Một con bò xác sống trưởng thành, ngay cả bọn họ còn thấy khó nhằn, huống chi là Triệu Nhiễm.
“Phù phù.”
Triệu Nhiễm sợ đến ngây .
Xác sống cô còn miễn cưỡng đối phó , nhưng con bò thì ?
Mà hôm nay cô mặc áo đỏ !
cơ thể nhanh hơn não, bóng đen đuổi tới, Triệu Nhiễm co giò chạy thẳng về phía .
Đôi chân dài thẳng tắp “vèo vèo” leo lên cây duy nhất trong sân.
Cô tiểu thư nhà giàu gì leo cây, chẳng qua ép thôi.
Leo hai ba mét, Triệu Nhiễm trụ nổi, chỉ ôm chặt cây, cố tăng ma sát để khỏi tuột xuống.
Hu hu, cành cây phân nhánh cao thế gì chứ!
“Gâu gâu.”
Con chó chăn cừu chạy nhanh nhất nhảy phốc lên lưng bò, vài cú cắn khiến nó đổ sụp.
Xương sống cắn gãy.
Bò tê liệt.
Lý Cảnh Minh, vốn canh bên xe, nhíu mày, thấy đội trưởng họ xử lý xong hai con còn ở cổng, liền nhanh chóng cầm d.a.o găm tiến đến chỗ cô gái sợ hãi đang trèo lên cây.
Ngoài con ch.ó to lắm lưng bò, là gần Triệu Nhiễm nhất.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Dù gì cũng là đội hợp tác, thể khoanh tay .
“Gâu gâu gâu!”
Đau c.h.ế.t cún ! Chủ nhân bế, cún dậy nổi!
Cơ thể nhỏ bé bất ngờ đầu bò húc bay, lăn vài vòng đất, gào thét.
Kích cỡ đúng là chênh lệch nhiều.
Thẩm Tinh Ngộ đang chạy về phía Triệu Nhiễm: “…”
Sao cứ thấy tiếng cún kêu kỳ kỳ thế nào .
Lý Cảnh Minh con bò to lớn còn giãy, mặt cảm xúc giơ d.a.o găm c.h.é.m cổ.
Hắn tự nhận sức nhỏ, nhưng ngờ cái đầu khó c.h.é.m thế.
Do dự một giây, Lý Cảnh Minh lấy chiếc rìu nhỏ đeo lưng.
Linh hoạt tránh đòn tấn công của bò xác sống, vung tay c.h.é.m một nhát rìu.
Con bò nổi, nguy hiểm giảm đáng kể, cộng thêm lực rìu, gọn gàng xử lý.
Chỉ là…
Lý Cảnh Minh chiếc rìu nhỏ bẩn, mím môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-93-2.html.]
Lại tốn nước rửa “bảo bối” của .
Lôi Du đống xác còn và lưới treo lơ lửng, đau đầu.
Mấy thứ khó đối phó hơn xác sống nhiều.
Phải giải quyết sớm mới .
“Cô Triệu, thể nhảy xuống .”
Xác định còn nguy hiểm, Lý Cảnh Minh Triệu Nhiễm vẫn bám cây, chậm rãi .
“Anh… đỡ ?”
Cô xuống nổi !
Gã đàn ông cao lớn nghiêm túc suy nghĩ, do dự giữa việc lau rìu và đỡ .
Ba mét cao lắm ?
Hình như nhảy xuống mà?
“Được.”
Cẩn thận đặt chiếc rìu xuống đất, Lý Cảnh Minh ngẩng đầu, dang tay.
Khoảnh khắc cơ thể mềm mại lao lòng, lồng n.g.ự.c rắn chắc khẽ loạn nhịp.
Lý Cảnh Minh cảm nhận lông mi dài của cô gái lướt qua cổ, khuôn mặt kiên nghị nhăn , quen.
“Cô Triệu xuống ?”
“Tay trật khớp .”
Ừ, cũng tạm, chỉ sưng đau.
“…”
Triệu Nhiễm sống sót kiếp nạn, đang thả lỏng, cứng .
???
Cô nặng lắm ?
Lại khiến một gã cao một mét chín trật khớp?
“Xin… xin .”
Triệu Nhiễm vội nhảy khỏi lòng gã, hổ.
Hu hu, rõ ràng A Ý vóc dáng cô mà.
“Không .”
Giọng bình thản chẳng lộ cảm xúc, nhưng cánh tay buông thõng rõ ràng .
Lý Cảnh Minh dùng tay còn nhặt rìu, khẽ gật đầu về xe .
Không , còn em Tiêu Từ mà.