Từ trong túi lấy ra một tờ khăn ướt, anh lau nhẹ vệt m.á.u trên mặt cô gái, giọng nói trầm thấp mang theo chút bực tức khó hiểu.
Bạch Hàn là thanh đao trung thành nhất dưới tay Bạch An, thuộc hạ của hắn không chỉ có năng lực mà dục vọng cũng không nhỏ, đủ loại ăn chơi trác táng.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Tô Ý xuất hiện ở đây, anh cũng có thể đoán được phần nào.
Chỉ là Tô Ý không yếu đuối như tưởng tượng, cũng có chút thủ đoạn.
Rồi chợt nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt Vân Yến lại trở nên âm trầm.
Ánh mắt hạ thấp lần lượt quét qua váy áo và thân thể Tô Ý, đến khi xác nhận không có gì khác thường mới lặng lẽ rời đi.
Ngoài vệt m.á.u nhỏ, mọi thứ vẫn khá gọn gàng.
"Ừm."
Tô Ý mệt mỏi dựa đầu nhỏ vào n.g.ự.c Vân Yến, cọ cọ rồi đáp lại bằng giọng mũi ngái ngủ yếu ớt.
Cô vốn chỉ hơi kiệt sức chút thôi, chưa đến mức mong manh như vậy.
Nhưng vừa thấy người đầu bếp đẹp trai của mình ở đây, cô liền không muốn tự động não nữa.
"Bọn chúng... có đụng vào em không?"
Giọng nam từ đỉnh đầu vang lên rất dễ nghe, cũng rất dễ ru ngủ.
Nếu không phải địa điểm không thích hợp, Tô Ý cảm thấy mình sắp lôi ra một chiếc giường rộng năm mét rồi.
Mái tóc mềm mại trong lòng khẽ lay theo động tác của cô gái, rồi chút mềm mại vừa ép vào n.g.ự.c kia khẽ tách ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-27-2.html.]
Tô Ý nghiêng đầu suy nghĩ một chút, đầu lông mày mảnh khảnh hơi nhíu lại.
"Dù bọn họ xấu xí và đáng ghét, nhưng thân hình cũng tạm được, ừ... cơ bụng cũng không tệ."
Tô Ý cảm thấy mình nói rất công bằng, dù có ghét thì cơ bụng của chúng cũng không tệ là thật.
Nhưng chắc... không sướng tay bằng Vân Yến đâu!
Hệ thống xấu hổ không dám lộ diện, chỉ biết bịt mặt – xem ra chủ nhân của nó đúng là một con nghiện cái đẹp chính hiệu, không thể cứu nữa rồi.
Vân Yến chưa kịp thu lại ngón tay, đồng tử đen kịt đảo về phía bóng người cao lớn đang giãy giụa ở xa, bỗng lóe lên một tia giận dữ không ai nhận ra.
Tay ngứa ngáy, muốn cầm d.a.o lên rồi.
"Ngoài cơ bụng, em còn nhìn thấy gì nữa?"
Giọng nói lạnh lùng thoáng phảng phất hơi thở băng giá, những nhánh dây leo siết chặt cũng như nhanh hơn vài phần.
Tô Ý hoàn toàn không nhận ra, kéo tay Vân Yến đặt lên eo mình.
Vân Yến không thấy cô buồn ngủ sao? Sao vẫn chưa ôm cô vậy?
Đột nhiên, cằm cô gái bị những ngón tay mát lạnh kẹp lấy, từ từ nâng lên.
Tô Ý khó chịu chớp mắt, ngước nhìn đôi mắt sâu thẳm không đáy kia.
Thấy gì chứ?
Cô có thấy gì đâu.
Đó là bọn họ tự cởi đồ, cô không mù, chỉ liếc nhìn một tí xíu thôi mà.