Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cuối năm, thực định hôn với cô nương nhà Lý tuần phủ." Lý đại nhân cai quản một vùng đất, địa phương gọi là kho thóc Đại Việt, là nơi vô cùng giàu .

Ca ca sinh , thường xuyên Đại Việt, vô ý cứu Lý cô nương một .

Cuối năm, hai bên trao đổi canh để đính hôn.

ai ngờ ngày hôm , Lý cô nương ăn hạnh nhân, mặt nổi mẩn đỏ, cổ họng sưng tấy, c.h.ế.t ngạt một cách tức tưởi.

Lúc đó, cả hai bên đều dám hé lộ, chỉ sợ hỏng danh tiếng của chính .

Đầu năm, tìm một cô nương bát tự hợp.

Hôm nay là tiệc đính hôn.

"Cô nương đó đến ?" Lý Hoan Nhan hỏi.

Phó Vô Lân lắc đầu: "Phải tránh gây tị hiềm, nhưng thể dẫn các ngươi lén xem."

Nói xong lén lút liếc Tuệ Tuệ.

Tuệ Tuệ bắt gặp ánh mắt của , mỉm với : "Cảm ơn Vô Lân ca ca, hai con vịt ngươi tặng ngon lắm."

Vân Mộng Hạ Vũ

Phó Vô Lân định lên tiếng sửa là chim nhạn.

thở dài, bỏ qua.

"Tuệ Tuệ, chúng cùng xem lễ đính hôn của Thế tử ?" Lý Hoan Nhan và đám nhỏ đều hứng thú.

Tuệ Tuệ nghi ngờ, Phó Vô Cương là nam chính định, nữ chính Ngôn Kiều Kiều chết, còn thể đính hôn với khác ?

Nhìn thấy Tuệ Tuệ gật đầu, Phó Vô Lân nở nụ .

Hắn mời khách dẫn đến Tuệ Mãn Lầu ăn một bữa, đó mới đưa trở về phủ Tấn Vương.

Từ đến nay, Tuệ Tuệ từng đến phủ Tấn Vương, lúc bước cửa, mí mắt khẽ run lên.

Đế vương chi khí, xưa nay chỉ hoàng thất và Hoàng đế mới .

phủ Tấn Vương, long mạch chi khí vô cùng nồng đậm.

Ngoại viện đang nâng ly chúc mừng, lúc lễ dạm hỏi.

Phó Vô Cương cúi mặt ở vị trí , ghế chính phụ mẫu nhà gái.

"Thế tử tuấn tú lịch sự, tiểu nữ thật là phúc." Nam nhân trung niên nó với vẻ mặt hài lòng.

Môi của Phó Vô Cương ngậm chặt, nên như , thể diễn tả tâm trạng của , nhưng trong tưởng tượng của , nên như .

Giống như mệnh, từ bao giờ, đổi.

Tuệ Tuệ sấp ở lỗ chó, bỗng dưng cau mày.

Thảo nào nam chính mệnh cực kỳ tệ hại, cần Ngôn Kiều Kiều đổi vận may.

Phủ Tấn Vương thậm chí lấy trung gian, đánh cắp long mạch của hoàng thất Đại Việt, dùng long mạch nuôi dưỡng nơi , lâu dần, dòng dõi Tấn Vương ắt hẳn sẽ xuất hiện Hoàng đế.

nếu Ngôn Kiều Kiều giúp đỡ, Phú Vô Cương là cái gì?

Sự thật là, bữa tiệc đính hôn còn tàn, bỗng dưng xà nhà chính phủ Tấn phủ sập xuống, đè thẳng cha nhà gái.

Phó Vô Cương một nữa hủy hôn.

Bên trong phủ Tấn Vương, bầu khí căng thẳng tột độ.

Tuy nhiên, Tuệ Tuệ lén lút chui khỏi lỗ chó, khẽ : "Hừm, Phó Vô Cương, đời của ngươi chỉ thể cô độc đến già thôi!"

Phủ Tấn vương âm thầm trộm đổi trật tự tự nhiên, cướp đoạt long mạch, Thiên đạo phát hiện. Dòng dõi một mạch, nhất định sẽ diệt vong.

Tuệ Tuệ về đến phủ.

Bỗng tiếng báo gấp từ ngoài viện truyền .

"Báo. Nơi xa xôi nhất phía bắc Đại Việt, vùng đất mà thần linh ruồng bỏ, bỗng dưng tấn công dữ dội Đại Việt. Lực lượng tấn công mạnh mẽ, sợ c.h.ế.t chóc. Tướng quân lệnh tạm thời điều quân đến vùng đất ruồng bỏ !"

Hai đạo cấp báo, một đạo cung, một đạo nhà họ Ngôn.

Nghe tin , ánh mắt Tuệ Tuệ bỗng loé lên.

Có vẻ như một khoảnh khắc choáng váng.

Lòng bỗng dâng lên một chút lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-287.html.]

"Ngôn tướng quân nửa tháng điều lệnh , giờ đây..." Người đưa tin ngừng một chút, cả nhếch nhác, môi nứt nẻ.

Có thể thấy ngủ nghỉ suốt quãng đường dài để về.

"Hiện giờ, Ngôn tướng quân vây khốn tại thành Thần ruồng bỏ, mất liên lạc." Nói xong, nọ như rã rời, ngã gục xuống đất.

Lâm thị hành lang, ngây ngốc.

"Nhị ca của ngươi vây khốn tại thành Thần ruồng bỏ ?" Sắc mặt Lâm thị trắng bệch.

Chiếc ấm trong tay loảng xoảng một tiếng, rơi xuống đất.

"Nương..." Tuệ Tuệ vội vàng tiến lên đỡ lấy Lâm thị, cả Lâm thị đè nặng lên nàng.

A Nguyệt xuất hiện kịp thời, hai cùng dìu Lâm thị về phòng.

Mặt Lâm thị trắng bệch đến kinh : "Bị kẹt trong thành ư? Bao lâu ?"

"Thành ruồng bỏ phản ? Sao bên ngoài hề tiếng gió? Lãng nhi, Lãng nhi của ." Lâm thị đột ngột bật , giọng đầy ai oán và sợ hãi.

Mí mắt của Tuệ Tuệ giật giật dữ dội, bỗng nhiên, nàng cảm thấy tim se một luồng lạnh buốt.

Là bùa hộ mệnh Nhị ca vỡ.

Nàng cho Nhị ca ba lá bùa hộ mệnh, giờ đây vỡ một lá.

"Ta sẽ cung ." Tuệ Tuệ mím môi, sắc mặt vô cùng khó coi.

Mặc dù là Thần nữ, nhưng nàng thể can thiệp tiến trình lịch sử nhân loại, nhưng lúc nàng thể nào buông xuôi.

Tịnh Trần nàng một cái, cũng theo cung.

"A Nguyệt tẩu tẩu, xin hãy chăm sóc nương." Giọng còn non nớt của Tuệ Tuệ vang lên, Lâm thị ôm A Nguyệt nức nở đến nỗi giọng nghẹn ngào.

Tuệ Tuệ vội vã cung.

Lúc , triều đình gấp rút triệu tập các bá quan văn võ cung, vô quan viên đều mang vẻ mặt nghiêm trọng, sắc mặt vô cùng khó coi.

Tuệ Tuệ ngoài cửa Ngự thư phòng, thể thấy tiếng bên trong.

Tin tức truyền , so với vài câu vắn tắt của báo tin, thì chi tiết và đầy đủ thông tin hơn nhiều.

"Theo lý mà , ba tháng một nhóm tù nhân áp giải đến thành Thần ruồng bỏ, nhưng những nha dịch áp giải đến nay vẫn trở ." Vì đường sá xa xôi, nên luôn cho là trì hoãn thời gian, nay xem xảy việc ngoài ý .

Thần ruồng bỏ thành trì , cũng gọi là nơi trục xuất.

Nơi là chốn lưu đày của những kẻ tái phạm từ quốc gia, đều là những kẻ phạm tội trọng tội, vĩnh viễn phép về kinh đô.

Tuy nhiên, nhiều năm trôi qua, nơi đó trở thành nơi sinh sống của con cháu những kẻ tội phạm.

"Theo thông tin thu thập , vô tình phát hiện thành Thần ruồng bỏ chìm trong sương mù trắng dày đặc và thể liên lạc với bá tánh trong thành."

"Sau đó, một liều tiến sương mù..."

"Ai mà ngờ , ẩn trong sương mù trắng là vô cạm bẫy c.h.ế.t . Bất kỳ ai bước đều tàn sát thương tiếc, chừa một sống sót."

"Bên trong màn sương mù trắng dày đặc, ẩn chứa vô mối nguy hiểm c.h.ế.t . Trên mặt đất hiện lên những ký tự kỳ lạ, tạo thành một đạo phù văn bí ẩn."

"Đạo phù văn bao bọc lấy bộ thành."

"Nếu lấp đầy đạo phù văn , e rằng tàn sát bộ cư dân trong thành."

"Ngoài thành trì, quân đội liên minh của ba nước đang đóng quân. Đó là quân đội do ba nước Bắc Địch, Nam Man và Mạc Bắc tổ chức, họ đang cố gắng tấn công thành. Một khi họ công phá thành công, dân trong thành sẽ lầm than, xác c.h.ế.t ngổn ngang."

"Ngôn tướng quân phát hiện dấu vết của quân địch, Ngôn tướng quân dẫn theo ba vạn quân trận, nhưng khi tiến sương mù trắng thì biến mất như đá chìm biển sâu, còn tin tức gì nữa."

Bá tánh ở bên ngoài thành ruồng bỏ tàn sát sạch sẽ. Giờ đây, tất cả những may mắn sống sót đều ẩn náu trong thành, chờ đợi sự giải cứu.

Bên trong Ngự thư một mảnh tĩnh lặng.

"Liên quân ba nước? Họ gì? Chẳng lẽ là nhắm Đại Việt của ?"

Gương mặt của Phó Cửu Tiêu chút khó coi,"Thành ruồng bỏ giờ đây còn bao nhiêu ?"

ở vị trí giao giới giữa các nước, nên mỗi nước đều một phần dữ liệu.

Thành ruồng bỏ ở vị trí giao giới của bốn nước.

Đại Việt, Mạc Bắc, Bắc Địch và Nam Man mỗi nước chiếm giữ một phần.

Trong đó Đại Việt chiếm phần lớn nhất, nơi đây cũng là tuyến phòng thủ đầu tiên của Đại Việt với ba nước .

Loading...