"A Ý, muốn ăn thêm chút thanh long không?"
Triệu Nhiễm nhìn Tô Ý ngồi ngay ngắn trên ghế đang ăn salad hoa quả từng miếng nhỏ, tay đã thoăn thoắt lấy từ không gian ra một quả thanh long nữa.
Kiểu tóc búi tròn xinh xắn cùng mái ngố phồng nhẹ tôn lên đường nét khuôn mặt hoàn hảo và cổ trắng nõn của Tô Ý.
Thêm vào đó là đôi má phúng phính mỗi khi nhai thức ăn, dễ thương đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Dường như Triệu Nhiễm lại tìm thấy niềm vui mới - cho Tô Ý ăn còn thú vị hơn cả việc búp bê lúc nhỏ.
Đĩa hoa quả pha lê trên tay đều là những miếng cô tỉ mỉ cắt từ sáng.
"Ôi, Triệu Nhiễm Nhiễm, tôi không ăn nổi nữa rồi."
Đặt thìa xuống, Tô Ý ngước mắt nhìn người đẹp đang chuẩn bị bổ thanh long, không nhịn được lên tiếng ngăn cản.
Từ lúc cô bắt đầu ăn salad đến giờ, Triệu Nhiễm Nhiễm đã thêm ba quả dâu, một quả kiwi, một quả chuối, giờ còn muốn thêm thanh long nữa...
Dù hoa quả rất ngon, nhưng cô cũng phải giữ dáng chứ!
Cô cảm thấy Triệu Nhiễm có chút kỳ quặc.
"À, được thôi."
Triệu Nhiễm tiếc nuối đặt quả thanh long xuống, trong lòng thở dài não nề.
Tiếc thật, lỡ mất cơ hội vàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-30-1.html.]
Tô Ý không hiểu nhìn sắc mặt hơi ủ rũ của Triệu Nhiễm, khó nắm bắt.
Ít ăn hoa quả đi, tích trữ nhiều hơn không tốt sao? Tiếc nuối cái gì chứ?
Là vì cô từ chối ăn thanh long ư?
Nhưng mà, cô thực sự no rồi.
"Triệu Nhiễm Nhiễm, không gian của cậu thế nào rồi?"
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Giọng nói mềm mại chậm rãi của Tô Ý như chỉ là câu hỏi xã giao thông thường.
Nhưng điều đó đã kéo sự chú ý của Triệu Nhiễm trở lại không gian trồng trọt của cô, khiến cô lập tức hào hứng trở lại.
"Không tệ lắm, ban đầu không gian chỉ có sẵn sáu bảy loại trái cây và rau củ đã chín trên hai ba luống đất."
"Sau đó mình điều chỉnh lại, giờ khu vực trong cùng đã trở thành vườn rau, ước chừng rộng bằng hai sân bóng rổ."
"Khu vực ngoài thì mình trồng toàn trái cây, một vùng rộng lớn. Chiều qua mình đã bỏ hết các loại trái cây có thể trồng từ cửa hàng đối diện vào trong rồi."
Triệu Nhiễm ngập ngừng một chút, như đang nghĩ về điều gì đó.
"Chỉ là thời gian chín có vẻ không ổn định lắm. Những loại như dâu tây thì khoảng ba đến năm ngày có thể thu hoạch một lứa, nhưng táo hay chuối thì có lẽ phải đợi rất lâu."
Tô Ý nheo mắt, không ngần ngại vỗ nhẹ lên đầu Triệu Nhiễm.
"Chà, với mấy thứ như táo với chuối này, lần sau thấy cây thì nhổ cả gốc mang về là được, trồng từ hạt thì biết đến bao giờ mới xong."
Nếu là cô thì tuyệt đối sẽ không trồng, có thể lấy đồ có sẵn thì không bao giờ bắt đầu từ đầu.