Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:06:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tỏi phi thơm và thịt dê hòa với , Đông Đông ăn đến mức mở mắt, cảm giác trong đầu đầy sườn dê nướng: "Ưm! Ngon quá!"

Chu Chiêu Hoành đang ăn miếng to vẫn còn đang ngượng ngùng, lúc phụ đưa , còn căn dặn khách lịch sự, nhưng Đông Đông như thế, cũng quên mất lời dặn của phụ , chỉ ăn thoải mái.

Hắn cố gắng há to miệng, dùng sức c.ắ.n sườn dê.

Nước thit, dầu tỏi phi vọt lưỡi, chỉ như thế, trái tim run lên, khi ăn thịt thì càng say mê hơn.

thật là ngon!

Đông Đông sống trong nhà thế hạnh phúc quá.

Trong lòng Chu Chiêu Hoành vô cùng hâm mộ Đông Đông, lúc ăn, học theo Đông Đông hề mở mắt . Song, Tiêu Hoài Đình ở bên cạnh thấy cảnh thì món ngon như nghẹn trong lòng, nuốt trôi.

Chu Chiêu Hoành để ý đến, thấy hết cũng chỉ cố ăn.

Vân Vũ

Sườn dê lớn, hai đứa nhỏ chia một ba bốn miếng ăn hết.

Sườn dê nhiều dầu, lúc ăn thấy gì, nhưng ăn xong thì hai đều cảm thấy ngán. Yến Thu Xu đưa lên ba chén quả quýt, quýt chua ngọt đắng chát, uống một hớp, nước theo khoang miệng chảy họng, mang theo dầu mỡ .

Đông Đông chép miệng: "A Xu tỷ tỷ tuyệt quá!"

lúc , một mùi thơm ngọt bay trong mũi .

Hai hẹn mà cùng .

Yến Thu Xu bưng một chiếc đĩa : "Sườn xào chua ngọt, ăn thử xem."

Không cà chua cao cấp nhưng đường trắng, nàng sườn xào chua ngọt màu vàng tươi, giống sườn kho nhưng vị thơm ngọt vẫn vô cùng hấp dẫn khác.

Tiêu Hoài Đình đưa đũa , gắp cho mỗi đứa bé một miếng: "Mau ăn , món nguội ngon nữa."

Sau khi thịt sườn nấu xong sẽ co , hai đầu lộ xương, ở giữa là thịt cho nên dễ tách xương . Món khác với sườn dê, nhưng so với sườn dê thì sườn chua ngọt ăn chua ngọt mặn.

Đông Đông ăn đến mức vui vẻ ca hát, chân nhỏ thể chạm đất, hai chân vô thức lắc lư đắc ý.

Chu Chiêu Hoành cẩn thận hơn nhưng cũng chìm đắm thức ăn, mở miệng quên li.ếm sạch nước sốt giấm đường chua ngọt sườn. Ăn xong, Yến Thu Xu, ngoan ngoãn khen ngợi: "A Xu tỷ tỷ, món ngon quá! Đệ thích nhất!"

"Lần tỷ bảo Đông Đông mang cho ăn." Yến Thu Xu thỏa mãn, nấu cơm ngoại trừ thỏa mãn khẩu vị của , sự khích lệ của khác cũng quan trọng. Nàng thấy thì vui, cảm thấy sự mệt mỏi đáng giá.

Nàng bưng quýt nhấp một miếng, so với nước ô mai, quýt vị chua ngọt khác. Bây giờ là mùa quýt, quýt trợ giúp tiêu hoa, buổi tối nàng nhiều món như thế, cũng nếm mấy miếng, nên uống một chút, thì đến lúc ngủ sẽ khó tiêu.

Sau khi ăn xong sườn chua ngọt, đúng lúc gà nướng xong.

*

Sau khi gà nướng thơm ngào ngạt lò, bày mặt hai đứa trẻ, bọn chúng hẹn mà cùng ợ một cái. Đông Đông ôm bụng, vô cùng tiếc nuối: "Tiêu ! Bụng no quá!"

Chu Chiêu Hoành cũng vuốt bụng, phát hiện: "Ta cũng ăn ."

Cho dù vẫn ăn nhưng bụng của trẻ con chỉ to như thế, uống ít , hôm nay ăn nhiều như thế là ngoài dự đoán.

Hai đứa bé trông mong xem, nước bọt sắp chảy , nhưng nào đó cho ăn. Ăn trôi cố chấp ăn sẽ lãng phí thức ăn.

Yến Thu Xu bảo để Chu Chiêu Hoành mang , đề nghị của nàng hai đứa nhỏ tán thành. Vì thế khi đứa bé đưa , trong n.g.ự.c còn ôm một hộp cơm to, bên trong đựng một bình nước ô mai và một phần gà nướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-42.html.]

Chu Chiêu Hoành đưa đến cửa cung, đó tiếp ứng, khi trải qua sự vận chuyển âm thầm, cuối cùng từ ngoài cung về đến cung điện nghèo túng nào đó trong hoàng thành.

 

 

Người tiễn trở về mới đến dám ở thêm mà rời .

Duy nhất chỉ bé trai bảy tuổi hề cảm thấy nguy hiểm, chỉ cảm thấy hôm nay ký ức vui vẻ nhất, vui vẻ chạy về phía phụ mẫu.

Mà phế thái tử và phế thái tử phi đều ngủ mà trông ngóng.

Nghe thấy động tĩnh, hai vội chạy nghênh đón, chỉ thấy gương mặt gầy gò của con trai lộ vẻ hưng phấn, hai tay ôm chặt một hộp cơm to: "Cha nương! Đây là A Xu tỷ tỷ nhà bằng hữu của con đưa cho, hai mau nếm thử , ngửi thơm, thơm hơn những món con từng ăn!"

Hai đều , phế thái tử phi dẫn con trai nhà, : "Nương thích ăn, con giữ ngày mai ăn ."

Chu Chiêu Hoành kinh ngạc mẫu , vội mở hộp cơm, đưa thức ăn tỏa mùi thơm nồng nàn đến mặt nàng như hiến vật quý: "Món thật sự ngon!"

Sao thích thức ăn ngon chứ?

Phế thái tử phi vẫn lắc đầu , kiên quyết từ chối món .

Chu Chiêu Hoành rõ ràng lắm phụ , phụ ăn cũng ngon. Vốn tưởng cha sẽ nhận ý của , ai ngờ chỉ lắc đầu: "Cha ăn , đủ , con để ngày mai ăn , đến lúc đó nương của con hâm cho con."

"Vâng." Chu Chiêu Hoành cảm thấy đáng tiếc, món ngon thể nào chia sẽ cho ngươi nhất. Cảm giác khó chịu khiến thở dài một , chợt nhớ gì đó lấy một món đồ sền sệt khỉ tay áo, giọng non nớp vẻ thiết: "Món cũng ngon, gọi là sườn xào chua ngọt, cho nhiều đường, chua chua ngọt ngọt, con lén giấu cho hai dods~"

Hắn chuyện hề ngại ngùng, chia sẻ với Đông Đông một phần, sườn xào chua ngọt còn nhiều. Song, nỡ ăn hết, đây đồ của , nên tiện xách về.

Vì thế khi ăn miếng cuối, nhịn lén giấu một phần trong tay áo, mang về cho cha nương nếm thử.

Hai món gà nướng ngon miệng phản ứng, giờ phút thở như ngừng .

Dựa ngọn đèn yếu ớt, ánh mắt bọn họ cùng đồ vật nâng bàn tay nhỏ.

Món dính, lúc tay nhỏ nâng lên dinh dính thể kéo giữa các ngón tay. Trên quần áo miếng vá của nhi tử bảo bối chắc chắn dính đầy nước đường đọng.

quan tâm, vì chắc chắn cha nương từng ăn những món ngon . Cả nhà bọn họ giam trong cung điện tù túng nhiều năm như thế, ngoại trừ , cha nương ngoài, càng đáng thương hơn.

thật , mặc dù từng ăn đồ ngon như thế như bọn họ dùng món hơn, huyết yến cực phẩm, quả vải tươi rói, sườn chua ngọt là gì chứ?

Sự yên lặng và u ám cùng xuất hiện trong cung điện rách nát .

Hơi thở của nữ nhân trở nên kìm nén, nam nhân thì chậm rãi đưa tay cầm món sườn xào chua ngọt nhi tử xem như của quý đem về cho bọn họ, chậm rãi đưa miệng.

Sườn xào chua ngọt lạnh cứng, dính, còn vị mặn của mồ hôi trong lòng bàn tay con trai, cảm giác ngon. Nếu là năm năm , chắc chắn thèm qua, nhưng bây giờ trân quý hơn bất cứ thứ gì.

Ăn xong, hỏi: "A Hoành, con rời khỏi nơi ?"

Chu Chiêu Hoành cảm thấy cảm xúc của cha nương đúng, vô thức nhào lòng mẫu . Bỗng nhiên phụ hỏi, đầu óc ong ong lên, khẽ : "Chúng có thể rời ?"

Nhân dịp sinh thần Đông Đông, trong phủ náo nhiệt mấy ngày liền nhưng bữa tiệc, khí trong phủ trở về vẻ yên lặng vốn .

Công việc ăn của Yến Thu Xu cũng khá , những chiếc bánh nàng khiến bọn trẻ con ăn một là nhớ mãi, hơn nữa điều kiện gia cảnh của những đứa trẻ đó nên cử đầu bếp đến học công thức của Yến Thu Xu.

 

Loading...