"Tộc trưởng  sắp xếp cho con bé đến vùng Mạch Á. Mỹ danh là gia tộc đặt ổ báu 1000 thanh TT01, nhưng thực chất là bắt đầu thâm nhập  khu vực Mạch Á. Chắc chắn sẽ  tránh khỏi việc tham chiến trong tương lai."
Không khí lúc  bổng trở nên ngột ngạt. Hai  đàn ông bắt đầu nghiêm túc khiến Lý Thanh Thù cũng trở nên lúng túng. Aiz thật khổ tâm a!
"Tại  tộc trưởng  gấp gáp như ?"
Lý Thiên Thành nhíu mày. Con gái ông chỉ mới mười tuổi. Độ tuổi  đáng lẽ vẫn  ở tộc học. Nếu mất  nguồn tri thức  thì   gì bù đắp .
Nhận  nỗi lo của Lý Thiên Thành, Hàn lão sư chậm rãi mở miệng.
"Mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng mới học Lý thuyết sơ bộ của s.ú.n.g ống cùng với một  tài liệu do ổ báu cung cấp mà oắt con   tạo  TT01. Ngươi nghĩ xem tộc học đó  cần thiết ?
Yên tâm , tộc trưởng  cử tinh nhuệ của khu Mạch Á  thế các lão sư giảng dạy con bé. Không để nó thất học "
Lý Thanh Thù: "..." Cô còn    suýt thành kẻ thất học trong mắt hai   !
" vẫn quá nguy hiểm, tại  ngươi   phản đối?"
"Phản đối? Ha,   đề nghị tộc trưởng đưa nó  Mạch Á từ năm ba tuổi rưỡi cơ. 
Ngươi   cái oắt con  từ ba tuổi rưỡi  c.ắ.t c.ổ một con sói,  dám chỉ đạo một đám oắt con mười tuổi chống  đàn sói.
Cái gan của nó  thể to hơn trời . Ngươi lo lắng bằng thừa."
Lý Thiên Thành: "..." Vậy  đ.á.n.h  với gấu năm 10 tuổi vẫn còn hợp lý.
"Nói chung sự việc   quyết định.  sẽ tuyên bố với đồng môn con bé là sẽ rút khỏi đặc huấn  thời hạn, trở về gia đình. 
Ngươi chỉ cần  là ."
Mặc dù Lý Thiên Thành  chấp nhận  sự thuyên chuyển vô lý , nhưng đây là quyết định   cân nhắc của tộc trưởng,   đổi .
"Vậy thời hạn là bao lâu?"
"Không  thời hạn. À, nếu ngươi c.h.ế.t sớm thì  lẽ nó sẽ  điều về  chức Gia chủ của ngươi sớm hơn dự định"
"Lý Thiên Hàn!!!!"
"Gào cái gì, về gào với cô vợ nhỏ của ngươi . Dự là mấy chục năm nữa  gặp  con bé . Ngươi cũng  tính đặc thù của khu Mạch Á. Gia chủ như ngươi thì thuận tiện . Tiếc cho học trò  đến những ngày cuối cùng  vẫn là  bỏ rơi!"
Lý Thiên Thành: "..." 
Ông liếc mắt  sang Lý Thanh Thù, bấc giác lòng nặng trĩu.
Manhmanh
Làm  ông   con bé thực sự tủi . Ông cũng  lòng  là thứ dễ  đổi. Nhiên Nhiên ở cạnh Vân Thanh sớm tối, cán cân trong lòng vợ ông cũng  nghiêng tự lúc nào. Ông cũng  đảm bảo rằng bản  sẽ thiên vị  chăng. 
 với một  thừa kế như Lý Thanh Thù mà , càng ít vướng bận tình ,  càng là chuyện .
 đó là điều ông  hề mong . Bởi sự cô độc của kẻ cầm quyền   ai cũng  thể chịu . Đáng lẽ con bé nên  một tuổi thơ tươi  và hồn nhiên như Lý Thanh Nhiên, chứ    bó buộc trong khuôn khổ và  huấn luyện như máy móc.
Ông khẽ xoa đầu con: "Thù nhi,  thật với cha, con  buồn ?"
Lý Thanh Thù chớp chớp đôi mắt tròn xoe,  ông.
"Nếu  buồn thì là đang  dối ạ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-phan-dien-nhung-toi-co-tien/chuong-47.html.]
Sống tách biệt với thế giới bên ngoài, từ lâu cảm xúc của cô cũng  nguôi ngoai. Nhắc đến gia đình, nó như là một kí ức  đẽ thời thơ ấu.  để hỏi cô   mãi đắm chìm trong sự hạnh phúc đó  thì câu trả lời là .
Từ khi tham gia huấn luyện, diễn luyện cùng những buổi tộc học. Cô dần nhận  bản   tham vọng.
Sợi dây tình  của kiếp  quá mỏng manh để  thể níu chân Lý Thanh Thù. Và đến khi  vì em gái quấy  mà   đến gặp cô, sợi dây mong manh   đứt phựt.
Sâu trong thâm tâm cô mong họ vẫn ở đó, vẫn bình an.
 để  cô   thử  về bên họ ? Thì câu trả lời là . Cô nhận thấy con đường  nên  là ở đây chứ   dốc lòng tranh sủng với đứa em gái   đời. Con bé  thể là phước lành,  cô bầu bạn với cha  chứ  nên là kẻ địch  con đường tranh sủng.
Nhìn  ánh mắt của con gái, Lý Thiên Thành dường như  thấy  bản   thuở nhỏ. Kiên định và tham vọng.  cũng cô đơn.
"Bé con, con nên  dù con  trở thành ai, con luôn là bé con của cha .
Bây giờ em gái còn nhỏ,  sẽ thiên về em hơn.    nghĩa là   yêu con.
Đến Mạch Á, baba sẽ  thể thăm con nhiều hơn. Còn con cũng  thể gọi điện về cho gia đình.
Con vẫn là bé con của ba . Mỗi năm  đều  cho con một chiếc vương miệng. Còn con định sẳn là  thừa kế của . 
Vì thế đừng bao giờ nghĩ bản    yêu thương. 
Em gái con  tư chất bình thường, định sẵn sẽ sống một cuộc đời như bao cô chiêu khác.
Còn con, con là niềm kiêu hãnh của cả nhà, là tương lai của gia tộc. Trách nhiệm đó   nghĩ bàn. Ta mong rằng con  thể thấu suốt.
Dù con  như thế nào, con vẫn là con gái bảo bối của . Trời  sập xuống  vẫn chống lên cho con"
Chưa kịp để Lý Thanh Thù cảm động, mạch cảm xúc   Hàn lão sư cắt ngang.
"Lè nhà lè nhè. Dù trời  sập thì trời cao hoàng đế xa,  chống lên cũng là .
Ngươi thù giúp  gì?"
Hàn lão sư phóng một ánh mắt sắc lẹm về phía đối phương, mang theo mười phần khinh bỉ. Lại  sang Lý Thanh Thù.
"Đã   rút ống thở của ai ?"
Lý Thanh Thù: "..." Tại  lão sư  cố chấp với cái ống thở thế nhỉ?
"Lão sư,  khi nào thì chúng  sẽ lên đường đến Mạch Á?" Lý Thanh Thù căng da đầu đ.á.n.h trống lảng.
"Vào đầu tháng mười, dự là 5 ngày  sẽ đến Mạch Á.
Chúng  sẽ dọn thẳng  ổ báu, con sẽ  quen với  cảnh . Sau đó tổ chức sẽ sắp xếp ."
"Nếu ở đó  thiếu thốn thứ gì, con  thể  với ." Lý Thiên Thành lên tiếng.
"Chắc chắn  ạ!" Lý Thanh Thù  toe toét, lộ tám cây răng tiêu chuẩn.
"Xem như ngươi còn  lương tâm" Lý Thiên Hàn nhếch mép: " cũng  nhiều"
Lý Thiên Thành: "..."