Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 372
Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:16:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Hoài Đình khẽ : "Thần còn tưởng ngài khỏe mạnh lắm!"
Nếu lúc lão Hoàng đế đ.á.n.h c.h.ế.t, thấy Tân đế cũng nhanh chóng ngã xuống, đúng lúc quá, trong lòng vẫn thấy hổ thẹn, Xương Vương quá nhiều cho Tiêu Gia .
Tân đế mỉa: "Năm đó chịu đủ , bây giờ quy về cho ông ."
Sáu năm , từng tín nhiệm phụ hoàng, khi chuyện chạy đến giằng co với ông , nhưng phát hiện bản đ.á.n.h giá cao phẩm chất của phụ , những thế còn đ.á.n.h nhiều trượng đến mức ngã bệnh.
Lúc nản lòng thoái chí, chỉ cảm thấy tâm niệm của sụp đổ, cũng hổ thẹn khi thể tìm công bằng cho lão tướng quân, tự nguyện chịu cấm túc năm năm, chịu sự dày vò trong tâm khảm.
Điều chịu cũng chịu , bây giờ đến lượt phụ , tiểu thái tử đơn thuần sợ c.h.ế.t từng trải qua sóng gió của sáu năm nữa!
Tiêu Hoài Đình cung kính, chắp tay hành lễ, trầm giọng: "Đa tạ!"
Tân đế lắc đầu: "Đây là điều nên ."
Tiêu Hoài Đình gì, chỉ khắc ghi ân tình , một thiên tử nào trượng hình sinh phụ của mặt bàn dân thiên hạ như cả.
Vân Vũ
Cho dù trong lòng họ cũng ghi thù ghi hận, nhưng mặt cũng giữ chữ hiếu.
Chỉ duy nhất một , vì để đền tội cho vô oan hồn nên mới chuyện như chốn đông , cho dù cùng chịu trượng hình thì danh tiếng cũng khó mà .
Tân đế thản nhiên : " , lúc nào thành ? Gần đây khí trong kinh thành vốn trầm lặng, mau mau thành , góp thêm chút vui vẻ cho kinh thành chứ nhỉ? Trẫm sẽ hạ chỉ ban hôn cho ..."
Nhắc đến chuyện , lông mày của Tiêu Hoài Đình nhíu , khẽ : "Chuyện ... hỏi ."
"Thành ư?"
Yến Thu Xu mặt, trong lòng như thể đang đ.á.n.h trống bùm bụp.
Tiêu Hoài Đình trở về từ hoàng cung, rửa mặt mũi chân tay bèn cưỡi ngựa chạy tới, thấy Yến Thu Xu như chuẩn kỹ, chút tủi : "Lần năm ngoái quyết định ngày thành hôn, mà một năm trôi qua , nàng lấp li.ếm ư?"
Yến thu Xu như phạm tội ác, vội nhẹ nhàng : "Không , , chỉ là chút bất ngờ, quyết thì quyết ."
"... Nghe như tình nguyện cho lắm?" Tiêu Hoài Đình hoài nghi nàng: "Nàng thật lòng chứ?"
Yến Thu Xu chần chừ.
Lần là do khí thích hợp, nàng dẫn dụ nên mới đồng ý, bây giờ trời cao trong xanh, nàng vô cùng tỉnh táo, đương nhiên sẽ chút chần chừ.
Hôn nhân!
Hôn nhân là mồ chôn tình yêu, nàng sợ điều . sự chần chừ của nàng khiến Tiêu Hoài Đình cho rằng nàng thật lòng, nàng đổi . Chàng nhất thời đau lòng, mím chặt môi, nắm chặt tay.
Yến Thu Xu Tiêu Hoài Đình hiểu lầm , vội căng não nghĩ cách, cầm lấy tay , ấm áp : "Không thành hôn với ngài, chút sợ hãi. Ngài tính cách của mà, sợ thể một Quốc công phu nhân , cũng sợ ngài, nhà ngài ít ỏi, yêu cầu cao với con nối dõi, nếu ngài nạp ..."
Nàng cảm thấy chắc chắn sẽ khó thể trở thành một Quốc công phu nhân , nàng thích giao lưu với những phu nhân đó. Nếu khách sáo mà , những hiếm hoi đây đều là ở cùng Tạ Thanh Vận, nàng gánh vác nên nàng thảnh thơi. nếu nàng thành hôn , Tạ Thanh Vận chắc chắn sẽ giao hết việc nhà nội trợ trong phủ cho nàng.
Yến Thu Xu chỉ nghĩ thôi là cảm thấy đáng sợ !
Tiêu Hoài Đình nhanh nhạy, thấy lời của nàng đều là thật lòng, sự chua xót trong lòng cũng dần biến mất. Chàng nắm lấy tay nàng, trầm giọng : "Kệ khác như nào, nàng chỉ cần sống vui là . A Xu, nếu nàng trở thành Quốc công phu nhân... sẽ để tước vị cho đại ca, đúng lúc đại tẩu mang thai, chúng ở trong thôn trang của nàng, hoặc ngoài ngao du thiên hạ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-372.html.]
Chàng nhanh trí cho xong ý của , càng cảm thấy ý kiến của , liên tục ngắm nàng.
Yến Thu Xu sáng mắt lên: "Thật ?"
"Thật!" Tiêu Hoài Đình , thấy nàng vui như , dở dở : "Là Quốc công phu nhân đấy, nàng thật sự ư?"
"Không , thích hợp giao lưu với mấy đó, đại tẩu thích hợp hơn." Yến Thu Xu quả quyết , đó nheo mắt Tiêu Hoài Đình: "Hơn nữa, ngài thể còn đ.á.n.h trận, cũng sẽ luôn bận bịu, chúng chẳng sẽ nhiều thời gian ở bên ?"
Tiêu Hoài Đình gật đầu lia lịa, cực kỳ mãn nguyện, hóa vẫn còn lý do . Đầu óc đều lời cho nghĩ ngợi gì, bao nhiêu thể hưởng vinh quang của cái chức vụ Quốc công chứ? Vậy mà nàng dễ dàng từ bỏ như thế.
Chàng nhẹ nhàng : "! Nàng đúng!"
Yến Thu Xu thấy ngây ngô , chút tự nhiên lắm, chủ động chuyển chủ đề: "Vậy ngài bàn bạc ngày giờ với bá mẫu , chuẩn là ."
"Được!"
Tiêu Hoài Đình gật đầu, ở ăn cơm nữa, thức ăn ngon cũng ngăn nổi niềm vui sướng khi định ngày thành hôn, về nhà báo hỉ .
Cuối cùng định ngày mười lăm tháng tư.
Quả thực chút gấp gáp, nhưng họ đính hôn lâu , ngoài còn tưởng họ định sẵn ngày thành hôn nên thấy gấp. Thành hôn định, Tiêu phu nhân đích gặp hoàng hậu xin thánh chỉ ban hôn.
Sau đó của Lễ bộ đến giúp đỡ. Căn bản cần Yến Thu Xu gì, chỉ cần an tĩnh một nương tử chờ gả là .
Trước ngày thành hôn hai ngày, Hồng Sở Phúc và Phó Minh Vãn đến thôn trang, tặng lễ vật cho nàng. Trong đó lễ vật của Hồng Sở Phúc vô cùng quý giá, Yến Thu Xu từ chối, nàng nghiêm túc : "Đây là quà cảm ơn ngày đó cô nương nhắc nhở , xin vì lúc đó chịu , nhưng cũng ít nhiều nhờ lời của cô nương mà tránh họa . Quà cô nương nhận lấy."
Phó Minh Vãn cũng gật đầu: " đấy, , nhà nàng nhiều đồ lắm, cứ nhận ."
Hồng đại nhân là Binh bộ thượng thư, cũng từng dẫn binh đ.á.n.h trận, tuy bây giờ già , cơ thể khỏe mới giữ chức Binh bộ thượng thư, nhưng từng đ.á.n.h trận chiếm ít món đồ , Hồng Gia quả thực thiếu thứ gì.
Yến Thu Xu lúc mới nhận: "Đa tạ."
"Không cần cảm tạ, điều nên mà." Hồng Sở Phúc chút ngại ngùng cúi đầu, thấy nàng nhận quà thì vui vẻ.
Ngoài hai thì còn quà của Triệu Thục Hồng, cùng với tiểu thư Thế Gia gần một năm nay luôn đến thôn trang chơi, quan hệ của Yến Thu Xu và tiểu thư khá , thế nên gửi quà tới.
Không cần quà đắt tiền, chỉ cần tấm lòng là .
Đến hôn lễ, sáng sớm, Yến Thu Xu ma ma tiễn gả gọi dậy, chuẩn trang điểm, y phục.
Lễ nghi cổ đại phiền hà, nàng mệt mỏi và buồn ngủ nên chỉ từng bước một.
Người ngoài coi nàng là Quốc công phu nhân tương lai, hề thất lễ, chuyện gì cũng nhắc nhở , Yến Thu Xu phạm sai sót, luôn vững vàng kiệu hoa. Ra khỏi thôn trang, đến Quốc công phủ, lúc kiệu hoa đặt xuống. Ngồi lâu quá nên Yến Thu Xu tê chân.
Mọi đều thót tim.
Sau đó nàng ôm eo, đỡ lên, giọng trong trẻo của Tiêu Hoài Đình vang lên bên tai: "Không khỏe ở ?"
"Không , lâu nên tê chân thôi..." Yến Thu Xu chột giải thích, nàng ngủ cả đoạn đường, ngủ như ngất nên đều tê nhức.