XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ TRUYỆN MẠT THẾ - CHƯƠNG 2: MUA DAO
Cập nhật lúc: 2024-07-02 08:52:53
Lượt xem: 1,186
Anh ta dung mạo thanh tú, tuấn mỹ xuất chúng. Khuôn mặt như được điêu khắc với những góc cạnh rõ ràng, lông mày đen đậm cùng với đôi mắt sắc lạnh như sao băng, tựa như bóng trăng trong đầm sâu. Vô cùng câu dẫn người, khiến người ta không tự chủ mà hãm sâu vào trong đó.
Lúc này, trong tay anh ta còn cầm một lọ thuốc. Rõ ràng chỉ là một động tác đơn giản, nhưng lại toát lên vẻ quý phái, tao nhã, siêu thoát khỏi đám đông.
Diệp Vãn Thanh không khỏi thở dốc, tim lỡ một nhịp. Đây là người đàn ông đẹp nhất, có khí chất nhất mà cô gặp được trong hai kiếp.
Tuy nhiên, cô cũng không có nhìn chằm chằm vào anh, chỉ thoáng liếc nhìn một chút liền vội vàng cúi đầu xuống, cô nhỏ giọng cảm ơn: "Cảm ơn."
“Ừm.” Nam nhân này cũng không để ý ánh mắt chợt lóe lên kinh diễm của cô, anh khẽ gật đầu, cúi người cùng với cô nhặt nốt số thuốc còn lại và đặt lên kệ.
Dù cách anh một khoảng nhỏ, nhưng hơi thở như có như không của anh lại khiến Diệp Vãn Thanh trong lúc vô thức đột nhiên đỏ mặt. Cô hơi có chút không được tự nhiên, cố gắng tăng tốc độ, nhanh chóng thu dọn xong rồi lần nữa gật đầu cùng anh nói lời cảm ơn.
Anh không nói chuyện, cầm lấy những loại thuốc cần thiết trên kệ rồi quay người rời đi. Lúc này Diệp Vãn Thanh mới dám quang minh chính đại ngẩng đầu lên, nhìn theo bóng lưng anh.
Trong đầu cô chợt vang lên lời khen ngợi của tác giả đối với nam phụ trong nguyên tác: "Chỉ cần người đàn ông đó tuấn mỹ, dù chỉ là một cái bóng lưng cũng khiến người khác say mê."
Diệp Vãn Thanh nghĩ, đại khái câu này chính là để hình dung sự kinh diễm này đi.
Nhìn theo một lúc, cho đến khi bóng dáng anh khuất vào đám đông, cô mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, điều chỉnh tốt lại tâm trạng, tiếp tục công việc đang dang dở của mình.
Cảm thấy không còn gì để lấy nữa, cô đẩy xe hàng đến quầy thu ngân để thanh toán. Bởi vì mua quá nhiều đồ, Diệp Vãn Thanh thừa dịp còn chút tiền ít ỏi trong tay, gọi một chiếc taxi hỗ trợ vận chuyển để chở hàng về nhà.
Sau khi về nhà, cô ăn qua loa một chút để lót dạ, rồi ngay lập tức bắt tay vào công cuộc dọn dẹp.
Diệp Vãn Thanh làm việc rất tỉ mỉ, suy nghĩ cũng chu đáo. Cơ bản cô đều đã chuẩn bị đầy đủ những vật dụng cần thiết và đồ dùng sinh hoạt hàng ngày dễ mang theo. Đến khi tất cả mọi thứ đều được sắp xếp xong xuôi thì cũng đã là 11 giờ đêm.
Thư giãn một chút, cô lập tức cảm thấy cơn mệt mỏi ùa tới, vội đi tắm nước nóng cho đỡ mệt, xong hết thảy cô liền nằm dài trên giường.
Có lẽ từ lúc vừa đến thế giới này, tinh thần cô luôn trong trạng thái căng thẳng. Chỉ cần thả lỏng một chút, Diệp Vãn Thanh liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngay cả chính cô cũng không thể tưởng tượng được rằng, chỉ trong một ngày ngắn ngủi cô đã hòa nhập nhanh chóng vào thế giới này, thậm chí có lúc cô còn nghĩ rằng mình vốn dĩ là người ở đây nữa cơ.
Diệp Vãn Thanh ngủ một giấc thật say, cơ hồ một đêm không mộng mị cho đến khi tỉnh dậy vào buổi chiều hôm sau, chỉ là cô không biết rằng thế giới bên ngoài đang từ từ phát sinh biến hóa.
Sau khi tỉnh dậy từ giấc ngủ dài, cô cảm thấy toàn thân thoải mái, tinh thần phấn chấn.
Cô dậy rửa mặt rồi ăn một bữa cơm đơn giản, nhìn vào vali hành lý rồi kiểm tra lại một lượt, xem có cần bổ sung gì không.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Các vật dụng sinh hoạt hàng ngày cơ bản đều đã đủ rồi, hẳn là không còn gì nữa... Diệp Vãn Thanh chợt dừng lại, không đúng, còn thiếu vật phẩm phòng thân!
Cô nhớ lại mô tả của tác giả về Zombie trong nguyên tác. Ban đầu đẳng cấp Zombie thấp nhất là D. Sau khi biến dị sẽ mất hết nhân tính, chỉ cần ngửi thấy mùi m.á.u và hơi thở con người sẽ như sói đói lao vào để cắn xé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-truyen-mat-the/chuong-2-mua-dao.html.]
Nhưng Zombie cấp thấp nhất có nhiều sơ hở, chúng không có trí tuệ của con người, chỉ biết tiến hoặc lùi, nếu có người gan dạ tấn công vào đầu chúng, nó sẽ chết.
Nếu vậy, không thể thiếu những công cụ phòng thân. Cô cũng không thể mang d.a.o phay trong nhà bếp đi chặt Zombie được, vừa cồng kềnh vừa nguy hiểm, có khi chưa kịp giải quyết Zombie đã làm mình bị thương rồi.
Diệp Vãn Thanh lên mạng tìm kiếm các loại vũ khí quân dụng, phần lớn là những loại trường đao, rìu hoặc xẻng sắt tiện lợi và hợp pháp. Cô xem qua một lượt rồi đặt mua, nhưng lại ghét bỏ khi thấy thời gian giao hàng quá lâu. Liệu cô có kịp nhận hàng trước khi Zombie đến không, hay là bị Zombie g.i.ế.c c.h.ế.t rồi d.a.o mới đến?
Thấy bề không ổn, cô vội vội vàng vàng chạy đến siêu thị lớn hôm qua.
Trên đường đi, cô không quên quan sát xung quanh một chút. Không phát hiện điều gì bất thường, trái tim đang treo lơ lửng của cô cũng âm thầm buông lỏng đôi chút.
Sau khi tiến vào siêu thị, Diệp Vãn Thanh mục tiêu rõ ràng, nhanh chóng chặn một nhân viên bán hàng đang đi ngang qua và nói rõ những thứ mình cần mua, nhờ nhân viên chỉ đường.
Nhân viên bán hàng thành thạo chỉ vào hướng trên lầu: "Tầng hai, lên trên rẽ phải, dãy kệ thứ hai, nếu không tìm thấy có thể hỏi đồng nghiệp của chúng tôi."
"Cảm ơn."
Lịch sự đáp lại một câu, Diệp Vãn Thanh theo sự hướng dẫn của nhân viên bán hàng đi thẳng đến đích.
Đến nơi, cô bị choáng ngợp trước những màu sắc rực rỡ muôn màu của các loại dao. Trên kệ chứa đầy các loại d.a.o đủ kích cỡ, to có, nhỏ có, siêu to siêu khổng lồ cũng có, chủng loại phong phú vô cùng.
Trong lúc nhất thời, cô không biết chọn cái nào nữa.
Diệp Vãn Thanh đứng ngẩn ra một lúc. Lúc này, một người đàn ông ở sau lưng cô nghiêng người đi qua, dáng người anh tương đối cao lớn, dù đã gắng né tránh nhưng vẫn va vào cô.
Diệp Vãn Thanh loạng choạng mấy bước, quay đầu lại mới phát hiện bản thân đang cản đường người khác. Cô mím môi, ngượng ngùng lùi sang một bên.
Người đàn ông kia dáng người cao lớn vạm vỡ, dù mặc áo dài tay vẫn không che được cơ bắp cuồng cuộn của anh, trông bộ dạng đây có vẻ là một người đam mê tập gym.
Diệp Vãn Thanh liếc nhìn con d.a.o găm anh chọn trên kệ, trong lòng đã có quyết định.
Đợi anh ta rời đi, Diệp Vãn Thanh mới bước tới, tìm con d.a.o giống của người đàn ông đó.
Lưỡi d.a.o có hoa văn phức tạp, tinh xảo, vừa nhìn đã thấy thích. Diệp Vãn Thanh rút d.a.o ra, lưỡi d.a.o lạnh lẽo lóe lên, mang theo một luồng hàn khí xuất hiện.
Xuyên qua ảnh phản chiếu của lưỡi dao, Diệp Vãn Thanh vô tình nhìn thấy người đàn ông vừa chọn xong d.a.o đang dừng lại ở đầu kia của kệ, thân thể co giật một cách quái dị.
Trái tim Diệp Vãn Thanh lập tức trầm xuống. Chưa kịp nghĩ nhiều, người đàn ông đã đột ngột xoay người, quay đầu lại với gương mặt dữ tợn, mặt mũi vặn vẹo!
Anh ta bỗng nhiên nhào tới trước một cái, trong tình huống căng thẳng tột độ, thân thể Diệp Vãn Thanh phản ứng cực nhanh, trầm mặt nhanh nhẹn nghiêng người né sang một bên.
"Bịch!"
Anh ta dáng người cồng kềnh, nhất thời mất thăng bằng ngã xuống đất. Nam nhân vô hụt đang trượt dài trên mặt đất, liên tục giãy giụa, Diệp Vãn Thanh không chút do dự đ.â.m thẳng con d.a.o vào sau gáy anh ta.