Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn chẳng giống chứa nhiều năng lượng gì cả.
Nhưng lời anh Yến nói chắc chắn không sai!
Lâu Thượng cẩn thận vận năng lượng trong cơ thể, từ từ thâm nhập vào một viên tinh hạch nhỏ chưa bằng móng tay.
Cảm giác như bước vào thế giới đen trắng đan xen, những đốm sáng trắng lấm tấm điểm xuyết hạt xám đen.
Năng lượng xâm nhập vào tinh hạch tựa tia sáng dịu dàng, không ngừng hấp thu những đốm sáng nhỏ.
Cho đến khi cả viên tinh hạch mất đi ánh sáng, hóa thành bụi phấn.
"C.h.ế.t tiệt, thần kỳ dữ vậy!"
Dùng ngón tay miết đống bụi phấn, đôi mắt Lâu Thượng mở to tràn đầy kinh ngạc và vui sướng.
Giờ anh cảm thấy như có thêm chút sức lực, đầu óc cũng tỉnh táo lạ thường.
Thẩm Tinh Ngộ dựa vào tường nhìn vẻ mặt hớn hở của Lâu Thượng, đôi mắt u ám cũng vô thức lóe lên tia sáng.
Ngẩng đầu nhìn đám zombie vẫn đang tiếp tục tiến tới ngoài cửa, Lâu Thượng nghi hoặc đảo mắt nhìn quanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-29-3.html.]
"Sao anh Yến vẫn chưa về? Không phải quên mất chúng ta rồi chứ?"
Thẩm Tinh Ngộ trầm mặc, cảm giác đây rõ ràng là câu khẳng định.
"Thôi được, tăng cấp dị năng cũng một lúc là xong, chúng ta về trước đi."
"Ục.."
Ngay khi giọng nói khàn đặc vừa dứt, tiếng bụng đói vang lên rõ mồn một trong cửa hàng nhỏ hẹp.
Lâu Thượng xoa xoa bụng đói cười trừ, nói thật thì vừa nghỉ ngơi xong đã thấy đói cồn cào.
Sáng nay không có em gái Tô Ý, anh đành nhai tạm hai miếng bánh mì, vừa rồi vận động nhiều nên tiêu hao hơi nhanh.
"Đi thôi, đi thôi, chúng ta xuống lầu thôi!"
Hy vọng em gái Tô Ý đã tỉnh để còn kiếm bữa ăn...
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Phía sau, Thẩm Tinh Ngộ khẽ nghiêng đầu. Có nên học nấu ăn không nhỉ?
Dù đôi lúc không cam tâm thua kém Vân Yến, nhưng hắn buộc phải thừa nhận có những thứ mình thực sự không bằng được.
Nghĩ đến đó, Thẩm Tinh Ngộ lặng lẽ cúi đầu.