Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-07-14 23:22:50
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm nay, cả Đại Việt ngủ.

Đại khái, chỉ Ngôn Tuệ Tuệ là duy nhất ngủ ngon giấc.

Xa xôi nơi vùng đất cằn cỗi, Tuệ Tuệ cũng .

Thừa Ân Hầu phủ vị tiểu thư Phúc Bảo cưng chiều nâng niu nhất, mời cung để cầu phúc cho dân chúng tối nay.

Mọi đều hâm mộ nàng nâng cung, ít cảm thán.

"Than ôi, khi phu nhân Hầu phủ mang thai, hào quang ánh tím lan tỏa khắp bầu trời, lão quốc sư ở chùa Hộ Quốc còn đích đến quỳ lạy."

"Phủ của Hầu gia sa sút đến mức như , ngờ nhờ một tiểu nha đầu mà lật "

"Kinh thành , hiện nay mấy nhà thể so sánh với phủ Thừa Ân Hầu? Đều nhờ ánh hào quang của nha đầu thôi."

Buổi chiều tà, thấy Thừa Ân Hầu phủ mở rộng cửa lớn, thấy cô nương tôn quý mời cung.

Ai cũng vô cùng hâm mộ.

"Tại Thừa Ân Hầu phủ, Phúc Bảo coi là một, con vợ cả đều xếp . Ngày nay, bộ phủ đều nhờ ánh hào quang của nàng mà lên ."

"Hiện nay, quốc sư chùa Hộ Quốc mỗi năm vẫn mời nàng đến chùa Hộ Quốc ở tạm một thời gian. Có thể thấy nàng cưng chiều vô cùng."

Mọi càng thêm hụt hẫng.

Năm , phu nhân Hầu gia mang thai, phủ Hầu sa sút, ở kinh thành khó bề .

Chùa Hộ Quốc là đền chùa hoàng gia, quan bình thường gặp quốc sư đều nịnh nọt, chỉ riêng ông bao giờ để ý đến trong triều.

Cả ngày đầu tiên khi đến kinh đô, ông cung bái kiến Hoàng đế.

Theo sát ánh sáng rực rỡ của rạng chiều, một mạch đến cửa Thừa Ân Hầu phủ, khăng khăng khẳng định rằng Thừa Ân Hầu phủ sẽ mang đại vận sinh .

Nói rằng đó công đức vô cùng to lớn, Thiên đạo che chở.

"Nàng nếu giáng thế, sẽ bảo vệ Đại Việt phồn vinh thịnh vượng, sẽ bảo vệ cơ nghiệp trăm năm của Đại Việt. Nếu nàng chịu bất công, Thiên Đạo cũng sẽ giáng xuống tai họa." Mọi nhớ cảnh tượng lúc đó, vẫn còn rùng .

Quốc sư chịu cung, quỳ lạy cửa Thừa Ân Hầu phủ.

Dập đầu đến mức nứt toác chảy máu, Hoàng thượng sai đến mời cũng dám dậy.

Cuối cùng mời Hầu phu nhân ngoài, mới kéo quốc sư dậy.

Khi quốc sư dậy, thấy bụng Hầu phu nhân, dập đầu hai cái. Dập đầu đến mức chảy m.á.u trán, nhất quyết đó là lễ mắt.

"Chậc, chỉ hoàng thất và chùa Quốc Tự là tin tưởng mù quáng thôi, rõ ràng là từ khi nàng sinh thì hạn hán liên tục ba năm, bây giờ thêm châu chấu, tuyết rơi, do nàng mang đến chứ."

"Ngươi điên ! Loại lời cũng dám !" Người bên cạnh vội vàng che miệng .

Lần Tiểu Phúc Bảo cầu mưa thất bại, trong kinh thành liền xuất hiện một lời đồn đại, cuối cùng Hoàng đế tay trừng phạt một nhóm .

Nam nhân nhún vai, rõ ràng là từ khi nàng sinh , mấy năm nay luôn bất an.

Chẳng lẽ vị Đại Khí Vận chịu bất công?

Có thể thấy rõ ràng là nàng đủ loại nuông chiều ở trong kinh thành, thể sinh chịu thiệt thòi? Lừa ai ?

"Ngươi cũng đừng bậy, tuy cầu mưa thất bại, nhưng tháng trưởng công chúa vô cớ hôn mê, cũng là do nàng đánh thức. Nàng quả thật chỗ phi phàm." Mọi chỉ hâm mộ với phận của Thừa Ân Hầu phủ, tích bao nhiêu đức, mới gặp cô nương như đến báo ân.

"Nhắc đến Trưởng công chúa, thì thể nhắc đến trạng nguyên. Không trạng nguyên của chúng gặp vận rủi gì mà ngay ngày hôm Trưởng công chúa tỉnh , bệ hạ trách mắng và giáng chức xuống phủ Vọng Sơn, nơi nghèo nàn và hẻo lánh nhất?"

"Trạng nguyên cũng gặp vận rủi gì, dạo liên tục gặp xui xẻo. Ôi ôi..." Mọi ai cũng thở dài tiếc nuối, nhưng ai liên tưởng đến việc trưởng công chúa tỉnh và vận rủi của trạng nguyên.

Dưới cầu vượt, nam nhân ăn xin nhăn mày.

Trước ăn xin ở cổng phủ trạng nguyên.

Nhớ ngày đó đỗ Trạng nguyên, hình như còn cầm theo sinh thần bát tự, cầu xin Tiểu Phúc Bảo ban phước. Sao tự dưng xui xẻo thế ?

Rõ ràng là cầu vận may, mà như hút hết vận may .

Nam nhân lắc đầu, chỉ cảm thấy suy nghĩ nhiều quá.

Nếu thực sự hút vận, thì bao nhiêu quan quý nhân trong kinh thành tìm đến nàng để cầu phúc, chẳng sẽ xúi quẩy c.h.ế.t .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-84.html.]

Có lẽ bản trạng nguyên gặp vận rủi.

Đêm hôm đó, tất cả đều ngóng trông chờ đợi Phúc Bảo tế trời. Bốn năm qua, Phúc Bảo tế trời vô , quốc sư sủng ái. Nàng một nhóm fan cuồng cuồng nhiệt ở kinh thành, dung thứ cho bất kỳ ai một lời gièm pha.

"Phúc Bảo của chúng , một nữa vì dân chúng cầu mệnh."

"Phúc Bảo chính là may mắn mà trời ban cho Đại Việt quốc của chúng ."

"Có thể trở thành tín đồ của Phúc Bảo là phúc phận của chúng . Có Phúc Bảo cúng tế trời, bão tuyết chắc chắn sẽ ngừng..." Mọi đều thành kính, quỳ gối cửa cung, vô cùng thành tâm.

Mỗi Ngôn Kiều Kiều ngoài đều những hành động điên cuồng như .

Ngôn Kiều Kiều vui vẻ, vô cùng tận hưởng.

"Chúng nhất định đối xử với Phúc Bảo hơn một chút, quốc sư , nếu đối xử với Phúc Bảo công bằng, trời sẽ giáng xuống trừng phạt." Họ tin tưởng vô cùng những lời .

Lúc , Ngôn Kiều Kiều đài tế, mí mắt run rẩy điên cuồng.

Nàng nắm trong tay bát tự của vô , khi ai đó cầu xin, nàng thể lấy khí vận của khác để sử dụng cho bản .

Tuy nhiên, mỗi khi cầu phúc cho Đại Việt, chỉ tỷ tỷ cùng một đẻ của nàng mới thể gánh vác nổi khí vận .

Lần , nàng hấp thụ vận khí từ vị tỷ tỷ bụng!

đêm nay, nàng luôn cảm thấy bất an.

Trước khi lên đài tế, sự bất an đó lên đến đỉnh điểm.

Hiện giờ nàng vây quanh, cả Thừa Ân Hầu phủ đều lấy vinh dự mà hàng đầu. Tổ mẫu và mẫu của nàng càng ca tụng.

"Hoàng đế bá bá, những năm gần đây Kiều Kiều luôn ban phước cho khác. Đêm qua mơ thấy một ông lão tóc trắng xoa đầu Kiều Kiều, rằng thần linh ban cho Kiều Kiều vận may lớn, mong Kiều Kiều vui vẻ. Kiều Kiều lấy tất cả để ban phước cho khác. Kiều Kiều bận rộn với lễ tế , lẽ sẽ nghỉ ngơi một thời gian."

"Ta sợ thần linh thương xót Kiều Kiều mà nổi giận." Ngôn Kiều Kiều như linh cảm, với hoàng đế.

Nếu hôm nay thực sự thất bại, nàng cũng thể đường lui.

Chỉ là những lời đàm tiếu bên ngoài, e là tấn công nàng tiếp thôi.

Những kẻ lắm lời!

Cũng tỷ tỷ ruột của nàng gì, mà gần đây nửa năm nàng hề hấp thu nửa phần khí vận.

Hoàng đế bá quan văn võ chằm chằm, chỉ khẽ vuốt ve đầu Ngôn Kiều Kiều: "Không trách ngươi, là Đại Việt khiến ngươi lo toan."

Ông hiểu rõ lời của quốc sư, đương nhiên lấy một lời oán trách nào.

Sợ rằng thần linh thương xót Tiểu Phúc Bảo, giáng họa xuống Đại Việt, thì ông sẽ mang tiếng muôn đời.

Ngôn Kiều Kiều mới yên tâm.

Khi hoàng đế cũng quỳ xuống tế trời cùng với nàng, Ngôn Kiều Kiều rùng .

Cảm giác ai đó theo dõi xuất hiện.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nàng như trời định đoạt, thể cử động, sức mạnh to lớn đó giam cầm nàng một cách chặt chẽ.

Toàn thể ngừng run rẩy.

Quả nhiên.

Bốn bề tám hướng lửa trời giáng xuống, thẳng tắp nện đài tế.

Hơn nữa, một ngọn lửa, thẳng tắp lao về phía mặt nàng .

Ngôn Kiều Kiều sắc mặt biến đổi kịch liệt.

"A!" Ngôn Kiều Kiều hét lên một tiếng.

Toàn bộ hoàng cung náo loạn.

Mọi quỳ rạp xin tội, tứ tán trốn tránh, hoảng hốt lo lắng.

Trước khi Ngôn Tuệ Tuệ hôn mê, nàng nghiến răng nghiến lợi, ngươi đồ tiện nhân! ! !

Ta nhất định sẽ nghiền nát ngươi thành tro bụi, nhất định sẽ lấy tất cả thuộc về ngươi!

Loading...