Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 281
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:24
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc nãy nàng hoảng hốt vô cùng, còn tưởng rằng nữ chính Ngôn Kiều Kiều chết, nữ phụ sẽ thế vị trí phối xứng của nàng .
A Nguyệt vẫn chăm sóc Tuệ Tuệ như , thậm chí còn chu đáo hơn.
Nàng thích Tuệ Tuệ vì bất kỳ lý do gì.
Đoàn lên miếu Nguyệt Lão. Mùa là mùa cao điểm, đền Nguyệt Lão đông đúc những nam thanh nữ tú, đều cha dẫn đến cầu duyên.
Bên trong miếu thờ là tượng Nguyệt Lão.
Nguyệt Lão mặc áo đỏ, tay cầm một bó chỉ đỏ.
Mỗi nam nữ miếu đều thể đến tượng Nguyệt Lão để lấy một sợi chỉ đỏ, tượng trưng cho duyên phận.
Mọi đều xếp hàng nhận chỉ đỏ, còn nhiều hài tử trong đó. Đa là đùa nghịch...
"Tuệ Tuệ cũng nhận một sợi, nhận thể buộc cổ tay. Sau , nam nhi sẽ chạy ..." Mọi đùa trêu chọc, Tuệ Tuệ và Tinh Thần cũng xếp hàng .
Các thiếu nam thiếu nữ, mặt đỏ bừng vì hổ.
Hài tử thì cầm trong tay chơi đùa.
Mọi đều thuận lợi lấy một sợi chỉ đỏ từ tượng Nguyệt Lão, đến lượt Tuệ Tuệ thì gặp một sự cố nhỏ.
Sợi chỉ đỏ lẽ rối tung, thể nào rút .
Thật mau liền quản lý đến gỡ chỉ rối: "Lạ thật, hề thắt nút mà..."
Tuệ Tuệ rút tiếp, vẫn thể rút , dùng thêm lực...
Cả cuộn chỉ đỏ rơi xuống đất.
Mí mắt Lâm thị giật giật, tiến lên dắt tay Tuệ Tuệ: "Thôi thôi, chúng xem bát tự cho hai ca ca của ngươi ." Dắt tay Tuệ Tuệ và Tinh Thần rời .
Vừa mới bước , cô nương đằng nhẹ nhàng kéo, sợi chỉ đỏ dễ dàng tuột .
"Lạ nhỉ, rõ ràng thắt nút mà."
Mọi nghĩ thầm, lẽ sợi chỉ đỏ mắc ở đó nên mới kéo .
Trong lòng Tuệ Tuệ nghĩ, chẳng lẽ đây là ý của Thiên Đạo ?
Rốt cuộc, Thiên Đạo ấp ủ hàng vạn năm mới nàng, một bảo bối cục cưng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên ngoài cửa miếu Nguyệt Lão một lão nhân mặc áo đỏ, mỗi ngày cửa xem bát tự cho .
Đến lượt Lâm thị và Tạ phu nhân, hai cùng đưa bát tự của con .
Lão nhân nhướng mày, nở nụ : "Lão phu từng thấy bát tự nào hợp đến thế, quả là duyên trời định. Nam tử hẳn là phong độ phi phàm, gian nan mà tiến lên, thể đến quan nhất phẩm." Những xung quanh đang vây xem đều kinh ngạc.
Lão nhân chuẩn, bát tự ông xem gần như bao giờ sai.
Hễ ông hợp, vợ chồng nhất định hoà ly.
ông cũng từng đến duyên trời định.
Cũng từng đến chuyện ngoài nhân duyên.
Có nhận Lâm thị, cũng nàng là mẫu của tân khoa trạng nguyên, đúng là lão đầu trúng.
Nghĩ chức quan nhất phẩm, lòng đều rạo rực.
"Bát tự của cô nương quá cương nghị, theo lẽ thường nàng sẽ trải qua một đòn giáng mạnh khi đến tuổi cập kê." Tạ Phu nhân sắc mặt trắng bệch, lời lão đầu đúng.
" nếu vượt qua kiếp nạn , thì vận may sẽ đến, cả đời sẽ suôn sẻ. Bát tự của nàng và vị công tử là trời sinh một đôi. Dưới gầm trời , thể tìm nào hợp hơn." Tạ phu nhân và Lâm thị vui mừng cảm ơn lia lịa, thêm tiền dầu mè.
Lão nhân thấy hai tiểu cô nương lưng Lâm thị, : "Phu nhân và duyên. Hay là để bói thêm một quẻ cho nguy nữa?"
Lâm thị đỏ bừng mặt.
"Ngươi xem, sắp đến tuổi tổ mẫu , còn tính duyên gì nữa. Nếu tính, chi bằng tính cho nha đầu nhà ." Tuệ Tuệ năm nay tính tuổi mụ bảy tuổi rưỡi, sắp tám tuổi, tính cũng chẳng .
Tâm trạng Lâm thị vui vẻ, bèn coi như chuyện đùa mà .
Nàng bát tự, đưa cho lão nhân.
Lão nhân , trầm ngâm một lát, ánh mắt rơi xuống Tuệ Tuệ, cúi đầu :
"Sinh là vô tình, thể tình duyên?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-281.html.]
"Tình phách đầy đủ, tơ tình đứt đoạn. Tình căn chém, lòng vướng bận."
Nhìn thấy tiểu cô nương vẻ mặt đầy hoang mang, lắc đầu nhẹ.
Sắc mặt Lâm thị bỗng chốc tối sầm .
Trực tiếp thu bát tự bàn của lão nhân, sắc mặt âm u cực kỳ khó coi.
Lâm thị vội vàng dẫn Tuệ Tuệ rời khỏi miếu Nguyệt Lão.
Tạ phụ nhân cũng ngờ tính kết quả như .
May mắn , lúc đó ngoài thấy.
Hốc mắt của Lâm thị ửng đỏ: "Ý của ông là, cả đời Tuệ Tuệ sẽ tìm định mệnh ?"
Lúc nãy còn mong lão nhân tính càng chuẩn càng .
Lúc , mong ông tính sai một chút cũng .
Tạ phu nhân lên xe ngựa, vỗ vỗ vai Tuệ Tuệ đang ngơ ngác: "Tuệ Tuệ mới bao nhiêu tuổi? Năm nay tính chính xác còn đầy bảy tuổi, tính cả tuổi mụ cũng chỉ mới tám tuổi. Chúng vốn chỉ thuận miệng tính đại khái, đúng sai , hài tử ở độ tuổi , lo lắng gì?"
"Hơn nữa, Tuệ Tuệ là Thần nữ, lẽ ai xứng đáng ? Ngươi xem đúng ?" Tạ phu nhân Tuệ Tuệ , nhưng trong lòng nặng trĩu.
Nha đầu Tuệ Tuệ , thỉnh thoảng trí óc đúng là như thiếu một sợi dây đàn .
Trong lòng Lâm thị nhẹ nhõm.
Nhìn mặt của Tuệ Tuệ đầy vẻ hoang mang, Lâm thị khẽ thở dài: "Nhất định sẽ tìm cho ngươi một ."
Tiểu gia hoả há miệng như một đứa ngốc.
Hai nhà xem tuổi hợp , hôn sự nhanh chóng định đoạt.
Đã đặt nửa năm, tháng giêng náo nhiệt.
Từ khi đính hôn, A Nguyệt tránh nhà họ Ngôn vài phần, thành hôn kiêng kỵ.
Ngôn Nhị ca Ngôn Lãng vẫn ở biên quan về, hôn lễ đặt muộn hơn, năm thứ hai.
Dân gian tục lệ, trong vòng một năm tổ chức hai đám cưới trong nhà.
"Bên cạnh những lo lắng khác, nương chỉ lo cho Nhị ca của ngươi nhất. Năm nay chiến tranh xảy liên tục, Nhị ca ngươi thương nhiều , cũng bao giờ mới thể về kinh đô."
"Nương, gửi cho Nhi ca nhiều bùa hộ mệnh , hãy yên tâm . Nhị ca nhất định sẽ ..." Tuệ Tuệ tít mắt, trong nửa năm qua, tiểu gia hoả cao lớn hơn một chút, nhưng vẫn là một đứa nhỏ lùn mập.
Thực Tuệ Tuệ tính toán phận của nhà, nàng thể tính toán cho ngoài, nhưng tính toán phận liên quan đến bản .
Tuệ Tuệ ở nhà họ Ngôn vài ngày, đại khái rằng chọc giận Phó Cửu Tiêu, mặc dù hiểu đang thất vọng về điều gì.
nàng vẫn tìm cành mận gai, đặt lên lưng, tìm Phó Cửu Tiêu xin .
Tiểu cô nương cung, Vương công công thấy nàng, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu tổ tông ơi, mấy ngày ngài đến, nô tài chịu mặt lạnh của bệ hạ mấy ngày . Mấy ngày nay triều thần dám hé răng, chỉ sợ va mặt bệ hạ..." Vương công công vội vàng dỗ dành nàng cửa.
Tuệ Tuệ vẫn còn chút ngại ngùng, Vương công công cũng dám chọc giận hai , lập tức lui xuống.
Tuệ Tuệ cửa một lúc, nhấc chân bước qua ngưỡng cửa.
Bỗng dưng... hình mập mạp của nàng chặn .
"Aiz..." Tuệ Tuệ xoay một cái, những cành gai dài lưng vướng víu , kẹt cửa.
Tiểu cô nương nhíu mày, nàng cố ý chọn một bó gai to nhất và chắc chắn nhất.
Nàng đến đây là để xin .
Nàng chân thành.
Nàng càng cố chen về phía , bó gai càng siết chặt hơn. Có chút bực , nàng cố trèo lên định thoát ...
Ai ngờ...
Lại kẹt ngay chính giữa, thể nào xuống .
Tuệ Tuệ ngơ ngác đá chân, cả lơ lửng giữa trung. Quay đầu , một bóng ...
Vương công công dẫn theo đám thái giám lui từ lâu.
Tuệ Tuệ cắn răng nghiến lợi, sức lắc, cửa phát tiếng kẽo kẹt.