Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 40

Cập nhật lúc: 2025-07-13 22:37:13
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi cha của đều lấy các loại lý do, dùng hiếu đạo áp đặt lên , chỉ thể chấp nhận.

Hiện tại...

Tất cả đều trả !

"Tuệ Tuệ , ngươi mạnh mẽ quá ? Trước đây nhỉ?"

Ngôn Lãng nhéo nhéo má mềm mại của nàng. Tiểu cô nương bỗng chốc mở to đôi mắt hạnh nhân, vẻ mặt hung dữ như một con bò sữa.

"Nương nương , khí lực quá lớn sẽ thể gả . Phải kiểm soát bản cho ... Để bóp c.h.ế.t phu quân tương lai." Tuệ Tuệ ngoan ngoan trả lời.

"Nương còn , đợi đến khi gả mới cũng . Bằng , sẽ dọa sợ phu quân tương lai mất..."

Phó Tiêu Tiêu rùng , hiểu , cảm thấy cả lạnh toát.

"Không sợ, gả thì chúng nuôi Tuệ Tuệ." Nói xong, Ngôn Lãng vỗ ngực, chỉ trong nửa tháng, cao thêm một cái đầu.

Ngôn Minh là giơ tay lên: "Ta cũng nuôi, cũng nuôi."

"Không , thể hại nhà ." Tiểu nhân nhi thở dài thườn thượt, vẻ mặt u sầu bước .

"Phu quân tương lai của ngươi là đồ xui xẻo gì , ngươi hại thảm thế."

Phó Tiêu Tiêu lo lắng cho vị phu quân tương lai của nàng.

"Thế thì cứ để dành của hồi môn cho nhiều hơn, đến lúc đó mua một tên, ai thì mua về." Ngôn Minh thì thầm rì rầm, ừ, kiếm nhiều tiền.

Mua nam nhân cho !

Phó Tiêu Tiêu xoa đầu tiểu cô nương, ngang qua sân đập lúa, liền thấy tất cả nam nhân trong thôn đang tập luyện ở sân đập lúa.

"Thật kỳ lạ, đám vũ khí trông vô cùng sắc bén, còn mới tinh. Khi Hắc Phong Trại tấn công thôn , mang dùng?"

Trưởng thôn cầm lấy một thanh đao, sắc bén đến mức thể cắt đứt cả sợi lông tơ.

"Có lẽ ngờ sẽ lật thuyền trong mương hôi nhỉ?" Ngôn Xuyên bên cạnh .

Phó Tiêu Tiêu sắc mặt tối sầm, là vì sợ lấy sẽ lộ tin tức, trả thù!

Cắn răng đứa nhỏ, thở dài thườn thượt.

Xui xẻo thật.

"Tuệ Tuệ đến ? Phó cô nương cũng đến ? Ở nhà họ Ngôn quen ? Chúng tung thông tin về ngươi ngoài, nhà của ngươi chắc sẽ tìm đến nhanh thôi." Trưởng thôn buông đao xuống, thấy mắt Tuệ Tuệ với ánh mắt lấp lánh.

Đứa nhỏ thật may mắn, chỉ cần bấm ngón một cái là trúng đích.

"Đa tạ trưởng thôn, thứ đều ." Chỉ trừ ban đêm, một đứa mập mạp luôn đẩy xuống gầm giường.

Phó Tiêu Tiêu khẽ hạ mắt, .

Sắc mặt nhàn nhạt, so với khi đối mặt với Ngôn Tuệ Tuệ, xa cách và lạnh nhạt hơn nhiều.

Trưởng thôn chút e dè mặt nàng: "Nếu gì cần, cô nương cứ với chúng ." Nói xong liền nhịn mà trốn , vị cô nương khí thế quá mạnh mẽ, mặt nàng ngay cả đầu cũng dám ngẩng lên.

Không nhà ai thể nuôi dạy nữ nhi thành cái dạng .

Phó Tiêu Tiêu khẽ gật đầu.

"Lâm Thủy thôn dự định xây dựng nhà ở phía đông thôn chúng , ba mươi đến bốn mươi hộ gia đình. Đây là tất cả những còn sống sót ở Lâm Thủy thôn." Lão thôn trưởng thở dài.

Từ ruộng lúa, một nam nhân rung niên ba mươi tuổi bước . Nam nhân cất tiếng trầm trọng: "Tên gây họa hại trong thôn, bỏ trốn khi Hắc Phong Trại tấn công!" Đôi mắt nam nhân đỏ hoe, đầy căm hận.

"Rõ ràng truy sát , chúng bụng cho tá túc, dám để cả thôn gánh họa! Ít nhất lúc cũng nên một tiếng, như thôn Lâm Thủy thể còn sống thêm nhiều !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-40.html.]

Nam nhân ôm đầu đau đớn. Cha là trưởng thôn, trong thôn ba ngày gì ăn, vì để lương thực mà cho phép thiếu niên .

Cha của cũng là kẻ chủ mưu chính.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cha của c.h.ế.t trong cuộc tàn sát, vợ con của cũng c.h.ế.t trong cuộc tàn sát đó.

Chỉ còn một trong nhà.

Nam tử hít một thật sâu, cố kìm nén nước mắt.

"Thiếu niên đó là kẻ tội, nhà họ Ngôn cũng là hạng gì."

" , Ngôn Xuân Hoa cũng trả giá. Nàng mang họa đến cho thôn, bộ thảm họa đều do họ mà !" Thôn dân Lâm Thủy thôn cũng đang ở sân đập lúa, bất kể nam nữ già trẻ, đều hăng hái hơn cả thôn dân Vương Gia thôn.

Họ mối thù hận sâu sắc, càng thêm thấu hiểu sức mạnh của vũ khí trong tay.

Ánh mắt của thôn dân Lâm Thủy thôn tràn ngập sự căm thù, ngay cả hài tử cũng .

Tuệ Tuệ nhíu mày một cách nhẹ nhàng.

Phó Tiêu Tiêu khoanh tay, ánh mắt thờ ơ và lạnh lùng.

"Phải chăng, những kẻ tham lam như các ngươi đáng thù hận.

"Gia đình Ngôn Xuân Hoa, vì lòng tham lam mà nhận tiền, đưa kìa về tìm chỗ dừng chân. Tốn nhiều tiền như chỉ để thôn, các ngươi nghĩ là kẻ ngốc ?"

"Hoặc là kẻ ngốc hết chỗ , hoặc là truy sát, cần núp đám đông để che giấu bản . Nếu , trong năm hạn hán mà lương thực quý hơn tiền, thì lý do gì mà cho các ngươi nhiều lương thực đến ?"

"Thiếu niên là tai họa, nhưng thể Xuân Hoa và các ngươi đều vô tội."

"Là do các ngươi tự dẫn sói nhà"

"Chẳng lẽ, ngày hôm đó trong thôn ai ngăn cản ?" Phó Tiêu Tiêu khẽ một tiếng, bản chất con mãi mãi vẫn luôn bẩn thỉu như .

Mọi trong thôn Lâm Thủy, sắc mặt từ tức giận chuyển sang áy náy, chỉ trong vài câu của .

Nam nhân hít một thật sâu, nhắm mắt . Hôm đó, ai ngăn cản nhỉ?

Do trong thôn hết lương thực, các cụ già tự nguyện nhịn ăn, nhường cơ hội sống sót cho những trẻ tuổi.

Đến ngày đó, các cụ mang theo rách nát đến đầu thôn, cố tình ngăn cản bọn làng.

"Hành động hào phóng như , ắt hẳn mưu đồ. Ngôn Xuân Hoa vẫn là Vương Gia thôn, Vương Gia thôn cũng thiếu lương thực, tại Vương Gia thôn cho họ ?"

"Chắc chắn là ý đồ gì đó, năm đói kém loạn lạc , thể nào rước họa !"Ông lão đói lả , mắt rưng rưng nước mắt .

thấy những xe lương thực thì vội vàng, ai lọt tai.

Nam nhân rơi nước mắt thầm lặng, như thể hút cạn bộ tinh khí.

"Không ai vô tội, ai vô tội cả."

Tiếng vang vọng từ đám đông. , họ cũng vô tội.

Nếu do bản tham lam lương thực của thiếu niên , thì dẫn sói nhà?

Dưới lợi ích to lớn như , rủi ro?

"Giống như Ngôn Xuân Hoa tham lam tàn phá Lâm Thủy thôn, họ cũng gì khác biệt?"

Tướng công của Ngôn Xuân Hoa sư gia ở trấn Tú Sơn. Sau khi thôn Lâm Thủy tàn sát, quan phủ cử đến. Họ đưa Ngôn Xuân Hoa và gia đình .

Có lẽ cũng rằng nếu ở sẽ thôn dân Lâm Thủy xé nát.

"Chúng , nhưng Ngôn Xuân Hoa cũng trả giá."

"Hiện giờ ở ngoài nhiều lưu dân, nam nhân của Xuân Hoa ở nha huyện, còn thể bảo cả nhà. Chúng nếu đến trấn, e rằng thôn các sẽ tuyệt hậu." Trưởng thôn Vương Gia thôn lạnh lùng .

Loading...