XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 26: XIN LỖI
Cập nhật lúc: 2024-08-01 23:22:23
Lượt xem: 625
Cảm giác nhớp nháp khiến cô suýt nôn mửa, cô cố nén cảm giác buồn nôn, rút d.a.o ra và đẩy mạnh nó ra khỏi người.
Nhưng con Zombie vẫn không chịu bỏ cuộc, lại lao tới. Diệp Vãn Thanh chưa kịp ngồi dậy đã bị nó đè ngã lần nữa..
"Rầm" một tiếng, cô va đầu xuống đất mạnh đến mức khiến mắt cô hoa lên.
Zombie cúi xuống. Cô phản ứng không kịp nhưng phản xạ của cơ thể lại rất mạnh mẽ, khi nó sắp cắn vào cổ cô, Diệp Vãn Thanh đã nghiêng đầu sang một bên khiến nó cắn trượt.
Diệp Vãn Thanh dùng tay chân chống cự, lúc này một Zombie đang đè lên người cô, một con khác bám chặt vào đùi cô, cô như con cá nằm trên thớt không thể thoát ra.
Trong lúc hỗn loạn, một con Zombie cắn vào vai cô.
Cơn đau dữ dội ập đến, ý thức mơ hồ lập tức bị đánh tan, Diệp Vãn Thanh nghiến răng chửi thề, lần đầu tiên cô văng tục, "Chết tiệt, bây giờ lại thành xu hướng có vết thương đối xứng à!" Cô c.h.é.m nó một nhát vào vai, no cắn lại cô một miếng vào vai. Phải có qua có lại thế mới chịu hả?
Con Zombie nằm đè lên người cô cảm nhận được mùi máu, hành động càng điên cuồng. Máu không chỉ là sự cám dỗ mà còn là nguồn sống giúp cơ thể tàn khuyết của nó mạnh lên.
Diệp Vãn Thanh trong cơn mơ hồ cảm nhận được m.á.u trong người cô đang bị hút dần. Cô cố chịu đau, nén lại cảm giác thống khổ, hai tay ôm lấy nó, cầm d.a.o đ.â.m xuống theo cảm giác..
Không thể để nó tiếp tục như vậy nữa!
Con Zombie đang hút m.á.u cô đột nhiên cứng đờ, co giật một lúc rồi ngã xuống.
Bên trong cơ thể con Zombie này đã bị con Zombie nhỏ ăn gần hết, giống như một cái cây khô không còn trọng lượng, nhưng đối với Diệp Vãn Thanh lúc này nó lại nặng như núi Thái Sơn, nặng đến nỗi cô gần như không thở nổi.
Cô dùng hết sức lực để đẩy Zombie ra, ngay sau đó con Zombie nhỏ bò lên, đôi mắt đỏ ngầu hiện đầy vẻ tham lam.
Diệp Vãn Thanh đã kiệt sức, hai tay run rẩy, trán đầy mồ hôi, cô thở hổn hển không còn sức để chống cự
Con Zombie nhỏ vặn vẹo cơ thể, lao lên định cắn cô thì đột nhiên bị một lực mạnh đè xuống.
"Chít chít! Chít!"
Tiếng hét của con Zombie nhỏ vang lên bên tai, Diệp Vãn Thanh lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, cơ thể căng cứng của cô cuối cùng cũng thả lỏng.
"Chị Vãn Thanh!" Lâm Thu vội vàng kéo Diệp Vãn Thanh đang nằm bất động trên đất dậy. Cơ thể cô mềm nhũn, trượt vào lòng Lâm Thu.
Cô ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Sở Dao mặt mày âm trầm, tay nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u con Zombie nhỏ, cơ bắp nổi lên, gân xanh trên tay hiện rõ thể hiện rõ sự tức giận hiện tại của anh.
Con Zombie nhỏ bị nắm chặt đầu, liên tục giãy giụa, móng tay dài đ.â.m sâu vào cánh tay của anh.
"Rắc." Tiếng xương gãy vang lên.
Diệp Vãn Thanh không quên người phía sau, vô thức giơ tay che mắt Lâm Thu lại.
Lâm Thu lập tức bị che khuất tầm nhìn. Cô không ngốc. Cô hiểu chuyện gì đang xảy ra, môi mấp máy muốn nói nhưng lại nuốt lời vào trong.
Anh ném con Zombie sang một bên, bước đến trước Diệp Vãn Thanh và ngồi xổm xuống.
Môi anh mím chặt, đôi mắt tối tăm nhìn chằm chằm vào vết thương của cô.
Sở Dao giơ tay lên, đưa được nửa chừng lại rút về.
"Xin lỗi." Anh ngây ngốc nhìn Diệp Vãn Thanh, ánh mắt đầy buồn bã, mãi mới thốt ra được một câu.
Diệp Vãn Thanh ngẩn người, ngạc nhiên hỏi, "Tại sao lại xin lỗi?"
Anh mấp máy đôi môi, trông bộ dáng như muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng lại không nói gì, mắt cụp xuống.
Không ai để ý, hai tay anh giấu đâu đó đang nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-26-xin-loi.html.]
Diệp Vãn Thanh hồi phục được chút sức lực ngồi dậy, cô không dám dựa vào Lâm Thu nữa.
Cô gái này thân hình mảnh mai, gầy gò, như thể một cơn gió cũng có thể thổi ngã cô ấy vậy. Một mỹ nhân ốm yếu như thế, Diệp Vãn Thanh không muốn làm cô ấy mệt thêm.
Vết thương ở vai đã ngừng chảy máu, thời tiết lạnh, cảm giác vừa đau vừa buốt tăng thêm gấp đôi, thời gian trôi qua càng lâu càng làm cô như c.h.ế.t lặng, dây thần kinh của cô như bị tê liệt toàn bộ.
Diệp Vãn Thanh không để ý thêm, cô cố chống người ngồi dậy, tay cầm dao, đ.â.m xuống đầu Zombie, móc ra một viên tinh hạch.
Màu xanh lá.
Cô có chút bất ngờ. Con zombie này vừa rồi như bị kích động, tấn công liên tục, không giống loại zombie cấp thấp vô tri.
“Phần còn lại để tôi lo.”
Sở Dao giữ chặt vai cô, anh vô cùng cẩn thận vì biết cô đang có vết thương trên người, động tác của anh rất nhẹ.
Cô gật đầu, quay lại thấy Lâm Thu mở to mắt, có chút sợ hãi khi nhìn thấy cảnh cô móc tinh hạch từ đầu Zombie ra.
Diệp Vãn Thanh vỗ trán, cô quên mất, thật sự làm việc nửa vời.
“Đừng sợ, con người một khi bị nhiễm thành Zombie, họ đã c.h.ế.t rồi, không còn là con người nữa.”
Cô mở tay, tinh hạch sáng lấp lánh phản chiếu ánh sáng chói mắt, rất đẹp mắt.
“Đây là dấu hiệu đặc biệt của zombie, nếu không lấy ra, sau một thời gian nó sẽ sống lại.”
Nghe đến việc Zombie không còn là con người, trái tim Lâm Thu đang đập mạnh dần bình tĩnh lại, cô “Ừm” một tiếng gật đầu.
“Đây là tinh hạch màu xanh lam.”
Sở Dao đặt viên tinh hạch vào tay cô.
Cô nhướn mày: “Thật là Zombie cấp C.”
Zombie cấp D và cấp C không khác nhau nhiều, cùng một kiểu tấn công vô lý trí, đơn điệu, ngoài việc nhạy cảm với m.á.u và cảm nhận con người qua hô hấp, zombie cấp C có thêm khả năng cảm nhận con người qua nhiệt độ tỏa ra từ cơ thể họ.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Diệp Vãn Thanh nghĩ lại hành động của hai zombie vừa rồi, ban đầu cô nghĩ zombie nhỏ có cấp bậc cao hơn nên khó đối phó, định xử lý zombie cấp thấp trước, không nghĩ tới con kia ngược lại càng thêm khó khăn hơn, cô suýt mất mạng trên tay nó.
Không đúng nha... rõ ràng zombie cấp D dễ g.i.ế.c hơn, chỉ cần chọn đúng thời điểm, ngay cả cô - một tân binh - cũng có thể đánh bại ngay lập tức. Sao đến con này lại như phát điên, vả lại, phần lớn Zombie bắt được người là cắn, con này chỉ lo hút máu?
Diệp Vãn Thanh không hiểu, chẳng lẽ cô bỏ sót chi tiết nào trong kịch bản rồi?
Cô không biết rằng, con Zombie này vốn là một phụ nữ mang thai.
Ban đầu nó cùng người nhà trở về quê, trên đường đi cả xe đều bị nhiễm. Do bản năng bảo vệ đứa con trong bụng, nó dần trở nên khát m.á.u và tàn nhẫn hơn các zombie khác.
Đứa con trong bụng cũng bị biến thành Zombie theo sự biến đổi của mẹ, vì Zombie mẹ ăn hết đồng loại rồi lang thang vô định, dọc đường xa không có thức ăn, zombie nhỏ không chịu đói được liền bắt đầu ăn mẹ nó, chiếm đoạt lấy thân thể mẹ.
Dần dần, Zombie nhỏ hút năng lượng từ mẹ, cấp bậc tự nhiên cũng cao hơn.
Vì vậy khi Diệp Vãn Thanh đối đầu với chúng, một đao kia suýt nữa liền g.i.ế.c được Zombie nhỏ. Hành động này hoàn toàn chọc giận đến giới hạn của Zombie mẹ, khiến nó ra tay tàn nhẫn hơn.
Về việc hút máu, do Zombie mẹ bị zombie nhỏ hút gần hết sức mạnh, mà m.á.u của Diệp Vãn Thanh - một người có năng lực chữa trị - đầy sức sống như mùa xuân, vậy nên Zombie mẹ thích hút m.á.u cô hơn ăn thịt.
Diệp Vãn Thanh không biết điều này, suy nghĩ một lúc không ra nên cô đành bỏ qua, nhanh chóng quên đi.
“Lâm Thu, anh của em đâu?”
Cô quay đầu hỏi cô gái phía sau, Lâm Thu trùm chăn, thò một tay ra chỉ.