Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 296
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:53:03
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phong Đô Đại Đế yên lặng nàng, nàng trưởng thành, nhưng thể nhận dáng vẻ năm xưa.
Lần gặp , nàng dùng kiếm chĩa .
Gần như hủy hoại thần cốt của .
"Cảm ơn chú Phong Đô thúc thúc, ngươi thật bụng." Mặt Tuệ Tuệ đỏ bừng, mắt sáng rực, giữa hai hàng lông mày hiện rõ niềm vui sướng của nàng.
Phong Đô Đại Đế khẽ một tiếng.
Tốt bụng?
Lần ngươi suýt cạo trọc bộ xương già của đấy.
"Ta chơi bùn vui." Tuệ Tuệ hớn hở.
"Trước đây thường dùng bùn đất Dao trì nặn thành nhiều nhỏ thể cử động thể . Hơn nữa, họ còn linh lực nữa."
"Mỗi Âm Âm đều đập vỡ những nhỏ của , cả linh hồn cũng đập vỡ, và cho phép nặn. Ha, giờ , nhất định là nặn bùn thần ngũ sắc sống , ghen tị với !"
Tuệ Tuệ khoanh tay ngực.
Phong Đô Đại Đế ngẩn một lúc: "Âm Âm nào?"
Tuệ Tuệ nghiêng đầu : "Đế Âm đấy."
Mí mắt Phong Đô Đại Đế giật giật, ồ, Cửu Trọng Thiên Thiên Đế, Đế Âm.
Chết tiệt Đế Âm.
Giống hệt như đàn bà.
"Phong Phong ngươi đừng vội, sẽ dạy hai chơi bùn đất nhé." Tuệ Tuệ bộ dáng vui vẻ.
Phong Đô Đại Đế??
Ngươi chỉ cảm ơn như thôi ??
Vậy thì hãy gọi đúng tên của hơn.
hề ngăn cản lấy một lời, trong lòng suy nghĩ, dù "Phong Phong" cũng oai phong hơn "Âm Âm", giống một nam nhân hơn.
"Ngươi nên rời khỏi đây." Phong Đô sâu mắt nàng, lập tức dời mắt .
Tuệ Tuệ cùng Phong Đô Đại Đế bay lên, chuẩn rời khỏi Địa phủ.
Bỗng nhiên, bên tai nàng vang lên một tiếng gào thét kinh hoàng.
Giống như tiếng vọng từ sâu thẳm địa ngục, vang lên khiến da đầu tê dại.
Đám âm hồn đang xếp hàng uống canh Mạnh Bà, tiếng bỗng nhiên hình lung lay, hồn phách bất .
Phong Đô Đại Đế vung tay, đám âm hồn mới ngưng tụ .
Tần Quảng Vương vội vàng đến.
"Đế quân, Địa ngục tầng mười tám bạo động ." Tần Quảng Vương cau mày.
Phong Đô Đại Đế vẻ vui.
"Mười tám tầng địa ngục ư?" Tuệ Tuệ lập tức dừng bước.
Chỉ thấy nàng ngượng ngùng gãi đầu: "Có là địa ngục mười tám tầng trong truyền thuyết ? Chuyên dùng để giam giữ những kẻ ác độc, chịu đọa đày kiếp sang kiếp khác, luân hồi?"
Mắt của Tuệ Tuệ sáng rực lên.
Nàng qua vô ở nhân gian, nhưng bao giờ thấy.
"Đã đến âm phủ mà xuống địa ngục mười tám tầng xem thử thì chẳng là uổng phí chuyến ?"
"Lão thái thái trong thôn chúng du ngoạn cũng khắc chữ "Đến đây " . Ta cũng xem..."
Miệng Tuệ Tuệ nhếch lên ha ha ngừng.
Từ khi nhị ca hóa thành Thần Thành, nàng lập tức trở bình thường.
Tần Quảng Vương Tuệ Tuệ, e dè : "Tuệ Tuệ cô nương đúng, Mười tám tầng địa ngục là nơi khủng khiếp nhất trong tam giới."
"Nơi đây giam giữ những kẻ ác từ các giới đưa đến, mỗi tầng đều là những kẻ chuyện ác gì mà ."
"Những nơi đó, cô nương đừng nên . Để tránh bẩn mắt cô nương. Những thứ đó đa phần đều là những kẻ tàn sát vô sinh linh, từng khiến sinh linh oán trách, c.h.ế.t quyền lợi để chết." Tần Quảng Vương nhỏ.
Phong đô ấn ấn huyệt thái dương, tuyệt đối cho phép Tuệ Tuệ Địa ngục tầng Mười Tám.
Tuyệt đối .
Lần nàng tay cầm thần kiếm xông địa phủ, tất cả các vị thần liên thủ giam địa ngục mười tám tầng.
Aiz... !
Không nhớ bi kịch một kiếp nữa.
Hắn tuyệt đối sẽ nuông chiều nàng, nơi nào cũng cho nàng nữa.
"Phong Phong, ý ngươi thế nào?" Tuệ Tuệ nắm lấy tay Phong Phong, lắc nhẹ.
Ngẩng cao đầu Phong Đô Đại Đế như cầu xin, Phong Đô khẽ run rẩy trong mắt, cúi bàn tay Tuệ Tuệ đang nắm lấy .
"Phong Phong, ngươi là nhất trong Tam Giới . Hoàn giống như Âm Âm khờ khạo , Phong Phong..." Giọng ngân vang kéo dài, mi mắt Phong Đô Đại Đế khẽ run lên.
"Vậy... giữa và Đế Âm, ai hơn?" Phong Đô Đại Đế hít một , nhẹ nhàng hỏi câu hỏi chôn giấu trong lòng suốt nhiều năm.
Mắt Tuệ Tuệ mở to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-296.html.]
"Phong Phong, cho phép ngươi nghi ngờ bản . Tất nhiên là Phong Phong , Phong Phong bụng, luôn luôn đồng ý với Tuệ Tuệ... ? Âm Âm thì đành chịu xếp thứ hai thôi."
Vị Phong Đô Đại Đế luôn thích biểu lộ cảm xúc, đầu tiên mỉm sảng khoái.
Đế Âm, nàng đầu.
Nếu Đế Âm , chỉ e rằng sẽ khinh thường.
Cái miệng của Ngôn Tuệ Tuệ, lừa thần gạt quỷ.
Phong Đô Đại Đế khẽ ho một tiếng, bất kể trong lòng nàng nghĩ thế nào, dù cũng vui vẻ.
"Vậy... cho phép ngươi xem." Phong Đô Đại Đế liếc Tần Quảng Vương đang tái nhợt, Tần Quảng Vương đành lo lắng nhắm mắt .
Hắn , chỉ cần Tuệ Tuệ một câu khen ngợi, Phong Đô Đại Đế lập tức cúi đầu.
Thật đáng khinh!
Giống hệt Thiên đế.
Nhìn thấy vẻ mặt ngây thơ và vô tri của Ngôn Tuệ Tuệ, Tần Quảng Vương chỉ đành thở dài.
Hắn dẫn hai về phía tây bắc, nơi sương mù dày đặc, là nơi quỷ khí nồng nặc mà ngay cả thần linh cũng dám một đến.
Tất cả tu vi ở đây đều sẽ thành hư ảo.
Ngăn chặn ác linh từ chỗ trốn thoát.
Tần Quảng Vương đích lấy ấn tín cầm quyền, xuyên qua quỷ chướng, dọc đường qua vô cửa ải, mới đến một cánh cửa toả âm khí nồng nặc.
"Mở cửa lớn cần ấn tín của Thập Điện Diêm La. Ngoài , Phong Đô Đại Đế cũng thể mở."
Tần Quảng Vương dứt lời, Phong Đô Đại Đế liền đích mở cửa địa ngục.
Cửa mở , luồng âm khí nồng nặc xộc thẳng lên đỉnh đầu.
Tần Quảng Vương cẩn thận liếc Tuệ Tuệ, lo lắng rằng âm khí sẽ khơi gợi ký ức gì đó của nàng.
Dù nữa, kiếp thứ bảy của nàng, nàng từng nhốt đó.
Cánh cửa đóng , ai chuyện gì xảy bên trong.
ai mà ngờ ...
Nàng chỉ cau mày, giơ tay lên, khẽ phẩy nhẹ đầu mũi.
"Họ ở trong đó tắm rửa ?"
Tần Quảng Vương vẫn luôn lén lút quan sát phản ứng của nàng? Ồ hả??
Ngay lập tức lắp bắp : "Cái ... cái ... đều là đến để chịu phạt, ai mà còn cho họ tắm chứ?"
Tuệ Tuệ âm thầm bịt mũi.
Phong Đô Đại Đế khẽ một tiếng, nhịn giơ tay nhẹ nhàng vung lên, một luồng linh khí cuồn cuộn tràn qua nơi đây, khí bỗng chốc trở nên trong lành.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tần Quảng Vương biểu lộ cảm xúc, khẽ nhếch mép.
Đại đế ghét nhất lũ ác linh , mà đích tắm rửa cho chúng, cho chúng khí trong lành.
"Đây là tầng thứ nhất, Địa ngục rút lưỡi, trừng phạt những kẻ vu khống hãm hại khác, dối lừa gạt." Tần Quảng Vương lượt giới thiệu cho Tuệ Tuệ.
Ngay cả khi bước cổng, cũng thể thấy tiếng kêu gào kinh hoàng vang vọng từ nơi đây, cùng với những sự tấn công liên tục hàng rào bảo vệ.
"Hôm nay vì bạo động, may mà Đại đế xuất quan, nếu là một trận chiến ác liệt." Mỗi bạo động, đều cần cả Thập Điện Diêm La hợp sức mới thể trấn áp.
Lũ quỷ rút lưỡi vốn đang ngừng trừng phạt, lúc đều như phát điên tấn công trận pháp, cố gắng xông phá nơi đây để trốn thoát.
Chúng giam cầm hàng vạn năm, liên tục chịu hình phạt, nhưng thực linh lực cũng đang gia tăng.
"Mỗi năm đều sẽ bạo động một ngày hôm nay." Tần Quảng Vương thở dài.
Lúc , con quỷ rút lưỡi bên trong đang há to miệng đầy máu, điên cuồng la hét: "Các ngươi thể ngăn cản , các ngươi thể ngăn cản , nếu các ngươi thể gì , hà cớ gì giam giữ ở đây hàng vạn năm?"
"Tại thể tiêu diệt chúng?" Tuệ Tuệ hỏi.
Tần Quảng Vương cau mày lộ vẻ chán ghét: "Những thứ đều do linh khí trời đất sinh , chính xác hơn là do tà khí của ba cõi Thần, Nhân, Ma biến thành. Thần cũng tâm ma, phàm cũng tà khí, lâu dần sẽ hình thành tà ma. Nếu tiêu diệt chúng, bản thể sẽ biến mất, nhưng linh khí sẽ trở về ba cõi."
"Hầu như tất cả đại ma đều xuất phát từ tà khí. Một phần khác là các thần linh hoặc phàm nhân ở Tam giới phạm tội lớn, hoặc là ma đầu."
"Những thứ ô nhiễm sớm muộn cũng sẽ trở về. Đây cũng là lý do khiến chúng kiêu ngạo và sợ hãi."
Mỗi ngày đều đè ép chúng ở đây để trừng phạt, thể giết, cũng thể thả.
Tuệ Tuệ gật đầu, lúc đối phương hung hăng như , nàng khỏi tiến gần thêm vài phần.
"Dựa cái gì mà giam cầm? Các ngươi tu luyện linh khí thành tiên, cũng tu luyện tà khí thành ma, dựa cái gì mà chúng giam cầm?"
Tần Quảng Vương trừng mắt quát: "Các ngươi khiến cho con lâm cảnh tang thương, c.h.ế.t chóc khắp nơi, các ngươi hề vô tội!"
"Chính là Phong Đô lão nhân đến đây, hôm nay cũng..." Lũ quỷ rút lưỡi giam cầm bao nhiêu vạn năm đang buông lời hung hãn, bỗng chốc im bặt.
Tất cả chúng đều sững sờ Ngôn Tuệ Tuệ.
Ngôn Tuệ Tuệ năm nay mới tám tuổi, nhưng dung nhan năm phần giống với đây, y hệt phiên bản thu nhỏ của nàng.
Quỷ rút lưỡi há miệng, đầy miệng m.á.u me, con ngươi co đột ngột, một luồng sợ hãi từ gan bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu.
"Á á á! Nàng trở ! Nàng nhốt !!!"
Một tiếng thét thảm thiết vang vọng khắp mười tám tầng, tới tầng mười bảy bên đều sững sờ, ai trở ?
Nói rõ , ai trở ?!!