Xuyên Thành Nữ Phụ Xui Xẻo, Tôi Nấu Cơm Nuôi Tướng Quân Mỗi Ngày - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-11-06 03:15:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm giác tê cay chua khiến lưỡi bé nhói lên, con mắt ướt sũng giống như cay nên ch.ảy nước mắt. sự yêu thích trong đáy mắt khiến đôi mắt sáng lấp lánh, trông vô cùng linh động.

Có lẽ vì ớt quá cay, lúc ăn tết ở Tiêu gia mới rèn ăn cay, bây giờ sống ở Thẩm gia hơn nửa năm còn như nữa.

Lúc , Thẩm Bình Ngộ hít sâu một tiếp tục ăn, trán, chóp mũi, thậm chí gương mặt, cổ đều cay đến mức toát mồ hôi, bé ăn tập trung.

Bị Yến Thu Xu thấy, lâu như thế nhưng nàng vẫn tiếp tục . Bây giờ cử động của còn như ông cụ non nữa, trái còn vô cùng đáng yêu.

"Ngon ?" Yến Thu Xu tủm tỉm hỏi.

Thẩm Bình Ngộ với nàng, đôi môi bóng loáng, gương mặt non nớt lộ vẻ vui mừng: "Ừm! Món ngon lắm!"

Cơm trưa kết thúc, khí vui vẻ liền lắng đọng .

Ba đứa nhỏ Đông Đông còn , kỳ nghỉ thể đến nữa. Thẩm Bình Ngộ thì khác, hết xong thì đến cuối năm mới thể trở về.

Yến Thu Xu thở dài một tiếng: "Ta còn tưởng rằng thể ở đây thêm mấy ngày, bây giờ thế?"

Nàng dẫn theo bọn nhỏ phòng bếp, mặc dù chỉ ở đây thời gian ngắn nhưng nhiều món ăn ngon. Có món nàng , món trong phòng bếp . Thỉnh thoảng khách ăn thấy thích còn phái đến mua, nơi bán thức ăn ngon như quán mỹ thực .

Yến Thu Xu cảm thấy lẽ vì những gia vị cơ bản do nàng . Cho nên lúc khi chuẩn thức ăn cho Thẩm Bình Ngộ, nàng liên tục đổ đầy túi giấy dầu.

Thẩm Bình Ngộ theo bên cạnh nàng để giúp đỡ, nỡ. Khi nàng thế, bé do dự một lúc, nhón chân lên bên tai nàng khẽ : "Bệ hạ bệnh nặng, trở về Thẩm gia, bảo gia gia và Nhị gia gia văn ủng hộ Xương Vương."

Thẩm gia địa vị cực cao trong giới văn nhân, bọn họ triều quan nhưng lời tác dụng hơn đại quan nhiều. Nhất là ở cổ đại, lão sư đầu, phận tôn quý, văn cho học sinh , lưu truyền càng nhiều năm thì sức ảnh hưởng càng lớn.

Yến Thu Xu hiểu , mấy tháng Tiêu gia hành động khẩn trương, thêm Tam hoàng tử, Lục hoàng tử liên tiếp xảy chuyện, cho căng thẳng.

Đây là đẩy nhanh quá trình đổi triều đại .

Nếu như thế, đương nhiên Thẩm Bình Ngộ sẽ thể ở thêm.

Yến Thu Xu , tiếp tục gói cho bé: "Ừm, , chỉ mấy câu thôi. , còn một phần đưa cho Chu Chiêu Cần nữa. Hắn ở bên ngoan ? Ta gửi thư đến sống ở bên , phái đưa cơm, chăm sóc đấy."

Thẩm Bình Ngộ : "Ừm, Yến di đó, chúng cần chăm sóc . Khi Trâu sư phó thức ăn, đều cho đưa cho ."

Cũng chỉ như thế, ở Nhạc Bình, Thẩm gia đầu, con trai trưởng, gia chủ Thẩm gia chiếu cố nên ai dám trêu chọc Chu Chiêu Cần cả. Càng mỗi ngày đều đưa thức ăn.

Yến Thu Xu tỏ vẻ chân thành : "Cảm ơn Bình Ngộ."

Tiểu thiếu niên mím môi một tiếng, lắc lắc đầu, tỏ ý đừng áy náy. Yến Thu Xu đóng gói xong, bảo Thủy Mỗi đưa lên xe ngựa. Nàng nắm tay mấy đứa bé lên xe ngựa, : " , còn thừa ít miến khoai tây, cầm . Còn cách khoai tây giấy..."

Nói xong đến bên cạnh xe ngựa, rèm kéo lên, xa phu bày thang chờ bọn họ lên. Yến Thu Xu tiểu thiếu niên mặt cung kính tạm biệt , thuần thục nhéo gương mặt nhỏ của bé.

Thẩm Bình Ngộ nhíu mày, hề nhúc nhích, mặc cho nàng nhéo thế nào thì nhéo.

Yến Thu Xu nhéo nhiều, chỉ mấy buông tay, : "Lên ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xui-xeo-toi-nau-com-nuoi-tuong-quan-moi-ngay/chuong-353.html.]

"Vâng!" Thẩm Bình Ngộ lên xe ngựa, Đông Đông theo sát phía . Sau khi Tiêu Bình Tùng đưa lên xe mới lên, tiếp theo là bốn đầu nhỏ nhô tạm biệt Yến Thu Xu.

Uyển Nhi nước mắt đầm đìa: "A Xu tỷ tỷ, chúng đây, tới thăm tỷ!"

Đông Đông thì hét lên: "A Xu tỷ tỷ, khi nào tỷ thành hôn với tiểu thúc thúc thế? Chạy qua chạy như thế mệt mỏi quá."

Yến Thu Xu: "... Đông Đông, mười ngày sắp tới đồ ăn vặt ! Ta chỉ đưa cho Uyển Nhi và Bình Tùng thôi!"

Đông Đông kêu t.h.ả.m một tiếng, hận thể chạy xuống ôm chân nàng nhận sai. Tiêu Bình Tùng ngăn cản, Tiêu Bình Tùng trưởng, vô cùng hiểu chuyện : "Không , thể chia cho một ít."

Đông Đông vẫn nghẹn ngào nên lời như cũ.

Có như thì cũng , bé chỉ nhiêu đó thức ăn vặt, Đại bá đều cho trong phủ món ăn ngon cho bé, chỉ A Xu tỷ tỷ đưa đến thì bé mới ăn thôi…

*

Lúc bọn trẻ đến, trong thôn trang vô cùng náo nhiệt, đôi khi còn khiến đau đầu.

khi bọn trẻ , nàng cảm thấy thôn trang quá yên tĩnh. Cho dù Tiêu Hoài Nhã cũng ở đây nhưng nàng xuất hiện thường xuyên, bên yên tĩnh nên thích hợp để sinh sống hơn.

Cũng may nhanh khách đến thăm viếng, Yến Thu Xu giữ vững tinh thần chiêu đãi khách, sự mất mát khi bọn trẻ chơi đùa cùng nhanh những giờ phút bận rộn vùi lấp mất.

Phần lớn đến đây đều dễ ở chung, cơ bản đều tới chơi cả ngày hoặc nửa ngày.

Nơi phong cảnh , nhưng tiện nghi như ở kinh đô. Không ai thức ăn ngon như Yến Thu Xu, nhưng thế , vì thế đa phần đều vì khí trong lành.

Yến Thu Xu cũng bận rộn, nàng quan tâm chuyện đãi khách, dành phần lớn tinh lực cho đồng ruộng.

Khoai tây và ớt gieo xuống nhanh chóng nảy mầm, mỗi ngày nàng đều dành thời gian trông coi ruộng nhiều hơn. Hai thứ là khẩu phần lương thực của đại quân Tiêu Hoài Đình, thể qua loa !

Bọn họ ăn no mới sức đ.á.n.h trận, để đến mức nhốt mà đói c.h.ế.t.

Trong thời gian đó, Thẩm Bình Ngộ cũng mang theo một đống thức ăn về Nhạc Bình.

Vì ghi nhớ lời nhắn của Yến Thu Xu, khi trở về, bé thu dọn một đêm, ngày hôm cầm bao lớn bao nhỏ thư viện phía núi ở Thẩm gia. Khi bọn thông báo xong, nhanh thấy một bé trai cao gần bằng Đông Đông chạy đến.

ngoại trừ chiều cao thì hai đứa bé gì tương tự , vì gầy. Khuôn mặt nhỏ từng béo múp míp bây giờ hóp thành mặt trái xoan, mặt mày tuấn tú hơn đứa trẻ bình thường, hai mắt mở to. Hắn vội chạy đến, trêu gã sai vặt theo hầu phía suýt chút nữa chạy theo kịp.

Đến khi đến mặt Thẩm Bình Ngộ, Chu Chiêu Cần dừng để hành lễ: "Bái kiến sư ."

Thẩm Bình Ngộ và học chung lão sư, nhưng tử ký danh, đối phương là tử truyền, còn nhập môn , nên gọi là sư .

Vân Vũ

Tiểu thiếu niên lạnh nhạt gật đầu, khi với gã sai vặt bên cạnh. Gã sai vặt tới , đưa túi trong tay cho gã sai vặt của Chu Chiêu Cần.

Thẩm Bình Ngộ khẽ giải thích: "Đây là đồ Yến di bảo mang đến cho , bên trong vài món ăn vặt, chút gia vị. trong học viện thể nấu cơm, cho nên một lát nữa sẽ bảo Trâu sư phó đưa cơm cho ."

Chu Chiêu Cần mừng rỡ thôi, khuôn mặt nhỏ cố gắng nghiêm túc nhưng vẫn lộ vẻ kích động vui sướng, khóe môi mím chặt khống chế mà cong lên: "Thật sự cảm tạ sư giúp mang đến đây, cũng tạ ơn A Xu tỷ tỷ."

Loading...