Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 293
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:55
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn theo đôi giày lên , liền thấy Phong Đô Đại Đế uy nghiêm đang mặt, cúi đầu nàng một cách sâu sắc.
Tuệ Tuệ dữ dội, thậm chí còn nấc lên.
"Hu hu hu, ai mở cửa cho ..." Tiểu cô nương tám tuổi đến hai mắt đỏ hoe, trông thật đáng thương.
Phong Đô Đại Đế dường như thở dài một : "Ngươi thật bản lĩnh, chỉ ..." Hắn như ngẩng đầu Quỷ Môn Quan, sang Tuệ Tuệ, yên lặng thở dài.
"Ta mới bao nhiêu tuổi, ? Lại giống mấy lão... già cỗi như các ngươi. Ngủ một giấc còn dài hơn cả đời sống." Tiểu cô nương nấc nghẹn bằng giọng tủi .
Phong Đô Đại Đế ít khi ngoài, hàng vạn năm nay đều chỉ lo tu luyện, việc trong địa phủ đều do mười điện Thập Điện Diêm La.
Làm cấp , hầu như xuất hiện.
Phong Đô Đại Đế như , như .
Hắn khom xuống, rút một chiếc khăn tay lau nước mắt mặt nàng.
"Ngươi lấy chiếc khăn tay?" Tuệ Tuệ nức nở hỏi.
"Bóc da c.h.ế.t mà ." Phong Đô Đại Đế lướt qua nàng, tựa thật tựa giả .
Phong Đô Đại Đế tuấn mỹ nhưng vì thường xuyên cai quản âm phủ nên khí thế đáng sợ, ai dám thẳng . Từ xa xưa, đồn đại rằng Phong Đô Đại Đế trông hung dữ và tàn ác.
quả thực ở địa ngục, thể khiến trăm quỷ khiếp sợ.
Gần như chỉ cần nhắc đến tên , hầu như đều run rẩy.
Phong Đô Đại Đế nắm lấy tay của Tuệ Tuệ, dẫn nàng qua Quỷ Môn Quan, Tuệ Tuệ bỗng dưng nghiêng đầu .
"Mặc dù bao giờ chuyện với ngươi, nhưng cảm thấy quen thuộc." Tuệ Tuệ thỉnh thoảng nức nở nhẹ.
Phong Đô Đại Đế mím môi, gì.
"Hôm nay ngươi đến địa phủ gì? Chẳng ngươi đang... lịch kiếp ở nhân gian ? Thiên Đạo , ngươi trừng phạt." Phong Đô Đại Đế dắt tay nàng về phía , qua con đường Hoàng Tuyền.
Lên cầu Nại Hà.
Dưới là dòng sông Vong Xuyên.
Trên cầu một Vọng Hương Đài, vô vong hồn xếp hàng chờ đợi ở đây.
Khi Phong Đô Đại Đế xuất hiện, tất cả quỷ sai và vong hồn đều quỳ rạp xuống đất.
Tất cả vong hồn run rẩy, Phong Đô Đại Đế ngoài?
Tuệ Tuệ nức nở: "Ta nhị ca. Nhị ca nên chết, nhị ca nên chết!" Nói xong, nước mắt Tuệ Tuệ trào .
"Hắn liên lụy bởi Tuệ Tuệ, là tai họa do Tuệ Tuệ gây , mới khiến lăng nhục đến chết."
Chính vì nàng bắt Ly Vương, nên Chiến Vương mới oán hận ca ca.
Phong Đô Đại Đế vươn tay vỗ nhẹ lên búi tóc nhỏ của nàng.
"Ta nhị ca về. Ta xem Sổ Sinh Tử, hu hu hu..." Tuệ Tuệ nức nở lau nước mắt.
Phong Đô Đại Đế gì, dắt tay nàng cùng qua cầu Nại Hà, băng qua sông Vong Xuyên.
Tiếp tục về phía là đại điện Thập Điện Diêm La.
Tần Quảng Vương lúc từ Địa ngục Mười Tám tầng , đang vội vã tiến đến.
"Đại đế, ngài đột ngột xuất quan?" Lời dứt, liền thấy bên cạnh một nữ đồng da trắng nõn nà.
Phong Đô Đại Đế sinh cao lớn, Tuệ Tuệ chỉ cao bằng một nửa , trông vô cùng nhỏ bé.
Tần Quảng Vương đồng tử co đột ngột: "Nàng trở sát !"
Phong Đô Đại Đế , Tần Quảng Vương trong lòng khẽ động, vội vàng : "Tiểu Thần nữ từ lúc nào trở về ?"
Tuệ Tuệ luôn cảm thấy hai câu của gì đó , nhưng kỹ.
Chỉ nhỏ giọng hỏi: "Tần Quảng Vương thúc thúc, xem sổ sinh tử, tìm nhị ca..."
"Ngài đừng khách sáo, về đây như về nhà ."
Nghe câu , Phong Đô Đại Đế ngoài trong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-293.html.]
Tần Quảng Vương chỉ cảm thấy da thịt căng như dây đàn.
Trời ơi, xin ngài đừng gọi là thúc thúc.
Ánh mắt Phong Đô Đại Đế như xé xác .
"Tiểu Thần nữ xem, đương nhiên là ."
Tần Quảng Vương dẫn hai điện, Phong Đô Đại Đế ấn Tuệ Tuệ lên ghế chủ vị, Tuệ Tuệ cũng để ý.
Dù nàng ở Thần giới, lúc nào cũng chỗ chính.
Thiên đế lên triều, nàng cũng bên cạnh Thiên đế nghịch chân.
Tần Quảng Vương vung tay, một quyển huyền phù mang kim quang lơ lửng giữa trung bỗng hiện mắt.
Mắt Tuệ Tuệ đỏ đỏ tên và ngày sinh của nhị ca.
Tần Quảng Vương điên cuồng nháy mắt với Phong Đô Đại Đế, Phong Đô Đại Đế cụp mắt .
Tần Quảng Vương vội vàng nắm chặt tay, trán mơ hồ toát mồ hôi lạnh.
Quyển huyền phù nhỏ lơ lửng mặt đang điên cuồng lật giở từng trang.
Cuối cùng, một trang nào đó, tên của Ngôn Lãng bỗng dưng xuất hiện.
"Ngôn Lãng sinh năm... Một chính khí, dũng mãnh thiện chiến, giải cứu hàng vạn bá tánh ở Thần bỏ chi thành, chống sự xâm lược của nước địch, bảo vệ Đại Việt."
"Chết năm Vĩnh Đức thứ mười bảy."
Tuệ Tuệ thở dồn dập, mắt đỏ hoe: "Chết năm Vĩnh Đức thứ mười bảy?"
"Nhị ca lấy vợ, nhị ca mới mười mấy tuổi, tất cả những điều Tuệ Tuệ thể gánh vác, tại bắt nhị ca gánh vác tất cả?" Tuệ Tuệ oa lên òa .
Mí mắt Tần Quảng Vương giật giật, Phong Đô Đại Đế.
"Tuệ Tuệ, ngươi là Thần nữ, ngươi tự nên hiểu, sống c.h.ế.t mệnh, đều nên thuận theo lẽ trời. Sống từ cõi chết, vốn trái với lẽ trời."
"Chính là ngươi và , đều thể đổi."
"Đây là quy tắc hình thành từ khi khai thiên lập địa. Cho dù là ngươi và , cho dù là Thiên đế ở đây, đều thể đổi quy củ."
"Nếu , chúng gì khác biệt so với tà ám?"
"Tiểu Thần nữ, ngươi coi trọng quy tắc nhất, từ khi xuống trần gian luôn tuân thủ quy tắc, luôn là một vị thần linh đủ tư cách. Trong lòng ngươi rõ ràng." Phong Đô Đại Đế rũ mắt xuống, Tuệ Tuệ đang vô cùng đáng thương.
, nàng hiểu hết tất cả .
"Hồn nhị ca ?"
Tần Quảng Vương lướt qua cuộc đời của Ngôn Lãng, một vị tướng hy sinh vì nước, quả thật khiến khâm phục.
Tần Quảng Vương thở dài: "Chết chiến trường, huyết văng khắp nơi, cốt nhục chia lìa, hồn phách vẹn, địa phủ vẫn thấy hồn phách của đến báo cáo."
"Chẳng lẽ nhị ca còn chịu kết cục hồn bay phách tán ?
"Ta hứa với nương, sẽ mang ca ca về nhà. Tuệ Tuệ bây giờ." - Tiểu cô nương nức nở .
Tần Quảng Vương nàng , như thấy hình ảnh nhiều năm nàng cầm một thanh kiếm thần, quỳ mặt đất, hoang mang hỏi bây giờ.
Vừa dứt lời, nàng vung kiếm c.h.é.m thủng Quỷ Môn Quan.
Đã đục thủng một cái lỗ lớn.
Bây giờ hàng năm đều sửa chữa, thật thê thảm.
"Người c.h.ế.t là thể sống , thể tìm cách tụ hồn cho , nhưng thể hồi sinh. Không ai thể c.h.ế.t sống ..." Phong Đô Đại Đế nghiêm túc .
Tuệ Tuệ : "Trong Tam Giới, ai ?"
Phong Đô Đại Đế đang định lắc đầu, bỗng dưng ánh mắt lóe lên, khẽ tránh ánh mắt của Tuệ Tuệ.
Nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Tuệ Tuệ thất vọng, nhưng vẫn từ bỏ ý định khiến nhị ca hồi sinh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đang chuyện, bỗng Phán Quan đột ngột bước đại điện, khuôn mặt vốn dĩ lạnh lùng của đầy sự ngạc nhiên.
"Diêm La, hoa bỉ ngạn ở bờ bên địa phủ nở , chỉ trong chớp mắt, cả một đêm nở rộ ."