Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 357
Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:16:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý của Tiêu Hoài Khải chính là, lẽ khi Tiêu Hoài Đình rời , kinh đô sẽ chính thức bắt đầu tranh đoạt ngôi vị, xem lão hoàng đế cũng kiên trì bao lâu nữa, đoán chừng chậm nhất là mùa xuân năm sẽ chính thức đổi triều đại.
Yến Thu Xu vô cùng chờ mong, ngay cả thể xe ngựa cho rung lắc cũng cảm thấy đỡ hơn nhiều.
Có lẽ mấy hôm trời mưa to, con đường dẫn đến thôn trang lầy lội, lúc thì đụng cái hố, hơn nữa xe ngựa nhiều chức năng chống sốc nàng trong đó chịu va đập lên xuống.
Thủy Mỗi chung với nàng cũng cùng chịu một nỗi đau.
Mãi cho đến khi hai sắp gần đến thôn trang mới vội gọi xe ngừng , nhảy khỏi xe là bắt đầu nôn mửa.
Đợi đến khi phục hồi tinh thần , Yến Thu Xu mới đỡ Thủy Mỗi mất hết sức lực dậy, về phía xa phu: “Lão thúc, ngươi đợi lát nữa hãy tìm thêm hai cùng đắp con đường nhé? Ta sẽ thêm cho mỗi 50 văn tiền.” “Được , tiểu nhân sẽ cho xe ngựa trở về thôn trang ngay, cứ yên tâm, chúng sẽ nhanh chóng đắp cho ." Mặt mày xa phu trong tức khắc liền trở nên hớn hở, thấy các nàng , cũng chần chờ thêm nữa, trực tiếp giá xe ngựa về gọi . Tranh thủ xong sớm, tiền sẽ đến tay sớm.
Vân Vũ
Mỗi 50 văn tiền, bằng với hai ngày khuân vác vất vả ở bến tàu! Yến Thu Xu một lúc, bầu khí trong lành của vùng ngoại ô, sự khó chịu trong lòng cuối cùng cũng biến mất, nàng và Thủy Mỗi trò chuyện.
Những cây ớt mới trồng lớn hơn nhiều, chắc chừng một tháng nữa sẽ một đợt ớt định thể thu hoạch.
Các nàng bắt đầu chuẩn nhà kính, nếu khi thời tiết trở lạnh, việc sản xuất khoai tây và ớt sẽ cắt đứt, cũng khó ăn rau tươi.
Đột nhiên Thủy Mỗi dấu bánh xe lăn mặt đất, thắc mắc: "Sao nhiều dấu xe ? Thôn trang của chúng khách ?"
Yến Thu Xu cũng theo, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, con đường chỉ thể dẫn đến thôn trang bọn họ, mấy ngày nay cơn mưa cũng ai từ thôn trang , tính hai bọn họ tới lui thì cũng chỉ hai dấu chân thôi, nhưng dấu vết hỗn loạn, chắc chắn là nhiều hơn hai .
Lại khách ?
Yến Thu Xu vui vẻ, mặc dù nàng lo về vấn đề thu nhập, nhưng nếu nhiều khách thì cũng là chuyện , nàng vén váy lên, vui vẻ : “Chúng nhanh thôi. Có dấu xe ngựa, lẽ ít tới, chỉ sợ bọn Triệu tỷ tỷ sẽ lo xuể."
Thủy Mỗi cũng vội gật đầu.
Hai nện bước nhanh hơn, chờ tới cửa thôn trang, thấy bên trong ồn ào, phần lớn là giọng nữ xen lẫn giọng nam, còn giọng bất lực đè nén của Triệu Thục Hồng.
Sắc mặt Yến Thu Xu đổi, nàng bước nhanh .
Nhìn thấy vài quen thuộc trong sân, Cổ quản gia và Triệu Thục Hồng đang lành với một nữ tử vẻ mặt khó chịu trong đó: "Đồ của chúng sạch, mỗi chúng đều rửa bằng nước nóng, cứ yên tâm mà dùng ạ.”
“Đồ vật thấp kém như , ngươi còn bảo yên tâm dùng ư? Rửa bằng nước nóng thì gì mà đặc biệt chứ!? Chẳng lẽ thể đổi cho cái mới !?”
Nữ tử đang la mắng cũng là mà Yến Thu Xu quen , là Chu Lan Nghi, của Chu Trạch Cảnh, nàng xong lời , lập tức ném ấm bàn đá xuống đất với vẻ tức giận.
Phần lớn mặt đất trong sân đều lát bằng đá phiến, khi đập xuống, ấm bằng sứ vỡ , kêu lên một tiếng "bang" và rơi vãi khắp mặt đất, nóng cũng đổ ngoài.
Yến Thu Uyển bên cạnh hô hào một tiếng, lùi hai bước, làn váy dính đầy nước màu nâu nhạt của , tức giận trừng mắt Chu Lan Nghi, vẻ vui, nhưng nàng vẫn nhẫn nhịn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-357.html.]
Cái vặn thấy Yến Thu Xu, nàng theo bản năng lộ một nụ : “Hương Quân về , còn tưởng đến gặp Hương Quân chứ, ngờ bây giờ gặp .”
Ánh mắt Yến Thu Xu đảo qua , Chu Lan Nghi lạnh với nàng, một thiếu niên với dáng vẻ gầy yếu giống thư sinh bên cạnh nàng cũng qua, nở một nụ nhạt, bên cạnh là Chu Trạch Cảnh và Yến Thu Uyển. Hai nam hai nữ, khó trách nhiều dấu xe ngựa đến như .
Nàng về phía Triệu Thục Hồng, sắc mặt nàng cực kỳ , tỏ vẻ miễn cưỡng, vốn đang định lên tinh thần vài câu với Chu Lan Nghi, nhưng thấy Yến Thu Xu thì lập tức khổ.
“Bái kiến Thế Tử, Thế Tử Phi, Quận chúa.” Yến Thu Xu hành lễ nhưng mặt cảm xúc.
Chu Trạch Cảnh, Yến Thu Uyển và thư sinh gật đầu với nàng, chỉ Chu Lan Nghi vẫn khoanh tay, hề ý định nhúc nhích.
Yến Thu Xu cũng nhiều, tiến lên hai bước, với Triệu Thục Hồng: “Triệu tỷ tỷ, chuyện gì ? Muội mới ngoài một lúc thôi mà thành thế ?”
Nàng nhíu mày trách cứ giống như hài lòng với tình cảnh lộn xộn trong viện, Triệu Thục Hồng áy náy rũ mắt xuống.
Chu Lan Nghi hài lòng mỉm , chờ Triệu Thục Hồng giải thích mà âm dương quái khí : “Còn thể chuyện gì nữa? Hạ nhân của ngươi thật lý, lấy đồ rẻ tiền để lừa bổn Quận chúa, ngươi xem nên trách phạt ?”
Yến Thu Xu để ý tới nàng mà chỉ Triệu Thục Hồng. Triệu Thư Hồng cảm thấy an ủi một chút, giọng bất đắc dĩ : “Có mấy vị khách đến là nơi của chúng tiếp khách, cho nên đến tiếp đón, mời bọn họ uống . vị nữ khách cảm thấy bộ ấm của chúng quá thấp kém, nàng dùng đồ khác sử dụng, đổi cái mới mà nàng vẫn chịu, là chúng sai mua cái hơn ?”
Yến Thu Xu hiểu, nhấp môi , an ủi nàng , : “Không , cần mua, thôn trang của chúng chính là như .”
Sắc mặt Chu Lan Nghi trầm xuống, lập tức cau mày nàng.
Yến Thu Xu nghiêng về phía nàng , trầm giọng : “Quận chúa, hôm nay thể khoẻ nên tiếp khách, vài vị thể mượn chỗ ở đây, ngoài cái , hôm nay nghỉ.”
Triệu Thục Hồng ngơ ngác, đó sốt ruột kéo tay áo nàng, lắc đầu: “A Xu!” Như công khai đắc tội với ?
Yến Thu Xu cũng lắc đầu, nắm tay nàng , giọng dứt khoát, thể hiện sự kiên quyết: “Cổ quản gia, hôm nay thôn trang nghỉ, ngươi cũng nghỉ ngơi , cần tiếp khách.”
Chu Lan Nghi tối sầm mặt : “Ngươi là ý gì? Chúng là khách một đường tới đây, ngươi tiếp là tiếp ?!”
Nàng xong, thư sinh bên cạnh cũng vui mà : “Ngươi tiện tiếp đãi chúng , chúng tới đây chẳng là uổng công ?" Hắn xong, sắc mặt Chu Lan Nghi lập tức hoãn , mang theo vài phần thẹn thùng của thiếu nữ.
Yến Thu Xu hỏi: “Nơi của chúng đặt chỗ , các vị đặt ?"
Chu Lan Nghi ấp úng gì.
Yến Thu Xu lời lẽ sắc bén: "Nếu khách đặt , tất nhiên gọi là khách. Hơn nữa, mỗi vị khách đến đây đều chúng báo về cảnh trong thôn trang. Nếu các vị đồ dùng xứng với phận của , mời các vị đổi chỗ khác, miếu của chúng quá nhỏ, chứa đại Phật!"