Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:27
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày đầy tháng lễ ghi tên gia phả, tiểu Thái tử thì suôn sẻ.

Chỉ riêng Tri Ngôn, việc đều thuận lợi.

Khi đó, đoán phần nào.

Nỗi cay đắng trong lòng khó giấu, Phó Cửu Tiêu cảm thấy một gánh nặng đè chặt lên ngực, khiến thở nổi.

Đứa nhỏ , đến và đều thể kiểm soát.

"Phụ , ôm Ngôn Ngôn ..." Tiểu cô nương kéo kéo ống quần của Phó Cửu Tiêu, ngẩng đầu , ánh mắt ngây thơ trong sáng.

Phó Cửu Tiêu cúi xuống, bế nữ nhi lòng.

Khuê nữ mềm mại, thơm mùi sữa, vòng tay ôm lấy cổ , giọng ấm áp: "Không mệnh phổ nữa , cha."

"Chờ nữ nhi trở về, là một đại hài tử , thể để cha ôm nữa..." Giọng tiểu cô nương thoáng chút tủi .

Nàng rời xa cha , dù chỉ một ngày.

Giống như khi Tam giới tranh giành quyền sở hữu nàng.

"Ngươi dù lớn bao nhiêu cũng là bảo bối của cha . Dù ngươi tóc bạc trắng, cha vẫn thể bế ngươi." Phó Cửu Tiêu nhẹ nhàng vỗ về đầu dưa của nàng.

"Đừng để bản ấm ức, ?"

"Trời sập xuống cũng cha gánh. Nếu ngươi ..." Lời dứt, sắc mặt Tư Mệnh Tinh Quân và Diêm La đồng loạt biến đổi.

Tiểu cô nương đưa tay bịt miệng phụ , đôi mắt long lanh lệ nhưng vẫn rạng rỡ.

"Hài nhi sẵn lòng." Nàng thì thầm bên tai .

Chỉ là, nàng nỡ xa nhà mà thôi.

Đôi mắt tiểu cô nương đỏ hoe, Phó Cửu Tiêu dễ dàng bế bổng lên, ai cũng thấy – nàng vẫn chỉ là một hài tử thôi.

"Cửu Tiêu bệ hạ, thời gian luân hồi sắp tới ." Diêm La nhắc nhở.

Phó Cửu Tiêu hít sâu một , kìm nén cay đắng trong lòng.

"Mẫu của ngươi thần hồn định, thể tới Minh giới. Hôm nay, để cha tiễn ngươi." Dẫu là đại nam nhân mạnh mẽ như Phó Cửu Tiêu, giọng cũng vẫn là run rẩy.

Tiểu cô nương ngoan ngoãn gật đầu, ngoan đến mức khiến khác nỡ buông tay.

Tiểu cô nương nhỏ nhắn, tất cả bên ngoài, dõi theo bóng dáng nàng bước lên đài luân hồi.

Nàng rằng đêm qua mẫu bên cạnh nàng cả một đêm.

Nàng bao giờ nghi ngờ tình yêu của cha dành cho .

Đêm qua, mẫu cố nén trở về tượng đất, miễn cưỡng ở suốt một đêm. Sáng nay kiệt sức mà ngất .

Vân Mộng Hạ Vũ

Lần mẫu tổn thương nguyên khí nghiêm trọng, e rằng lâu nữa mới thể hồi phục.

Đài luân hồi ở đây là nơi dành riêng cho thần linh hạ giới, sức mạnh vô cùng lớn. Vừa bước tới gần, nàng cảm nhận một lực hút mạnh mẽ.

Trên đài luân hồi phát ánh sáng vàng rực, xuống chỉ thấy một màn sương mờ mịt, thấy điểm kết.

Nàng phụ .

Bỗng nhiên thấy khóe mắt phụ rưng rưng nước mắt.

Tiểu cô nương , nhảy khỏi đài luân hồi.

Rồi biến mất trong ánh sáng trắng mênh mông.

Sự của Phó Tri Ngôn khiến Phó Cửu Tiêu cảm thấy như tim thiếu mất một mảnh.

"Cửu Tiêu bệ hạ, xin đừng lo lắng."

"Nàng là hóa trời xanh chọn lựa, ắt hẳn lý do riêng."

"Không cần lo âu." Diêm Quân nhẹ giọng an ủi.

Phó Cửu Tiêu vốn chút giao tình với Diêm Quân, giờ đây chỉ khẽ gật đầu.

"Nàng sẽ chuyển sinh thế giới nào?"

Diêm Quân lắc đầu: "Thế gian phàm giới, tu tiên giới, ma giới, yêu giới, v. v. Không ai thể đoán ."

Phó Cửu Tiêu ngẩn ngơ, sự đột ngột của nữ nhi khiến nghẹn lòng, khó chịu vô cùng.

"Ngài hãy yên tâm, nhất định nàng sẽ bình an vô sự."

"Nếu khổ, thì tình kiếp của Quân Hoa Đế Quân mới thật sự là khổ. Ngài , chẳng để chút đường sống nào cho tình kiếp của ." Tư Mệnh Tinh Quân cũng lên tiếng an ủi.

Phó Cửu Tiêu đến cái tên Quân Hoa, liền chào tạm biệt hai trở về Đại Việt.

Còn Phó Tri Ngôn, lúc đầu thai đến tu tiên giới.

Chỉ điều, nàng đầu thai một gia đình nhân tộc trong tu tiên giới.

Mơ hồ, nàng thấy một giọng : "Chờ hài tử đời, nếu là nam hài, hãy để bọn họ kết nghĩa kim lan."

"Nếu là nữ hài, thì kết thành phu thê."

"Chúng là bạn bao năm, là hàng xóm, tương lai để hài tử tiếp nối duyên phận chẳng ?" Giọng vị phu nhân đầy hào sảng, còn giọng bên đối diện thì dịu dàng hơn.

"Tự nhiên sẽ hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-413.html.]

Tiểu cô nương chỉ cảm thấy đang ngâm trong làn nước ấm áp, dễ chịu đến mức mở nổi mắt.

Không ngủ bao lâu, chỉ thấy xung quanh càng lúc càng chật chội, thể ép đến khó chịu.

Nàng bắt đầu vùng vẫy, cảm nhận đẩy về phía .

Xung quanh tối đen như mực, chợt lóe lên một tia sáng chói mắt.

"Oa oa oa..." Cơ thể mát lạnh, mở miệng ré lên.

"Sinh sinh , chúc mừng phu nhân, phu nhân hạ sinh một cô nương." Bà đỡ vui vẻ .

Nữ tử giường sinh nhíu mày, nha bên cạnh vội an ủi: "Phu nhân, nở hoa kết trái mới là điều lành."

"Vả , nhà họ Ôn bên cạnh chỉ một đứa con độc nhất. Nếu cô nương nhà chúng đính ước, thì ngay cả lão thái thái cũng dám coi thường ngài."

Nhà họ Ôn triều đình trọng dụng, thích trưởng lão ở Đăng Tiên Môn.

Chính vì thế, phận nhà họ Ôn mới cao quý.

Nếu thể kết mối hôn sự , chẳng là tuyệt vời ?

Nữ tử nhạt, nhưng nụ chạm đến đáy mắt.

Phu nhân nhà họ Ôn vốn là bạn khuê các với nàng, khi thành hôn, hai là bạn hữu thiết vô cùng.

Sau khi thành hôn, nhà họ Ôn thăng tiến ngừng, nhập Đăng Tiên Môn tử, khiến họ trở thành một gia tộc hiển hách.

Trong lòng nàng, cảm xúc lẫn lộn.

Thêm nữa, nàng thành hôn năm năm mà con, áp lực tinh thần thể hiểu là nhỏ.

Giờ đây, nhị phòng tam phòng trong phủ thành hôn, nàng tự nhiên mong hài tử là một nhi tử.

Thấy vẻ mặt phu nhân u ám, nha bế đứa nhỏ lên, khỏi kinh ngạc: "Phu nhân, cô nương nhà sinh quá!" Da dẻ trắng hồng, mịn màng như tuyết, mái tóc đen nhánh, đôi mắt thi thoảng mở trong sáng rực rỡ.

Điều khiến nàng khẽ bật : "Mang hài tử đây cho xem."

Quả thật, hài tử hơn tất cả hài tử nàng từng thấy.

nghĩ đến lão thái thái trong phủ thiên vị tôn tử của hai phòng thứ, niềm vui trong lòng nàng liền giảm đôi chút.

"Đẹp thì chứ? Đáng tiếc chỉ là một nha đầu."

"Phu nhân, ngài đừng nghĩ nhiều quá. Trong tháng cữ, chăm sóc thể ."

Nữ tử khẽ ừm một tiếng đáp lời.

"Chuyện động thai khí, với lão gia ? Sao vẫn trở về? Mời ban tên cho hài tử ." Khương phu nhân nhấp một ngụm canh sâm, miễn cưỡng lấy chút sức lực.

Trong phòng vẫn còn thoang thoảng mùi máu, các nô bộc liền chuyển con hai sang phòng bên cạnh.

Nha khẽ ngập ngừng, thực lão gia vội trở về ngay khi tin bà động thai khí.

khi tin là sinh nữ nhi, liền giận dữ phất tay áo bỏ .

Trong viện của vốn ba phòng thất, sinh hai con vợ lẽ.

"Chuyện đặt tên, lão gia bận việc, phu nhân tự quyết định." Nha cúi đầu, dám nàng.

Khương phu nhân thì giận đến đau lòng, mắt đỏ hoe.

"Hắn dám?!"

"Phu nhân, xin ngài đừng , trong tháng ở cữ mà sẽ để bệnh." Nha cũng rơm rớm nước mắt nàng.

Khương phu nhân thể ngừng .

"Sau khi hài tử đời, bên phía lão thái thái ai đến ?" Phu nhân hỏi.

"Tặng nhiều thuốc bổ và dược liệu, còn bảo phu nhân dưỡng sức thật ." Nha thấp giọng đáp.

Khương phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Nhị phòng, Tam phòng sinh hài tử, lão gia tử còn đích đặt tên."

Giờ đây, ngay cả một cái tên lão gia tử cũng gửi đến.

Ngay cả tướng công cũng tới.

Khương phu nhân cảm thấy lạnh buốt, trái tim cũng dần nguội lạnh theo.

"Phu nhân, ngài xuất huyết !" Nha hoảng hốt khi thấy m.á.u thấm ướt cả chăn, sắc mặt tái mét.

Nàng loạng choạng chạy ngoài, chạy hét lên: "Có ai , mau đến đây!!"

Tiếng hét của nha run rẩy, đầy sợ hãi.

Khương phu nhân nức nở, m.á.u tuôn nhanh và dữ dội.

Khi đại phu đến nơi, Khương phu nhân chỉ còn chút thở yếu ớt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

"Không , phu nhân xuất huyết nghiêm trọng, chỉ sợ cần dùng thần dược mới cứu ." Y sư nghiêm mặt, tay chân Khương phu nhân lạnh ngắt, ý thức mơ hồ.

Người hầu hạ bên cạnh Khương phu nhân là nha hồi môn từ nhà đẻ.

Lúc hề do dự, lập tức chạy tiền viện.

"Bịch!" Một tiếng, nàng quỳ sụp xuống ngoài cửa viện.

"Cầu xin lão phu nhân cứu lấy phu nhân nhà ."

"Phu nhân xuất huyết nghiêm trọng, cần dùng thần dược để trị bệnh." Nha quỳ dập đầu mạnh đến mức tiếng vang lên rõ ràng.

Loading...