Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-07-13 22:37:30
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gia đình họ Ngôn ở nhà cũ, từng một đều tâm tính méo mó!

"Thật là lương tâm, thật là lương tâm."

"Nhi tử thành đạt, liền quan tâm cha , thật là vô lương tâm." Lão Trần thị ghế lau nước mắt, nhưng khi thấy ánh mắt của Tuệ Tuệ, bà đột nhiên im bặt như nghẹn họng.

, bà sợ sét đánh.

Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, lão Trần thị gầy nhiều.

Không ai , từ khi sét đánh, mỗi đêm cô đều gặp ác mộng.

Trong mơ, Ngôn Tuệ Tuệ như một con ác quỷ, mỗi đêm bà đều hoảng sợ thức giấc.

Ngôn tú tài thở dài, và xin , tỏ hiểu lý lẽ và nho nhã.

"Đạ ca, xin phép đưa cha về . Hôm nay là ngày vui của các ngươi, cha lớn tuổi, đại ca đừng nên cãi cọ với tam ca. Chúng nhà, dù là đại ca tam thành công, chúng cũng cùng hỗ trợ lẫn ."

"Tam thúc, lời của thúc khiến cho cha tin chứ."

"Từ nhỏ, ngươi tay thể xách, vai thể vác. Tiền học phí của ngươi đều do cha kiếm , nhưng năm xưa đại ca của học, ngươi đại ca ngu dốt, học chỉ phí tiền bạc. Chi bằng do ngươi truyền dạy học vấn cho đại ca ."

"Tam thúc, bao nhiêu năm nay truyền thụ cho gì ?"

"Hỗ trợ cùng lên chứ gì?! Rõ ràng là cha luôn luôn hỗ trợ ngươi. Ngươi là tú tài , cũng chẳng thấy dạy dỗ ai trong nhà." Ngôn Lãng lớn.

Đừng xàm chuyện một nhà, mà phát tởm!

Sắc mặt của Ngôn tú tài lập tức biến đổi, Ngôn lão gia tử ghét nhất việc ai coi thường lão tam, bèn mắng chửi.

"Nhị Lang, dù ngươi tin tin, Tam thúc từng nghĩ như ." Ngôn tú tài khẽ thở dài, liền dẫn theo cả nhà khỏi cửa.

Ngôn lão nhị, tay áo xắn lên, : "Nhị về đây, lời chúc đến nơi , đó là tấm lòng. Đại ca đừng giận dỗi cha và nương... Thường xuyên đến thăm cha nương, dù chia nhà chia cửa, tình cảm bao nhiêu năm nay của chúng giả dối. Huống hồ nương một tay nuôi nấng chúng khôn lớn, ơn nghĩa , cả đời khó mà trả hết ."

Nương tử của Ngôn tú tài liếc mắt Lâm thị, khinh thường hừ một tiếng.

Đại tẩu, Xuyên ca nhi sách, nhưng tướng công nhà còn lo thi Hương, thể trì hoãn thời gian của .

Nói xong liền bế con, uốn éo eo .

Lâm thị tức giận đến nỗi hốc mắt đỏ hoe, nhưng hôm nay là ngày vui của nhà họ Ngôn, cũng thể rơi lệ.

Ngay lập tức, nang loay hoay chuẩn thức ăn dù mắt đỏ hoe.

Lâm thị vốn là hào phóng, nàng trực tiếp bày hai mâm cơm.

Một mâm cho nam nhân, một mâm cho nữ nhân.

Bữa ăn sườn xào chua ngọt bóng loáng bởi dầu mỡ, thịt kho tàu hề ngán ngấy, và gà hầm với củ cải cuộn khô.

Lâm thị kho một mâm lớn thịt đầu heo, lòng heo, bên trong còn trứng gà kho mà Tuệ Tuệ thích.

Vẫn còn một mâm lớn bánh bao thịt bày , bánh bao lớn. Trong làn nóng hổi, khắp nhà tràn ngập hương thơm thịt nồng nàn.

Nhìn đến mức nuốt nước miếng ừng ực.

Ba năm , những ngày ăn thịt to uống rượu nồng như , chỉ thể mơ ước trong mộng.

"Tuệ Tuệ đến bên cạnh trưởng thôn nào."

Trưởng dừng một chút, vẫy tay hiệu cho Tuệ Tuệ đến.

"Trưởng thôn thể , tiểu hài tử đừng để quấy rầy ngài. Tiểu hài tử thể mâm , đừng tổn hại đến ngài."Lâm thị vẫy tay, nhưng ngẩng đầu lên, trưởng thôn bế Tuệ Tuệ đặt lên chỗ chính của .

Vuốt ve mái tóc của Tuệ Tuệ.

Ông đặt nhiều hy vọng đứa nhỏ .

Có lẽ, nàng sẽ là tia hy vọng trong thời loạn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-47.html.]

"Sau , mâm nào thì Huệ Huệ cũng sẽ mâm đó." Lời của trưởng thôn khiến cho vị lý trưởng già nua rùng .

Ở vùng quê hẻo lánh, thôn trưởng chính là kẻ nắm quyền tối cao.

Đó chính là luật lệ.

Ngôn Hán Sinh ngây ngốc nữ nhi, bản ở vị trí cuối cùng, nữ nhi ở vị trí cao nhất.

Vừa tự hào, ngượng ngùng.

Trong nhà chính, một đám lão nhân đức cao vọng trọng đang , nữ nhân hài tử bày một bàn riêng ở bếp.

"Ngươi đúng là sướng hơn, chồng khó chịu, chen chúc với em chồng. Tương lai kiếm tiền tự tiêu, thích gì nấy, sướng bao!"

Thím Lưu đầy vẻ ngưỡng mộ. Chồng bà mất sớm, chỉ để một nhi tử. Vất vả nuôi hài tử lớn khôn, gặp hạn hán.

Ôi chao.

"Yến ca nhi thật tâm lý và ngoan ngoãn, ngươi cũng thật là phúc."

Lâm thị và gắp cho nàng một miếng thịt kho tàu.

"Yến ca nhi ở trong đội hộ vệ ? Mỗi tháng ba mươi cân lương thực, hai con cũng yên tâm hơn. , để cho một bát thịt kho tàu và thịt đùi, lát nữa nhớ mang về." Lâm thị liếc mắt hiệu, còn chuyện bên nhà cũ, tướng công hề nhắc đến, nàng mới tự chuốc lấy phiền toái.

"Ngươi cứ giữ gìn sức khỏe, cái bụng của ngươi hơn bốn tháng nhỉ?"

Lâm thị vỗ vỗ bụng : "Vẫn đang dưỡng thai, khi đuổi , cuộc sống càng thêm mỹ mãn."

Nàng trở nên đầy đặn hơn nhiều.

Thấy nàng thực sự thoải mái, thím Lưu cũng đồng ý.

Bữa cơm ăn mất hơn nửa canh giờ, các lão nhân cũng dám uống nhiều, ngày mai thu hoạch lúa, thời điểm quyết định xem đủ cơm ăn cho nửa năm .

Lão thôn trưởng cũng sớm thương lượng xong với thôn dân, thu hoạch lúa xong, mỗi hộ nộp một phần mười cho đội bảo vệ thôn.

"Trưởng thôn, lúa bây giờ no đủ, đợi thêm nửa tháng nữa hơn ?" Có lão nhân tiếc nuối, lúa giờ đây trĩu nặng, là thấy vui mắt.

Thủ trưởng thôn vẫy vẫy tay.

"Tối nay đều cẩn thận. Ngày mai thu hoạch lúa, thể xảy sai sót. Ta nhờ dò hỏi, mấy trấn xung quanh đều từng gặp giặc cướp. E rằng đúng là giặc Man giả trang..." Lời của trưởng thôn khiến rùng .

"Những vũ khí mà chúng cướp , cũng thể thấy sự chế tác tinh xảo, vô cùng sắc bén. Loại thường sử dụng chiến trường."

"Thôn của chúng may mắn thoát nạn, mùa màng năm nay cũng , chỉ e rằng kẻ thù sẽ . Mọi hãy tập luyện chăm chỉ hơn mỗi ngày, bộ thôn dân đều trở thành binh lính, chúng mới thể sống sót. Hơn nữa..." Lão thôn trưởng dừng một chút.

Nhớ lời của Tuệ Tuệ về châu chấu, lòng trưởng thôn luôn cảm thấy bất an.

Bữa cơm kéo dài đến tận chiều, Tuệ Tuệ ở cửa ngước trời.

"Hôm nay thật kỳ lạ, buổi trưa còn nắng to, giờ đen kịt , cũng thấy mưa ." Lão thôn trưởng lẩm bẩm khi bước khỏi nhà.

Tuệ Tuệ mím môi, : "Đêm nay thu hoạch sớm ."

Trưởng thôn loạng choạng, suýt quỳ xuống mặt nàng.

Lúc đầu uống đến mức mơ màng, lơ mơ. Bây giờ, rượu tỉnh hơn một nửa.

"Tiểu tổ tông ơi, lời thể bừa , ngươi thật hả?" Bất cẩn, vô tình, cũng theo tôn tử i gọi nàng là 'tiểu tổ tông'.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trưởng thôn môi run rẩy, lời , ý là ngày mai sẽ châu chấu ư???

Trưởng thôn mắt tối sầm , Ngôn Hán Sinh vội vàng bước tới đỡ lấy.

"Trưởng thôn, ? Nhanh dậy nghỉ ngơi, lát nữa về nhà. Ta mời đại phu đến xem..."

Ngôn Hán Sinh ở xa, rõ Tuệ Tuệ và trưởng thôn gì.

Trưởng thôn cắn chặt răng, mồ hôi đầy đầu vẫy tay lia lịa.

"Nhanh chóng gọi , mang theo dụng cụ, bắt đầu thu hoạch ngay lập tức, thu hoạch suốt đêm! Nhà nào thu hoạch xong thì bên Lâm Thủy thôn giúp đỡ, nhất định thu hoạch hết lúa kho trong đêm nay!" Giọng của trưởng thôn ngừng run rẩy, sắp chuyện lớn xảy , sắp chuyện lớn xảy !

Loading...