Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên thành nữ phụ xinh đẹp trong truyện mạt thế, được nam chính cưng chiều đến nghiện - Chương 95.2

Cập nhật lúc: 2025-07-11 14:44:44
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cách đó xa chất đống xác sống xử lý, rõ ràng xác sống quanh đây dọn sạch.  

[Hệ thống, thưởng !]

Tô Ý hừ nhẹ, xoay lấy từ gian cả một bàn trang điểm.  

Ngáp ngủ dậy, trời lạnh, nhưng hình tượng vẫn giữ.  

Bàn trang điểm trắng thanh nhã hòa hợp kỳ lạ với căn phòng tông trắng, điểm sáng duy nhất là cô gái gương.  

[Đinh, chúc mừng ký chủ nhận túi phúc cấp hai! Năng lượng tinh khiết hơn, đậm đặc hơn, xứng đáng để sở hữu!]

Cấp hai?  

Nhanh thế tinh thể năng lượng cấp hai?  

Hê, cô đúng là may mắn.

Tiếc là hôm nay cô hấp thụ hai viên tinh thể cấp một .  

Tô Ý liếc năm viên tinh thể trong suốt trong túi hệ thống, thờ ơ dời mắt.  

Đôi mắt hạnh linh động trong gương, Tô Ý buộc tóc đuôi ngựa thấp, mái tóc xoăn sóng mềm mại rũ xuống lưng thẳng.  

Nghĩ một lát, cô lấy chiếc áo khoác giữ ấm trúng thưởng, chiếc áo trắng mỏng manh.  

Đừng nghĩ chiếc áo khoác trông nhẹ nhàng, nhưng mặc như nắng ấm, dù cô vẫn mặc váy ngắn, nhiệt độ vẫn thoải mái đủ.  

Tô Ý hài lòng ưỡn lưng, cô gái trong gương cũng ưỡn lưng theo.  

Đuôi tóc đỏ khẽ đung đưa, toát lên vẻ thoải mái và vui vẻ.  

Trong phòng ngoài phố, như hai thế giới đối lập…  

“Tiểu bảo bối, với bà một cái nào, .”  

Trong phòng khách, Trịnh Thu Hoa tựa sofa, trêu đùa đứa bé trong lòng Đồng Thất Thất, một chân còn gác lên tay vịn.  

“Giáo sư Trịnh, bà đắp chăn , đợi họ về, chắc sẽ lấy ít áo dày.”  

---

Lôi Du ôm một chiếc chăn bông, đây là thứ chống lạnh nhất tìm .  

Ai ngờ , rõ ràng buổi chiều còn nóng, đến tối nhiệt độ tụt nhanh như .  

Mùa hè mà cứ như sắp đông.  

“Ôi chà, các cháu cần vì bà già mà tốn sức thế , bọn trẻ cũng chú ý bản chứ!”  

Trịnh Thu Hoa lải nhải vài câu, dù bà cũng lấy áo dài tay, còn mấy đứa trẻ vẫn mặc áo ngắn tay kìa.  

“Giáo sư Trịnh, chúng cháu chịu trách nhiệm với an của bà.”  

Thái độ kiên định của Lôi Du khiến Trịnh Thu Hoa thở dài.  

Bà hiểu rõ tình hình hiện tại, nhưng cũng vì hiểu rõ, bà mới lo sẽ liên lụy đám trẻ .  

“Giáo sư đừng lo, Nhất Thanh và mấy khác đến trung tâm thương mại phía tìm quần áo ấm, chúng cháu cũng chẳng đến nỗi lạnh.”  

Lôi Du hiếm khi thêm một câu.  

Lần hạ nhiệt đến đột ngột, nhưng họ cũng nghĩ là vấn đề gì.  

Như lời Vân Yến , thứ đều chuẩn sẵn sàng.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-95-2.html.]

“Họ cũng ?”  

Giọng nữ mềm mại vang lên từ cầu thang, trong sảnh vô thức ngẩng lên .  

Tô Ý nghi hoặc Lôi Du, cô chỉ ngủ một giấc, bạn trai và cô vệ sĩ nhỏ mất tăm?  

Lôi Du phản ứng nhanh nhất, gật đầu.  

“Anh Vân cũng , nhưng tiểu họ Thẩm , giờ chắc đang ở sân cửa!”  

Trong đội, cùng Lý Cảnh Minh, Bạch Kiệt, Tiêu Từ và Nghiêm Nhất Thanh.  

“Vậy .”  

Tô Ý thong thả bước xuống cầu thang.  

Thật , trong gian của cô còn ít quần áo dày.  

Chỉ là, lẽ hồng.  

Ừm, cảm giác ngoài Triệu Nhiễm Nhiễm , chắc chẳng ai mặc.  

Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.

“Bảo bối?”  

“?”  

Tô Ý bà lão vẫy tay với , nghĩ một lát tiến gần vài bước.  

“Bảo bối, màu tóc lắm nha!”  

Trịnh Thu Hoa kinh ngạc tóc Tô Ý, đôi mắt cặp kính sáng lên vài phần. Nói thật, bà suýt nhận .  

khi đưa tay chạm áo cô gái phần mỏng manh, Trịnh Thu Hoa lo lắng mở miệng.  

“Bảo bối lạnh ? Hay lấy tạm cái chăn giữ ấm nhé?”  

Ôi, đợi họ về chắc còn một lúc nữa.  

Tô Ý vô thức cong khóe miệng, cô chính là xinh nhất mà!  

“Không lạnh.” Ừ, cô đúng là lạnh.  

Dừng một chút, Tô Ý thêm một câu, “Giáo sư Trịnh.”  

Cô thích vị giáo sư

“Bảo bối gọi giáo sư Trịnh gì chứ, gọi cô Trịnh là .”  

Trịnh Thu Hoa buồn liếc cô gái nhỏ, thật gọi nuôi cũng chẳng .  

Dáng vẻ tươi tắn đúng là thỏa giấc mơ con gái bao năm của bà!  

“Ê a ê a!”  

Giọng yếu ớt cũng vang lên, như thể đúng”.  

“Cái thằng nhóc , nãy bà nội trêu thế nào cũng chẳng lên tiếng, giờ cô nhỏ xinh đến, như ăn kẹo.”  

Trịnh Thu Hoa chọc chọc mũi thằng bé, đổi hẳn vẻ xuề xòa thường ngày, trông như một bà lão hiền từ.  

Tô Ý nghiêng đầu đứa bé trong lòng phụ nữ đang dịu dàng.  

Chậc, tiểu vương xác sống giờ thành một đứa bé mặc tã giấy, chỉ ê a.  

Cảm giác kỳ kỳ, nhưng buồn

 

Loading...