Lâm Thanh Nghiên chấp nhận gật đầu: "Không sai, Chân Nhất đại sư xuất quan, chuyện này nếu để người khác biết được, trên giang hồ sẽ lại náo nhiệt một trận."
Hai người mải mê nói chuyện, Hạ Tử Kình và An Cửu một bên nghe cái biết cái không.
Hai người bọn họ cũng không biết Chân Nhất đại sư là ai.
Hạ Tử Kình gãi gãi đầu, nói: "Nói cách khác, Bùi huynh tiếp theo muốn đến chùa Vô Âm, cùng đường với Vô Đăng Phong ta muốn đến?"
Bùi Tịch gật đầu: "Không sai."
Hạ Tử Kình cũng không rối rắm, dứt khoát nói: "Vậy không bằng ngày mai chúng ta liền xuất phát đi."
Thế là kế hoạch ra ngoài liền quyết định như vậy.
Về phần ý kiến của An Cửu, không ai hỏi đến. Dù sao nàng chỉ là trang sức cho đoàn nhân vật chính, trừ đi cùng ra, cũng không có lựa chọn khác.
Đêm trước khi rời đi, An Cửu nhận được một phong thư cú mèo đưa tới.
Đây là lần đầu tiên "Phi Y" chủ động gửi thư cho nàng.
Lúc trước mỗi lần đều là nàng gửi thư cho hắn, hắn trả lời, hắn chưa bao giờ chủ động gửi thư cho nàng.
An Cửu mở thư ra vừa thấy, vậy mà hẹn nàng ra ngoài gặp nhau.
Được lắm, nếu đây là nói chuyện qua mạng ở hiện đại thật, thì chính là một đôi yêu nhau qua mạng, lần đầu tiên chàng trai hẹn cô gái gặp ngoại tuyến, thẳng thắn như thế, quả thực là không có ý tốt viết rõ trên mặt.
Biết rõ không có ý tốt, nàng vẫn muốn đi?
Đương nhiên...... Muốn đi!
-
Trăng lên đầu cành liễu, người hẹn cuối hoàng hôn.
An Cửu lặng lẽ từ trong nhà chuồn ra, trấn Kim Xà không còn náo nhiệt như trước, nhưng trên đường vẫn không ít người.
Nàng đi dọc theo phố, đi đến cửa hàng bánh ngọt từng mua.
Hiện giờ không có hội đèn lồng, đại nương bán bánh ngọt vẫn còn ở đó, nhìn thấy nàng tới, gương mặt tươi cười đón chào: "Cô nương mua bánh ngọt sao?"
Thấy nàng tới một mình, lại quan tâm hỏi: "Sao không thấy trượng phu của cô? Trên trấn nhiều du hiệp, cô nương vẻ ngoài xuất chúng, ban đêm ra ngoài một mình, chỉ sợ không an toàn."
An Cửu cong mắt: "Không sợ, huynh ấy lập tức tới đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-yeu-duoi-repz/chuong-158.html.]
Nàng mua một túi bánh ngọt, vừa trả tiền xong liền quay người lại, thấy phía sau cách đó không xa có một nam nhân áo đen, trường thân ngọc lập* dáng người đĩnh bạt.
* Trường thân ngọc lập: miêu tả dáng hình thon dài
Lần này hắn không đeo mặt nạ, lộ ra một khuôn mặt chính trực đoan chính, đôi mắt đen lẳng lặng nhìn nàng.
Bóng đêm dần buông xuống, nhà cửa bên đường sáng đèn, ánh đèn mờ nhạt dừng trên huyền y không một chút tạp sắc của hắn, lộ ra một tia tịch liêu khó hiểu.
Bước chân An Cửu dừng lại, chậm rãi bước về phía hắn.
Đi đến trước mặt nam nhân, ngửa đầu nhìn hắn.
"Phi Y, huynh tìm ta, là muốn nói gì?"
Mặt thiếu nữ không còn vui sướng khi gặp như trước nữa, chỉ có im lặng bình đạm.
Hai mắt nàng trầm tĩnh, không thấy mất mát cũng không có khổ sở, chỉ bình tĩnh nhìn thẳng hắn, phảng phất đang chờ đợi một đáp án.
Về phần đáp án như thế nào, nàng tựa hồ cũng không để ý.
Phát hiện này khiến lòng nam nhân căng thẳng, ngón tay rũ bên người cuộn tròn, gắt gao nắm thành quyền.
"Ta......"
Hắn vừa mở miệng, thiếu nữ lại bỗng nhiên lên tiếng đánh gãy hắn.
"Đừng nói ở đây, chúng ta đến nơi an tĩnh đi."
Dứt lời, thiếu nữ liền dẫn đầu xoay người, bước nhanh về phía trước.
Bước chân nàng có chút dồn dập, cúi đầu đi phía trước, nhìn phố và cảnh vật xung quanh, chỉ là không nhìn hắn.
Nam nhân không lên tiếng, trước sau gắt gao đi theo sau nàng.
Hắn biết nàng tức giận, đại tiểu thư tức giận phải dỗ, để nàng xả tức ra là tốt rồi.
"Ở chỗ này đi."
Bước chân thiếu nữ dừng lại, đứng dưới một cây liễu lớn.
Cây liễu lớn ở bờ sông, nhà cửa trên đường cách nơi này không xa, ban đêm bờ sông cũng không có ai. Bên tai hai người trừ tiếng nước chảy róc rách, cùng với tiếng côn trùng và ếch kêu hết đợt này đến đợt khác ra, không còn gì khác.
Ban đêm bao phủ bọn họ, thân ảnh đan vào nhau như dung vào đêm tối, lại không thấy rõ thần sắc đối phương.