Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-07-14 23:23:24
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Tiêu Tiêu ngây .

Hắn từng cãi với các đại thần trong triều đình, từng gây với Hoàng đế, nhưng bao giờ dỗ dành hài tử!!!

Hắn vội vàng lệnh cho hầu học trượt tuyết ở trong thôn, vội vã qua nhà cũ.

Từ xa thấy sắc mặt của Ngôn Tuệ Tuệ vô cùng khó chịu.

Nước mắt mặt lau khô ráo, theo cách của nàng , như là mất thể diện của trưởng thôn.

Chức quan lớn, nhưng coi trọng thể diện.

Mọi trong nhà đều mím môi trộm, nháy mắt với Phó Tiêu Tiêu. Phó Tiêu Tiêu hắng giọng một cái bước lên.

"Phó cô nương, đa tạ cô nương đến viếng tang. Ta mặt thê tử quá cố đa tạ Phó cô nương..." Phó Tiêu Tiêu còn kịp bước đến gần, giọng ôn hòa của Ngôn Tú Tài cắt ngang.

Phó Tiêu Tiêu nhíu mày.

Trên tay Ngôn Tú Tài nhét ba nén nhang.

Phó Tiêu Tiêu khựng bước, mí mắt nhúc nhích.

Mặt biểu cảm tú tài họ Ngôn một cái, nhưng đây là linh đường, cũng chỉ thể bóp nén nhang bước đại sảnh cắm một nén nhang.

Ngôn tú tài theo , ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua Phó Tiêu Tiêu.

"Phó cô nương, nàng cùng thê tử quá cố của vài phần tương tự, thấy ngươi, tựa như thấy nàng . Đại khái là do hai đều xuất từ nhà thư hương, khí chất tương đồng chăng?" Ngôn tú tài thấp giọng than thở, tiếp đó hối hận than rằng: "Thất lễ, mạo phạm Phó cô nương . Ta chỉ là quá nhớ nhung nàng , quên mất phận của Phó cô nương." Ngôn tú tài nhẹ nhàng lau lau khóe mắt.

Hắn mang vẻ mặt nhớ nhung thê tử khuất, những ngày gần đây khiến những xung quanh an ủi nhiều.

Những tiểu cô nương từng trải qua chuyện đời, là đơn thuần nhất.

Ai ngờ Phó Tiêu Tiêu thèm nể nang.

Phó Tiêu Tiêu với vẻ mặt lạnh nhạt: "Biết vô lễ mà còn dám xúc phạm, chính là tự chuốc nhục ."

Nói xong liền đầu dỗ dành tiểu tổ tông của .

Ngôn tú tài yên tại chỗ, sắc mặt nhàn nhạt lộ vẻ gì.

Lão Trần thị liếc , Ngôn tú tài khẽ lắc đầu.

Đối với một cô gái xuất từ gia đình thế gia, việc coi thường một tiểu tử nông thôn nghèo khó là điều bình thường. Một bữa ăn của nàng, lẽ việc cả năm mới kiếm .

Nơi xuất phát của nàng là đích đến mà bao giờ thể chạm tới.

quan tâm.

Hắn tiếp xúc với nàng, chỉ cho nàng quen thuộc với hơn, để nàng hạ thấp cảnh giác. Hắn , từ đến nay là thứ tình yêu đôi lứa.

Chim sơn ca trời, thể tình với kiến mặt đất?

nếu mất thanh danh, buộc gả cho ?

Tại đính hôn với ?

Nữ nhi nhà cao cửa rộng, bậc gia đình thế gia ắt hẳn sẽ coi trọng danh tiếng.

Hắn là một học thức, hiện là tú tài, đây là điểm tựa của bản , ít nhất thể cho đối phương thấy tương lai.

Chỉ cần gả nhà, còn quan tâm gì cao môn đích nữ, tự nhiên lời nam nhân!

"Cảnh Văn... chúng , sẽ phát hiện chứ? Chu thị nàng ..." Lão Trần thị trong linh đường, luôn cảm thấy lạnh lẽo, âm khí nặng nề, mấy ngày nay dám ngủ một .

"Nương, ngươi ? Chu thị gả nhà ba năm nay, ba năm qua từng trách móc nàng một lời. Nàng vô tình rơi xuống sông băng, tra gì?" Ngôn Cảnh Văn hiếm hoi lộ vẻ nghiêm túc.

Lão Trần thị ánh mắt của cho hoảng sợ.

Lão Tam vốn dĩ đối xử ôn hòa với , ngờ ánh mắt hung ác đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-98.html.]

"Được nương, những ngày qua ngươi vất vả, ngươi quá khổ. Hôm nay khi lên núi chôn cất xong, hãy nghỉ ngơi cho thật ."

"Châu Châu bên , ngươi hỏi rõ ràng ?" Ngôn tú tài chút lo lắng, phản ứng của Ngôn Chân Châu quá mạnh mẽ khiến cảm thấy bồn chồn.

Ngôn Châu Châu những ngày đêm đêm ngủ ngon, dường như luôn mơ ác mộng. Cách một bức tường, thể thấy tiếng rên rỉ sợ hãi phát từ cổ họng của Ngôn Châu Châu.

Những ngày gần đây, mỗi khi thấy , Ngôn Châu Châu càng trở nên điên cuồng trốn tránh.

Ánh mắt nàng lộ rõ sự sợ hãi.

"Yên tâm , nha đầu bày trò quậy phá, . Hôm nọ mở mắt thấy xác c.h.ế.t Chu thị, chắc là hoảng sợ. Tính nàng thích la lối , nếu thực sự thấy thì sớm ầm ĩ lên ." Lão Trần thị chẳng hề bận tâm.

Ngôn Tú Tài gật đầu.

"Tiểu nương tử còn khá kiêu ngạo, đợi đến khi về nhà mới cho nàng thế nào là lợi hại."

"Cảnh Văn, cái thứ đó thật sự tin chứ? Toàn bộ tiền ăn của cả nhà đổi lấy đấy. Thời buổi , cái đó khó đổi lắm." Lão Trần thị vỗ ngực, nơi đang cất giấu một gói thuốc.

"Yên tâm , nàng là một cô nương từng xuất giá, chỉ cần nhấp một ngụm rượu là say. Đến lúc đó, lẽ sẽ cần đến sự giúp đỡ của nương..."

"Uống một ngụm là xong. Tối nay vất vả cho nương . Mong nương chăm sóc cho Nữu Nữu, Phó cô nương còn nhỏ, kế e rằng sẽ phản ứng tiêu cực."

Ngôn tú tài Phó Tiêu Tiêu đang dỗ dành Ngôn Tuệ Tuệ ở đằng xa, trong mắt lóe lên một tia mỉa mai.

"Ngươi cứ yên tâm, chuyện của ngươi lúc nào nương hết lòng lo lắng? Tiểu Nữu Nữu nhốt , sẽ để nàng ngoài quấy rối !" Lão Trần thị thương tam nhi tử nhất, sách, luôn dỗ dành bà vui vẻ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cũng là nhi tử hiếu thảo nhất.

"Nương yên tâm, nhất định sẽ kiếm một chức quan cao cho ngươi." Có sự giúp đỡ của gia đình họ Phó, sẽ thể đạt đến một tầm cao mà dám tưởng tượng.

Lão Trần thị già hân hoan, trong nháy mắt nụ nở rộ môi.

"Về phần nàng, mấy ngày nay nó khổ nương ." Ngôn tú tài nhỏ.

Lão Trần thị vẫy tay, khóe miệng khẽ nhếch lên.

"Cái đó là gì , đợi đến khi nhi tử đính hôn với nàng, nàng sẽ lời ." Dù cứng đầu đến cũng bẻ gãy cho bằng .

Gia đình lão đại sớm muộn gì cũng sẽ hối hận.

Làm trưởng thôn tính là gì? Khi đó lão tam nhà bà lấy Phó cô nương, thế thì đúng là một bước lên mây!

Rạng danh tổ tông!

"Thật kỳ lạ, Ngôn tú tài lão bà chết, trông càng thêm tuấn tú?

"Cả trông trẻ mấy tuổi, ôi, Ngôn Nữu Nữu ? Hôm nay nương nàng lên núi, nàng tiễn đưa đoạn đường cuối cùng ?"

"Ôi, tội nghiệp Chu thị, sớm thế, chỉ thương cho đứa nhỏ. Nhìn Ngôn tú tài kìa, ăn mặc lòe loẹt như cưới vợ . Ai mà tin mới mất vợ chứ?" Vài bà thím rửa bát lẩm bẩm, mắt xung quanh dò xét.

"Kẻ sĩ bạc tình nhất, câu quả thật sai. Thi thể của Chu thị còn nguội lạnh, vẫn đang trong đại sảnh, mà đám còn an phận! Nữ nhân chúng , rốt cuộc vẫn tự lo cho bản , hài tử mới là những kẻ chịu khổ nhất."

"Xí, lão Trần thị chắc đang ảo tưởng hão huyền. Ngươi thấy dáng vẻ của nàng khi ở mặt Phó cô nương ? Giả vờ bụng nữa, thật ghê tởm!"

Mọi khinh thường khẩy.

Phó cô nương quý phái bức , bọn họ mặt nàng dũng khí ngẩng đầu thẳng nàng.

Lão Trần thị sợ rằng nảy sinh những ý nghĩ sai trái!

"Cóc ghẻ ăn thịt thiên nga! Cũng xem nặng bao nhiêu cân!"

Lưu thím dừng một chút, bỗng nhiên vươn tay với mấy phụ nữ, thấy họ tiến gần mới nhỏ giọng .

"Trước khi Chu thị chết, hình như thấy lão Trần thị úp tai cửa sổ nhà trưởng thôn lén gì đó. Sau khi trở về nhà, Chu thị mắng, nửa đêm giặt quần áo, liệu liên quan gì ?"

Mọi đều cảm thấy khó hiểu và thắc mắc liệu nhà cổ cũ đang che giấu điều gì bí mật .

Hiện tại, lão Trần thị đang trốn trong phòng, đổ bột màu hồng trong lòng bình rượu.

Con dâu, đến đây!

Loading...