Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 280
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:21
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng sét đó đánh thức Tuệ Tuệ.
trong giấc mơ, nàng cũng yên.
Trước mắt nàng như hiện vô đoạn ngắn, nàng như thấy chính trưởng thành.
Nàng như đang mặc bộ váy cưới, bộ váy cưới rực lửa, nàng như đang nghiêng đầu với bên cạnh. Trong mắt nàng, trong lòng nàng như đang mỉm .
Khác với vẻ ngốc nghếch thường ngày của nàng.
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y , như đang cùng bái lạy trời đất.
Nàng cứ , đó bắt đầu nôn máu.
Liên tục rằng: "Ta hối hận..."
Ta hối hận.
Máu tươi từ miệng nàng gần như trào ồ ạt.
Tuệ Tuệ mở choàng mắt, đầy mồ hôi lạnh, khoảnh khắc tỉnh táo, dường như thấy trong vũng máu. Bên cạnh còn một nam nhân tuấn tú, hai tay nắm chặt, thề sống c.h.ế.t buông.
lúc đó, nha bưng nước phòng, hầu hạ nàng rửa mặt.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Hôm nay mẫu miếu Nguyệt Lão ?" Tuệ Tuệ mặc quần áo xong, ca ca sắp thành với A Nguyệt, theo lệ đến miếu Nguyệt Lão cầu bình an.
" , còn cho Nhị công tử cầu xin nữa."
Tuệ Tuệ mỉm rạng rỡ, giờ đây chuyện hôn sự của Đại ca định đoạt, trong nhà lúc nào cũng tràn ngập bầu khí vui vẻ.
Lâm thị vui mừng, tăng gấp đôi tiền lương hàng tháng cho các nha và nô bộc trong phủ.
"Cô nương ngủ ngon thật đấy, tiếng sấm sét đêm qua dọa cho bọn nô tỳ hoảng hồn tỉnh giấc." Nha .
Tuệ Tuệ ngẩn một lúc: "Đêm qua sấm sét ? Sao thấy gì cả?"
Hôm qua cái sấm sét kinh hoàng thật, đánh thẳng sân nhà , khiến cây sen ở sân đánh. May là khi sét đánh xong, nó cũng thương nặng." Nha đang chải đầu vẫn còn sợ hãi.
Tuệ Tuệ hoảng hốt, tóc còn kịp chải, xõa tóc chạy ngoài.
Bây giờ là mùa hè, vốn dĩ ao sen một màu xanh mướt, giờ đây tất cả đều cuộn , đen kịt.
Chỉ còn cây sen vàng còn sót vài phần màu xanh lá, hoa sen trông héo úa, nhưng ít nhất vẫn còn sống.
Tuệ Tuệ thở phào nhẹ nhõm.
"Sao đánh trúng ngươi?" Tuệ Tuệ nghiến răng, trừng mắt bầu trời.
Bầu trời như thể nể sợ uy nghiêm của nàng, những đám mây trôi đến che khuất tầm của nàng.
Muội trong đài sen, môi mấp máy, nhớ sự uy h.i.ế.p tối qua nên dám gì thêm.
"Tuệ Tuệ, đây nhanh nào, chúng sắp ngoài ." Lâm thị và Tạ phu nhân hẹn cùng đưa A Nguyệt chùa.
Giờ đây, Ngôn Xuyên đính hôn, cần tránh mặt A Nguyệt, hai lâu gặp .
Ngôn Tinh Thần mới hai tuổi rưỡi, cứ như con sâu bám theo Tuệ Tuệ.
"Nha đầu , đây bao giờ quấn quýt mẫu như ." Lâm thị chút ghen tị, nhưng thấy hai tỷ hòa thuận, càng cảm thấy an ủi.
Tạ phu nhân bước khỏi xe ngựa, : "Đừng Tinh Thần nhà ngươi, ngay cả hai con khỉ nhà , thấy Tuệ Tuệ cũng thiết." So với cha , thêm một tầng thiết.
Thật kỳ lạ.
Tuệ Tuệ lén lút , hai con khỉ con của Tạ phu nhân là do nàng bảo vệ mà đời.
Tinh Thần càng cần .
A Nguyệt vì giữ trong nhà thêu áo cưới mà ít khi ngoài, nay thấy Tuệ Tuệ liền đỏ mặt vì thẹn.
Bên ngoài miếu Nguyệt Lão.
Cỗ xe ngựa của phủ Tấn Vương vặn dừng chân núi.
Phó Vô Lân từ xe ngựa nhảy xuống, chạy về phía Tuệ Tuệ.
Tinh Thần chằm chằm Phó Vô Cương đằng .
Phó Vô Cương, nam chính trong nguyên tác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-280.html.]
Ánh mắt Tiểu Tinh Thần mang theo một tia mơ hồ.
Nàng cảm thấy bản nên về phía , nhưng thể khống chế hành động của .
Giống như một sự sắp đặt vô hình, buộc nàng theo .
Tiểu cô nương mới hai tuổi rưỡi chẳng hiểu gì cả, nàng với đôi mắt sợ hãi, lo lắng bám lấy vạt áo của tỷ tỷ.
Tuệ Tuệ thấy đôi lông mày lạnh lùng của Phó Vô Cương, thấy sợi dây đỏ vô hình nối liền với Tinh Thần.
Lông mày nhíu .
Nhìn thấy đoàn của Phó Vô Cương càng tiến đến gần, tiểu Tinh Thần bỗng dưng mặt biến sắc...
"Ọe..." một tiếng.
Nàng nôn.
Nhìn thấy Phó Vô Cương, nàng nôn.
Trong nguyên tác, lúc nhỏ đầu tiên nàng thấy Phó Vô Cương thu hút, đó càng điên cuồng theo đuổi Phó Vô Cương đến nỗi c.h.ế.t thây.
Rõ ràng là một nữ phụ phản diện điển hình.
bây giờ, đầu tiên thấy, nàng trực tiếp nôn ọe.
Mọi đều im bặt, tiểu Tinh Thần chằm chằm Phó Vô Cương, vẻ mỉa mai mặt Tấn Vương Phi còn kịp lộ .
Tiểu Tinh Thần đột nhiên nôn ọe...
"Xin ... xin , ca ca. Không vì ngươi , chỉ là... chỉ là ngươi bỗng dưng nôn." Tiểu Tinh Thần chút hổ, nàng Phó Vô Cương một nữa.
Một cơn buồn nôn dữ dội trào lên trong cổ họng.
Ngay lập tức, nàng cúi rạp xuống và nôn thốc nôn tháo.
Lâm thị hoảng hốt, vội vàng ôm lấy Ngôn Tinh Thần.
"Có là ăn gì hỏng đau bụng ? Hay là cảm lạnh?" Không ai nghĩ đến Phó Vô Cương.
Phó Vô Cương mang vẻ mặt lạnh lùng, chỉ bản mới hiểu, đứa nhỏ thật sự nôn ọe.
trong lòng một cảm giác kỳ lạ, giống như... lẽ nên như .
Đáng lẽ sự việc nên như .
Khi Ngôn Kiều Kiều bại khỏi Thần đàn, cảm giác vô cùng mãnh liệt.
Lúc , cảm xúc kỳ lạ đó xuất hiện.
"Không , Tinh Thần đau bụng, cũng khó chịu gì cả." Khi đối mặt với Phó Vô Cương, ngôn ngữ và cử chỉ của Ngôn Tinh Thần bình thường.
khi nàng ngẩng đầu lên, liếc Phó Vô Cương, cơn buồn nôn trào lên thể kiềm chế.
Lâm thị vô cùng bối rối.
Nàng cũng nhận điều gì đó .
"Có thể... phiền, thế tử hãy cách xa một chút? Có lẽ công tử khiến tiểu nữ cảm thấy ghê tởm." Lâm thị ở góc phòng, Phó Vô Cương vặn chặn đường ở phía .
Lúc , ánh mắt đều đổ dồn về phía họ, Phó Vô Cương hít một thật sâu.
Không ai ngờ Lâm thị những lời như .
Tấn Vương phi thực sự nổi giận, nhưng nàng liên tiếp nếm trải thất bại mặt Lâm thị, nhớ lời dặn dò của Tấn vương, chỉ lườm nàng một cái, bước lên bậc thang về phía miếu Nguyệt Lão.
Tạ phu nhân Lâm thị, nàng luôn cho rằng Lâm thị tính tình hiền dịu, nhưng ngờ cũng gai góc.
Lâm thị khẽ mỉm , nụ hề hiền lành mà sắc bén, vô cùng chói mắt.
Nàng thấy như .
Lâm thị thở dài, thấy Tinh Thần trở bình thường, mới chậm rãi : "Khi mang thai Tinh Thần, lời cay nghiệt với , suýt c.h.ế.t cả hai con."
"Có lẽ, đứa nhỏ kết thù với từ trong bụng . Không ngờ, thấy liền buồn nôn."
Quả nhiên, rời khỏi Phó Vô Cương, ngôn Tinh Thần hề khó chịu gì.
Phó Vô Lân lôi , đáng thương hề hề về phía Tuệ Tuệ.
Tuệ Tuệ vuốt ve đầu tiểu Tinh Thần,"Làm lắm!"