Đối với lời cô gái , Tô Ý nghiêm túc suy nghĩ một chút.
cô chẳng thể rút thông tin gì xác thực.
Ngược , cảm giác kỳ lạ thoáng qua trong lòng càng khiến cô khó nắm bắt.
Dù nghĩ cũng chẳng ảnh hưởng đến giấc ngủ trưa, suy nghĩ một lúc, Tô Ý dứt khoát điều chỉnh ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cho đến khi Vân Yến và Lôi Du bàn bạc xong, chuẩn xuất phát, mở cửa xe, Tô Ý ngủ say sưa.
Dĩ nhiên, còn một hệ thống đang canh gác.
Vân Yến khẽ , cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ điều hòa trong xe, đảm bảo quá lạnh quá nóng.
Rồi mới chuẩn lái xe theo đội Lôi Du phía .
Lúc chẳng lo tốn xăng, trong xe còn bật điều hòa, e rằng chỉ Vân Yến .
Lôi Du hành động nhanh gọn, khi điều chỉnh đơn giản, lái máy xúc thẳng hướng cầu dài.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Vẫn là con đê dài, một chiếc máy xúc vàng chói dẫn đầu, theo là bốn chiếc xe địa hình và một chiếc xe máy thong dong chạy.
Trông khá hài hước.
Đoàn xe vốn khí thế ngút trời bỗng chốc như tiếp đất, bình dị hẳn.
Nhờ cỗ máy lớn, chướng ngại vật vốn chắn kín chỉ mất mười mấy phút thông thoáng, để một lối đủ cho xe qua, nhưng mấy về tới nhà xưởng thì sắc mặt .
“Lão đại, giờ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-95-1.html.]
Chẳng cướp gì, nhà còn trộm, Vương Cao theo Dư Đại Quý chỉ thấy hôm nay xui xẻo thật.
Hơn nữa, Dũng và chị dâu cũng…
“Làm cái gì, còn núi xanh thì lo gì thiếu củi đốt. Đợi bọn chúng , mày tìm vài em chặn đường .”
Dư Đại Quý ghế da, sắc mặt xanh mét, như thể vẫn là lãnh đạo nhà xưởng tận thế.
Lần coi như bọn chúng xui xẻo, nhưng cướp đám , chẳng lẽ cướp khác ?
Chỉ là, Dư Đại Quý ngờ , bọn chúng sắp sửa đón một bữa tiệc g.i.ế.t chóc vui vẻ.
---
Tô Ý tỉnh dậy, thấy đang chiếc giường rộng rãi, đắp một tấm chăn lông cừu mềm mại dễ chịu.
Căn phòng trang trí đơn giản nhưng sạch sẽ.
[Ký chủ tỉnh ! Đây là chỗ định nghỉ tối nay.]
Hệ thống tận tụy báo cáo tình hình, nó nín nhịn dám từ lâu.
[Ngôi nhà là một nhà nghỉ gần trung tâm thị trấn, mới xây lâu, sạch sẽ lắm đúng !]
[Ừ.]
Lười biếng đáp một tiếng, Tô Ý đang bọc trong chăn kéo rèm xuống đường phố.
Như dự đoán, đống đổ nát đầy đất, cửa hàng lộn xộn, vết m.á.u cũ mới xen kẽ, chi thể lẫn lộn, thậm chí còn ruồi muỗi ăn xác…
Đều là thứ cô ghét nhất.