sáng lộng lẫy chiếu xuống mái tóc đen nhánh của hắn, cũng giấu khuôn mặt hắn dưới ánh sáng chói mắt.

 

An Cửu bị ánh mặt trời chiếu vào nên nheo mắt, tạo ra bóng râm dưới lông mi, nàng thấy một cánh tay thon dài trắng tinh đưa tới trước mắt, ngón tay trắng nõn như ngọc, chưa từng dính dơ bẩn, dưới mặt trời sáng chói phảng phất như trong suốt.

 

"Đứng lên."

 

An Cửu ngơ ngác, theo bản năng để tay vào lòng bàn tay hắn.

 

Một khắc đầu ngón tay hai người chạm nhau, nàng không nhịn được co rúm lại một chút.

 

Không biết vì sao, tay Bùi Tịch rất nóng, rõ ràng thoạt nhìn lãnh bạch như ngọc, nhưng độ ấm, lại như mới lấy ra từ nồi.

 

An Cửu vừa rụt một chút, năm ngón tay đều đặn đột nhiên nắm lại, như là lồng giam bắt giữ con mồi, nắm c.h.ặ.t t.a.y thiếu nữ non mềm vào lòng bàn tay.

 

Lực đạo rất lớn, phảng phất muốn bóp nát nàng.

 

Ngay sau đó, một lực mạnh mẽ từ trong tay truyền đến, dễ dàng kéo nàng lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-247.html.]

An Cửu không kịp phòng ngừa, đột nhiên đứng lên, khiến nàng đầu váng mắt hoa.

 

Khi tầm mắt biến thành màu đen, nàng cảm giác có một cánh tay mạnh mẽ ôm lấy eo nàng, kéo nàng vào một cái ôm cực nóng.

 

Còn chưa tới gần, An Cửu đã cảm nhận được nhiệt độ toả ra trên người đối phương.

 

Nóng bỏng, như là ngồi bên bếp lò, từng tầng nhiệt lan ra, bao bọc lấy nàng.

 

Tầm mắt An Cửu khôi phục trong nháy mắt, vội vàng buột miệng thốt ra: "Bùi Tịch, trên người huynh sao nóng như vậy? Có phải huynh phát sốt rồi?"

 

Vừa nói, nàng vươn tay, để lên trán hắn.

 

Tay thiếu nữ nhỏ nhắn mềm mại, từ băng cơ ngọc cốt* dùng trên người nàng rất hợp. Tay mềm nhẵn dừng giữa trán nam nhân, hắn quá cao, nàng không thể không ngẩng mặt, hơi nhón chân.

 

* Băng cơ ngọc cốt: Da như băng, xương như ngọc, chỉ thân hình dáng dấp người con gái đẹp.

 

Tư thế như vậy, khiến hắn có thể thấy rõ biểu tình trên mặt nàng.

 

Má nàng hơi đỏ ửng, đôi mắt bị mặt trời chói chang sinh ra thủy quang, giữa mày nhẹ nhàng nhăn lại, đôi môi đỏ mọng, cùng đáy mắt chói lọi kia, sắp tràn ra khẩn trương sầu lo.

 

Thiếu nữ không chú ý tới nguy hiểm xung quanh, cũng không đi xem những người đó như thế nào. Dường như ở trong lòng nàng, an nguy của hắn mới quan trọng nhất.

 

Mặc kệ có phải ảo giác của hắn hay không, phát hiện này vẫn khiến đáy lòng hắn sinh ra một tia sung sướng.

 

Bùi Tịch không tiếng động rũ mắt, tròng mắt đen nhánh giấu dưới hàng mi lông quạ, một sợi u quang lướt qua.

 

Thẳng đến giờ phút này, gắt gao ôm nàng trong n.g.ự.c như vậy, cảm giác thiếu thiếu ở ngực, mới dần dần mất đi.

 

"Bùi Tịch, trán huynh rất nóng, huynh khó chịu không? Huynh nói gì đi, đừng làm ta sợ."

 

Hắn trầm mặc rất lâu, thiếu nữ không nhịn được hoảng sợ, thủy sắc trong mắt càng sâu.

 

Công tử bạch y duỗi tay kéo tay thiếu nữ đang để trên trán hắn xuống, giọng khàn khàn: "Ta không sao."

 

Hắn nhìn nàng thật sâu, trong lòng hiện lên một nhận thức muộn màng.

 

Hắn có lẽ, thích nàng.

 

Thích, đến mức rối loạn, lòng bất thường, vài lần phá vỡ kế hoạch vốn có.

 

Khiến mọi thứ trở nên hỗn loạn, nước đổ khó hốt.

Loading...