Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 310

Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:11:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tuệ Tuệ, cổ của ngươi một vòng đỏ?"

"Quỷ bóp cổ ?"

Lâm thị mới thắp hương cho Ngôn Lãng xong, thì thấy cổ của Tuệ Tuệ một vòng đỏ, trông như cái gì đó siết chặt.

Tuệ Tuệ làn da nhạy cảm, chỉ cần chạm nhẹ là đỏ lên.

Phó Cửu Tiêu thường xuyên chinh chiến, tay thô ráp, ngay cả khi chỉ chạm nhẹ cổ, cũng để dấu vết.

"Ôi, chúng nên sớm chuyển đến miếu Thần thành thôi, tà ma mạnh như ." Lâm thị lầm bầm, Tuệ Tuệ còn là Thần nữ cơ đấy, gan lớn như thế?

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngôn Minh ngáp dài ngoài, thiếu niên cao hơn Tuệ Tuệ, cặp mày ánh lên sự tinh .

"Các thấy âm thanh gì ?"

"Ta hình như thấy tiếng nước bùng lên." Ngôn Minh gãi đầu.

Hắn ở cạnh phòng của Tuệ Tuệ, lúc Tuệ Tuệ cực kỳ hổ cúi đầu xuống.

Lâm thị sắc mặt tái: "Ôi, nhà chúng thật sự sạch sẽ chứ? Sáng nay, thấy xung quanh hồ ẩm ướt, quỷ nước chứ?"

"Con quỷ nào dám đến mặt Tuệ Tuệ hỗn láo? Tuệ Tuệ là Thần nữ chuyển thế chân chính mà." Ngôn Minh rùng một cái, ngay cả cơn buồn ngủ cũng dọa tỉnh.

"Tuệ Tuệ, lát nữa ngươi rảnh thì vẽ một bùa, dán thêm ở nhà." Lâm thị vẻ lo lắng.

Tuệ Tuệ ậm ừ một tiếng.

Bùa chú?

Để phòng ai đây?

Phó Cửu Tiêu ?

Đang thì thấy Ngôn Xuyên ở bên ngoài chào hỏi, mơ hồ thấy từ "bệ hạ".

Tối qua Phó Cửu Tiêu trở về cung với bộ quần áo ướt sũng, cho Vương công công sợ hãi.

Mọi vội vàng chào bệ hạ.

Phó Cửu Tiêu dám để Lâm thị thực sự hành lễ, đó là vợ tương lai đó.

Ngôn Minh là em rể tương lai.

Hắn lập tức vẫy tay từ chối lễ.

Trước khi Phó Cửu Tiêu lên ngôi, mối quan hệ thiết với gia đình họ Ngôn, Lâm thị cũng nghĩ nhiều, chỉ : "Bệ hạ tự đến đây?"

Sau khi kinh, Lâm thị mời một ma ma dạy nghi lễ, hiện tại nghi lễ của nàng khác gì chủ mẫu đương gia.

Chỉ là...

cũng là tiểu thư đài các từ nhỏ, nên đối với Hoàng đế sự kính sợ lớn.

Có lẽ một phần cũng vì Phó Cửu Tiêu thường xuyên xắn tay áo giúp nàng việc.

"Gần đây, các quốc gia đến kinh thành, gia đình các ngươi xung đột với Bắc Địch, lo rằng Bắc Địch ghi thù, đặc biệt gửi một thị vệ đến đây." Phó Cửu Tiêu vẫy tay, những thị vệ là những chọn lựa kỹ càng để gây chú ý.

Có thể ẩn náu ở khắp nơi trong nhà họ Ngôn.

Lâm thị đến Bắc Địch, nhớ ngày hôm đó khi nhi tử của nàng chỉ còn bộ xương trắng trong quan tài, mắt nàng đỏ lên.

"Thời gian gần đây ngoài nhất định mang nhiều theo, đừng để thiệt thòi."

Ngoài mặt dám gì, nhưng lưng chắc chắn sẽ tìm cớ gây chuyện.

Lâm thị vội vàng đồng ý.

"Vừa , các ngươi gì về tà ma? Về bùa chú? Vài ngày nữa Phật quốc kinh, thể tìm họ hỏi một chút." Phó Cửu Tiêu hỏi một cách tùy ý.

Ánh mắt dừng ở cổ của Tuệ Tuệ, trong lòng chút hối hận.

Vương công công nhíu mày: "Làm thứ bẩn thỉu dám Ngôn gia?"

Lâm thị lập tức cắn chặt hàm răng: "Có lẽ là nhà chúng ma quái quấy nhiễu, đêm qua mặt hồ phát tiếng bùng lên, sáng nay bờ còn dấu vết ướt át. Trên cổ Tuệ Tuệ cũng quỷ bóp."

Phó Cửu Tiêu đang cầm ly , quơ quơ cho nước rơi ướt tay áo.

"Bệ hạ..." Ánh mắt của Vương công công chớp động.

Quỷ nước, là bệ hạ đêm qua đó chứ???

Chết tiệt, thêm một chuyện nên !

Vương công công nhịn tự tát mặt , đồ lắm miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-310.html.]

"Ta xem thử..." Phó Cửu Tiêu một cách bình thản.

Hắn dọc theo con đường quen thuộc phía hồ.

Lâm thị do dự một chút: "Bệ hạ... hình như bao giờ vườn của nhà chúng ? Sao hồ ở ?"

Nhà họ Ngôn sân rộng, một ao nhỏ trồng hoa sen và một hồ nhân tạo ở phía đông.

Tuệ Tuệ giải thích thế nào, chỉ ngượng với cái miệng mất răng.

Đừng hỏi, hỏi là thấy hổ.

Vừa đến gần bờ hồ, Phó Cửu Tiêu tranh thủ lúc chú ý, đá một cú con Hỗn Độn đang nghỉ ngơi bên hồ, nó ngã xuống nước.

"Bùm..." một tiếng.

Hỗn Độn với bộ lông ướt sũng, tức giận nổi lên trong nước, lộ cái đầu nhỏ.

"Đã tìm quỷ nước , hẳn là con tiểu bạch của nhà các ngươi leo lên cành cây, bắt cá trong hồ, cẩn thận rơi xuống thôi..." Phó Cửu Tiêu chỉ Hỗn Độn lôi thôi trong nước, vỗ tay lớn, ánh mắt còn đe dọa nó.

Hỗn Độn khuất nhục bơi lên bờ với một con cá trong miệng.

Kẻ đội nồi rung lắc bộ lông ướt sũng.

Thật là một con chó.

Nếu thấy ngươi là chủ cũ của , cào ngươi .

Lâm thị kêu lên một tiếng: "Thì là vật nhỏ , đừng xuống hồ nữa, đó sâu lắm, cẩn thận đuối nước." Lâm thị vội vàng bảo hầu ôm con mèo , còn cho nó ăn một bát cá khô.

Tuệ Tuệ Phó Cửu Tiêu với vẻ mặt ngạc nhiên.

Ngươi vu khống một con mèo như thực sự ?

Hơn nữa, mèo nhà nàng còn phối hợp nữa.

Phó Cửu Tiêu ho nhẹ một tiếng, tai đỏ.

"Trong thời gian cần chú ý một chút, Bắc Địch lẽ sẽ gây phiền phức cho các ngươi." Phó Cửu Tiêu dặn dò xong, đó đưa cho Tuệ Tuệ chiếc vòng cổ xong từ đêm qua, vội vã rời .

Sáu quốc tụ tập ở Đại Việt, nhất định cực kỳ cẩn thận.

Mọi thứ đều thể hiện phong thái của một quốc gia lớn.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, ba ngày trôi qua trong chớp mắt.

Trong thành phố rõ ràng nhiều nước ngoài hơn, những năm Đại Việt xếp cuối bảng, Bắc Địch coi đó như vườn của , tiền lương thực thì đến cướp bóc.

Trước đây chỉ Đại Việt nghèo khổ, ngờ phô trương và xa hoa đến .

"Bắc Địch tự coi là quốc gia mạnh, nhưng liên tục chiến tranh, dân chúng sớm sống trong cảnh khổ cực. Ngược , dân chúng Đại Việt, môi đỏ răng trắng, sắc mặt hồng hào, họ no ấm." Người Nam Man thì thầm bàn tán, ánh mắt đầy ghen tị.

"Nghe Đại Việt giống lúa mới, mỗi mẫu thể sản xuất ngàn cân. Không trong hội nghị sáu quốc, thể lấy giống lúa đó ." Người Mạc Bắc và Bắc Địch trao đổi ánh mắt, đều thấy sự quyết tâm trong mắt đối phương.

Nếu mỗi mẫu sản xuất ngàn cân, điều đó nghĩa là bá tánh sẽ còn chịu đói nữa!!

"Nghe tiểu quận chúa của Đại Việt là tiểu Thần nữ lịch kiếp từ Thần giới, còn thể giao tiếp với thần linh." Sứ thần Thịnh Nguyên đầy sự kính trọng.

Người Bắc Địch nở nụ mỉa mai, vẻ mặt đầy khinh thường.

"Giao tiếp với thần linh? Các quốc gia của chúng , ai mà thể giao tiếp với thần linh chứ?"

"Thần nữ từ trời xuống chịu thử thách, ha, chẳng qua là để tăng thêm lợi thế cho hoàng thất Đại Việt, lừa dối bá tánh ngu thôi, thủ đoạn như , chúng ai mà từng dùng?"

"Nàng là Thần nữ chuyển thế? Ha-"

"Các thần sứ của chúng sợ nàng."

Ánh mắt Bắc Địch chứa đầy sự hận thù.

Chức vị quận chúa của thần nữ nhỏ đó chính là đổi lấy bằng cách bắt Ly vương của Bắc Địch bọn họ! Thù hận giữa họ thể đo lường nổi!

"Ta nhất định báo thù cho tiểu hoàng thúc của !" Đại hoàng tử hình cường tráng lạnh một tiếng.

Phụ hoàng là ca ca của Ly vương.

Nghe , tiểu Thần nữ chỉ mới tám tuổi?

Thật là khéo.

Hắn chín tuổi, sinh hơn khác về uy phong và khí thế.

Hắn vẫn còn là một hài tử, hài tử đánh , ai thể ?

Nghe tiểu Thần nữ ba tuổi học vũ thì ích gì chứ?

Loading...