Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-07-14 23:22:30
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương lão gia tử trì trì phản ứng.

Trong tay, điếu t.h.u.ố.c lá khô bao giờ tắt, trưởng thôn cũng ngây lên bầu trời.

Ba năm hạn hán, Hắc Phong Trại, nếu nàng, Vương Gia thôn e rằng sớm trở thành địa ngục trần gian.

Ngoài , bá tánh bỏ nhà cửa lang thang, chạy trốn khắp nơi. Vào những năm xảy nạn thiên tai, thảm họa, ngay cả con cũng thể trở thành thức ăn.

thôn Vương Gia, vẫn bình yên đẽ.

Khói bếp lững lờ, bình yên thanh bình.

"Trước đây, thôn của chúng là một nơi nghèo nổi tiếng khắp nơi, đến cả họ hàng cũng kết với thôn chúng , vì họ chê chúng nghèo. bây giờ thì ?"

Lời của trưởng thôn xen lẫn nụ đắc ý.

Hiện tại, các thôn lân cận đều gả nữ nhi đây. Thậm chí còn thể chọn lựa, điều mà đây dám nghĩ tới.

Trước đây, đập nồi bán sắt để cầu hôn, còn khinh miệt, bảo rằng mơ mộng.

"Chúng đều dựa nàng mới cuộc sống . Nàng nếu trưởng thôn, thì cũng che chở cho thôn dân quyền chứ nhỉ?" Trưởng thôn hớn hở, ông quả là khôn khéo.

"Ngươi , khi đến nhà thờ tổ tiên để an ủi linh hồn tổ tiên, tổ tiên đều mộng khen ngợi ." Lão thôn trưởng đến nỗi thấy lông mày.

Khen ông ôm đùi to nhất.

"Vì còn quá nhỏ, lý lẽ với nàng cũng hiểu. Làm trưởng thôn là cách đơn giản và trực tiếp nhất." Trưởng thôn thở dài, vốn dùng đạo đức để trói buộc, nhưng đối phương đạo đức.

Ba bốn tuổi, còn thể mong đợi nàng đạo đức gì?

Không tè quần mới là đạo đức mà nàng ở độ tuổi nên .

trưởng thôn một linh cảm, Vương Gia thôn tay nàng, lẽ sẽ tiến lên một tầm cao thể nào với tới.

Có lẽ, sẽ trở thành nơi trú ẩn duy nhất trong thời loạn lạc .

Vương lão gia tử nhíu mày hỏi, chỉ sợ đến lúc đó sẽ gặp nhiều sự cản trở: "Ngươi để cho cô thôn trưởng, những thể phục tùng ?"

Lão thôn trưởng gõ nhẹ ống t.h.u.ố.c lá khô phiến đá xanh: "Có nàng ở nhà họ Ngôn, sản lượng đạt ngàn cân. Để mua hạt giống, e rằng sự phản đối sẽ quá gay gắt. Hắc Phong Trại tập kích, nhờ nàng mới cứu. Nàng cảnh tỉnh thôn dân về tuyết rơi dày đặc năm nay. Từng việc từng việc đều là những sự thật thể chối cãi. Nói thêm nữa..." Lông mày lão thôn trưởng lộ vẻ lạnh lùng.

Vương Gia thôn là một thôn quê điển hình hẻo lánh, trưởng thôn nắm quyền độc đoán.

Thậm chí trưởng thôn còn nắm giữ quyền sinh sát.

"Ai phục thì cút khỏi thôn Vương gia."Trưởng thôn cau mày, nếu đám nhà cũ họ Ngôn bên còn dám quậy phá, ông sẽ đuổi cổ bọn chúng ngoài.

Bị đuổi khỏi thôn Vương gia, chỉ con đường chết.

"Nam nhân trong thôn, thông báo cho họ ." Một phụ nhay ghen tuông, hài lòng với sự may mắn của gia đình họ Ngôn, nhưng cũng thể .

Vương lão gia tử gật đầu.

Tháng Mười, trời dần lạnh, vạn vật chìm giấc ngủ.

Ngô Thắng Nam rời cả tháng, mới trở về Vương Gia thôn.

Lúc , Tuệ Tuệ đang dựng một cái lưới sắt nhỏ trong sân. Dưới lưới là than củi đốt cháy, đang tỏa những tia lửa nhỏ nhưng thấy ngọn lửa.

"Nha đầu , tuổi còn nhỏ mà ăn uống sành sỏi. Ta sống mấy chục năm từng thấy cách ăn uống như ." Lâm thị mang thai gần bảy tháng, bụng to, hiện nay việc bếp núc đều do Tú Tú .

Lâm Thanh y thuật tệ, trở thành đại phu duy nhất trong thôn.

Thôn trưởng y thuật, vui vẻ bày hai bàn tiệc chào đón đến, đây cũng là để tăng vốn liếng cho Tuệ Tuệ.

Gia đình Lâm Thanh thuận lợi định cuộc sống ở thôn Vương Gia.

Ở nhà cũ thì tù túng nhưng cũng thể gì khác, vì trong thôn chỉ duy nhất một thú y.

Chỉ cần ngươi thể thế, thì ai thể ngươi.

Kể từ khi Lâm Thanh vững, Tú Tú cũng bình thản hơn nhiều. Suốt thời gian qua, nàng lo lắng sẽ gây phiền toái cho gia đình họ Ngôn. Mặc dù cách một bức tường, nhưng nàng gần như lo liệu việc vặt cho gia đình họ Ngôn.

Quả thật là siêng năng và thoả đáng.

Gà mái nhà ấp một ổ trứng, nở mười hai con gà con. Lâm thị lấy năm con cho tổ mẫu, giữ bảy con.

Mùa đông khó bắt côn trùng, nhân lúc trời lạnh, liền mổ một con gà rừng để bồi bổ cơ thể.

Tuệ Tuệ lấy hai cái đùi, bảo Lâm thị ướp nhiều gia vị.

Lại dùng xiên tre xỏ nhiều nấm hương phơi cùng với đồ chai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-76.html.]

Phú hộ trong thôn g.i.ế.c một con lợn, nhà họ Ngôn mua mười cân thịt, một ít xương sống.

Theo lời của Tuệ Tuệ, khi ướp xong, tất cả đều xỏ xiên tre.

Đứa nhỏ bận rộn đến mức mồ hôi nhễ nhại, đang cầm một bát mật ong để quét lên.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ai da, mật ong là thứ quý giá, dùng để ướp thịt nướng thì uổng quá? Hơn nữa, nó ngọt mặn, liệu ngon ?" Lâm lão thái thái hỏi, nhưng trong mắt hề một chút trách móc nào.

Ngược , đầy ắp sự nuông chiều.

An An như một con nhện bám theo, Tuệ Tuệ , theo đó.

Gia đình họ Lâm phát hiện rằng, tên chỉ phản ứng với Tuệ Tuệ.

Điều khiến cho gia đình họ Lâm càng thêm nuông chiều Tuệ Tuệ, hầu như gì đáp ứng nấy.

"Tằng tổ mẫu, quét mật ong ăn ngon lắm..." Tiểu Tuệ Tuệ hiện hai má lúm đồng tiền ngọt ngào.

Khi nàng còn là Ngôn linh, thường xuyên thấy những tín đồ cầm trong tay xiên thịt cừu, xiên thịt lợn, xiên thịt bò, khiến nàng thèm đến chảy nước miếng.

Thế mà những tín đồ thành kính , bảo rằng thứ tôn kính thần linh, đủ thành tâm, ăn hết mặt nàng.

Cuối cùng, cúi lạy nàng hai , để thể hiện sự chân thành.

Mẹ kiếp cái đầu nhà ngươi!

Lúc đó cầu mong nhiều con nhiều cháu, nàng liền cho sinh tám nhi tử.

Tám nhi tử lấy vợ, đều sinh tôn tử.

Cuối cùng, lão thái thái đó ngày nào cũng đến van xin chết, cầu xin cho bà c.h.ế.t sớm .

Hừm, đây chính là thành quả do sự thành tâm cầu xin của bà .

Ngôn linh nàng thù dai và keo kiệt.

Xiên thịt nướng nàng thèm bao nhiêu năm .

Con heo lớn, nuôi mềm béo, gà rừng cũng chỉ mới vài tháng tuổi, đang là lúc béo nhất.

Bề mặt phủ một lớp mật ong vàng óng, lâu , trong khí tỏa hương thơm nồng nàn của thịt. Sau khi quét mật ong, thịt càng thêm óng ả, mỡ tan chảy trong khí, vô cùng hấp dẫn.

"Thật là tuyệt! Thịt nướng mật ong một hương vị độc đáo..." Lâm lão thái thái vô cùng ngạc nhiên.

"Đợi một lát nữa, tằng tổ mẫu hãy nếm thử hai xiên ."

Lâm thị thấy Tuệ Tuệ thích, trực tiếp đem con gà chặt thành từng mảnh vụn, nhanh chóng tẩm ướp cho Tuệ Tuệ xiên lên.

"Chưa đủ, g.i.ế.c thêm ." Ánh mắt hướng về cái ổ gà góc tường.

Đám gà rừng run rẩy vì sợ hãi.

"Tuệ Tuệ nhiều thật đấy. Tạ phu nhân đưa những gia vị đến, còn gì cả." Lâm thị chút ngượng ngùng.

Tuệ Tuệ mím môi lén, tất cả đều là nàng lấy từ trong gian.

Khi nướng chín, mùi hương càng trở nên nồng nàn và mạnh mẽ.

Đến nỗi An An cũng chờ đợi, bồn chồn loanh quanh trong sân.

Meo Meo gào rú như mèo con, vẻ đáng yêu để cố gắng nài nỉ xin thịt ăn.

"Tam ca, phiền ngươi mang cho đám tiểu của ít đồ ." Tuệ Tuệ sắp xếp 20 xiên thức ăn chay và mặn cho mỗi loại, và đưa cho Ngôn Minh.

Đám tiểu gọi nàng là "tiểu tổ tông", mỗi cũng thể chia vài miếng.

Ngôn Minh mở cửa, nhanh như chớp đưa cho Vương Hành Phong: "Các ngươi tự chia ."

Nói xong đầu bỏ chạy, sợ rằng về muộn ăn.

Mười cân thịt, một con gà, thì tưởng nhiều thôi, cắn một miếng thấy mỡ béo ngậy, thịt mềm mại, xiên thành từng xiên ăn cực kỳ ngon miệng.

Cái cảm giác như một sức hấp dẫn kỳ lạ, bụng căng tròn mà miệng vẫn ngừng .

Khi Ngô Thắng Nam đẩy cửa bước , cả sân tràn ngập hương thơm. Mùi thuốc mỡ nàng cũng che lấp .

Lòng đau nhói.

Vừa mới lãnh hai mươi roi, thương tích còn lành, đầu thấy đứa nhỏ béo thêm một vòng.

Ôi, khác khác mệnh.

Loading...