Hắn cần thể diện ?
Thẩm Tinh Ngộ vỗ vỗ tay, mặt cảm xúc nhận con d.a.o từ miệng Tiểu Mạn, kề lên kẻ đầy đất cát.
Phương Tam sợ đến mềm nhũn cả mới nhận đào nhầm chỗ.
Hóa vất vả đào lâu như , cuối cùng là tự chui đầu rọ!
Mấy mặt mày nghiêm túc từng gặp, nhưng ba trẻ tuổi mặt thì nhớ.
Chính là đám từng đ.â.m tường của , đúng ?
“Đại ca, ép buộc mà! Là Kim Đại Dũng tâm địa thâm độc và Dư Đại Quý lệnh cho .
tuyệt đối tự nguyện cướp, xin tha mạng!”
Nếu con d.a.o đang kề cổ, nhất định quỳ xuống dập đầu vài cái.
Dư Đại Quý và đám ngoài cổng rõ mồn một: “…”
Tên Phương Tam đúng là hèn giới hạn.
xuất hiện cũng đúng lúc.
Dư Đại Quý chẳng quan tâm tại Phương Tam ở trong đó, miễn là ích.
Nhân lúc mấy bên trong phân tâm, Dư Đại Quý lách , nấp cỗ máy hạng nặng.
Hắn tin đạn thể xuyên thủng máy xúc.
“Lão Tứ, đ.â.m cửa.”
Lão Tứ là lái chiếc máy xúc đầu.
Dù cũng sợ mấy khẩu súng, nhưng lẽ buồng lái khép kín mang chút cảm giác an mơ hồ.
Hắn bắt đầu theo lệnh lão đại.
“Lùi .”
Lôi Du đầu đau như búa bổ, nhưng vẫn bình tĩnh hiệu cho đội lùi .
Họ cần cẩn thận với mấy cỗ máy , dù thể m.á.u thịt chẳng thể chống sắt thép nặng nề.
“Đội trưởng, cánh cửa chắc chịu nổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-92-1.html.]
“Ầm!”
“Keng!”
Một cú, hai cú, cánh cổng vốn cũ kỹ rung lắc dữ dội, như thể giây sẽ sụp đổ.
Lôi Du thần sắc chút hoảng loạn, đôi môi tái mím chặt.
Đã thể chuyện, chỉ còn cách động tay.
Một tiếng sấm vang trời, quả cầu sét tím “xoẹt” một cái nổ tung kính buồng lái máy xúc.
Như pháo hoa lóe lên tan, kéo theo tiếng kính vỡ vụn.
“A! Cứu… cứu…”
Lão Tứ mảnh kính cứa rách , m.á.u me đầy lăn khỏi buồng lái, sợ hãi đến mức tròn câu.
Dù trúng chỗ hiểm, nhưng giờ chỉ bẹp, đầu óc trống rỗng.
Hắn như thấy cả bà cố nội …
“Mẹ kiếp.”
Dư Đại Quý nấp phía hung hăng chửi một câu.
Lần đúng là đụng đối thủ cứng, trong đám kẻ sở hữu năng lực đặc biệt giống .
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Những kẻ khác sớm nấp mấy chiếc xe, thậm chí tên ôm đầu bánh xe, kiểu như “ thấy , cũng thấy ”.
“Để xe, thể tha cho các .”
Lôi Du xòe bàn tay, quả cầu sét thứ hai ngưng tụ.
Lần thì chẳng chuyện đổi đồ ăn nữa.
“Lão… lão đại, chúng chạy !”
Vương Cao nấp cạnh Dư Đại Quý run như cầy sấy, nào năng lực gì .
Người đầu tiên đánh là , giờ chuồn cũng là .
“Chạy cái búa!”
Dư Đại Quý co một chân gác lên bánh xe, bàn tay đen đỏ sờ cằm mấy nổi bật.
Không nổ s.ú.n.g ?