Chỉ có điều, Triệu Nhiễm không thể nghĩ tới rằng Vân Yến và Tô Ý lại là một đôi.
Tha lỗi cho cô, thật sự không nghe thấy một chút tin đồn nào.
Lâu Thượng nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa với vẻ căng thẳng, người này có vẻ còn đáng sợ hơn cả lần trước nhìn thấy!
Ôi, anh ta sợ quá…
Sẽ không phải lần gặp mặt thứ hai lại “làm bạn bằng cách trói thành bánh chưng” chứ?
“Cô cũng quen anh ta à? Vậy cô thử gọi anh ta xem?”
Lâu Thượng đẩy nhẹ Triệu Nhiễm bên cạnh, tự giác lùi lại một bước.
Triệu Nhiễm thì không có gì lo lắng, bạn trai của Tô Ý, lại còn là nhân vật lớn của trường A, đương nhiên phải chào hỏi một chút.
Hơn nữa, nhìn kỹ năng của anh Vân, khả năng họ có thể thoát ra ngoài càng lớn.
“Anh Vân, trong phòng còn người, cửa này chúng tôi không mở được, anh có thể vào được không?”
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Suy nghĩ một lát, cô lại bổ sung thêm một câu, “Tô Ý cũng đang ở cùng chúng tôi!”
Giọng nữ từ phía sau cánh cửa vang lên, khi nghe thấy tên Tô Ý, ánh mắt sâu thẳm của anh rốt cuộc cũng d.a.o động một chút.
Cô ấy vẫn còn sống.
Giống như một lời tự nói nhẹ nhàng, mang theo một chút bất ngờ.
Cũng giống như có một chút cảm giác may mắn khó có thể nhận thấy…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-10-3.html.]
Vân Yến im lặng vận dụng năng lực phong hệ trong cơ thể, thanh d.a.o trong tay quấn lấy lưỡi gió trong suốt mà không ai phát hiện.
Sau đó, anh vung vài nhát dao, nhanh chóng chặt đứt những dây leo đang cuốn quanh trước mắt.
Lộ ra cánh cửa phía sau, đã bị ăn mòn một chút.
“Anh Vân, nhanh vào đi!”
Triệu Nhiễm vội vàng mở cửa thoát hiểm, nghiêng người để người đàn ông ngoài cửa vào.
Những dây leo đang quằn quại trong hành lang dường như đang sợ hãi cái gì đó, không dám tiến thêm một bước.
“Tô Ý đâu?”
Nhìn quanh, hình như không thấy bóng dáng của cô gái đâu cả.
“Tô Ý ở trong phòng, tình trạng của cô ấy có vẻ không ổn, cô ấy đã ngủ gần ba ngày rồi.”
Họ cố gắng cho cô ấy ăn một chút, nhưng Tô Ý hầu như vừa ăn được một miếng thì sẽ nôn ra ngay, không ăn thêm nữa.
Cũng không biết tại sao một người đang trong trạng thái hôn mê mà lại có thể nôn ra thức ăn như vậy được.
Ừm, mặc dù có thể là vì đồ ăn họ làm không ngon lắm…
Nhưng cơ thể ít nhất cũng phải có dinh dưỡng chứ.
Mỗi ngày chăm sóc Tô Ý, Triệu Nhiễm thật sự lo lắng cô ấy sẽ c.h.ế.t đói trong khi đang ngủ.
Hơi thở bình thường, nhịp tim bình thường, sắc mặt hồng hào, nhìn có vẻ như đang ngủ rất yên tĩnh.