Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:13
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A Nguyệt tỷ tỷ và Đại ca? Sắp đính hôn ?" Tuệ Tuệ lập tức nhảy dựng lên.

"Muốn về nhà, về nhà, về nhà."

Tính , nàng sáu tuổi, tính theo tuổi mụ là bảy tuổi. Đại ca năm nay hai mươi tuổi mụ, đến lúc thành gia lập thất ... Phó Cửu Tiêu thấy nàng đồng ý về nhà, bèn lén lút thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi chia tay Gia Gia bằng những giọt nước mắt, Tuệ Tuệ mới lên đường về nhà.

Đến khi nàng vội vã trở về, sang xuân.

Tiểu Tinh Thần sớm đợi sẵn ở cổng thành, nha đầu hai ba tuổi là lúc quấn quít tỷ tỷ nhất.

"Tỷ tỷ... tỷ tỷ..." Xe ngựa còn dừng hẳn, Tuệ Tuệ nhảy xuống, Phó Cửu Tiêu cản cũng kịp.

Tiểu Tinh Thần chụt một cái lên má Tuệ Tuệ, mặt đầy nước dãi.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Tỷ tỷ... trong ao sen ở hậu viện, một tiểu tiên nữ ở." Mắt Tiểu Tinh Thần sáng lấp lánh, đúng là rực rỡ như vì .

Trong lòng Tuệ Tuệ mừng rỡ khôn xiết, liền nghiêm túc dặn dò Tinh Thần: "Chuyện cho ai khác nhé, đây là bí mật của chúng ..."

Tinh Thần tít mắt đồng ý.

Đến nhà họ Ngôn, Ngôn Xuyên vẫn đang ở triều đình về phủ.

"Ca ca thành với A Nguyệt tỷ tỷ ?" Vừa về đến nhà, Tuệ Tuệ vội vàng hỏi Lâm thị.

Lâm thị thở dài một tiếng.

"A Nguyệt tỷ tỷ của ngươi từng mất tích vài năm ở bên ngoài, danh tiếng tệ. Lũ con nhà thế gia, luôn luôn lưng nàng, rằng vì danh tiếng nhà họ Tạ, nàng nên c.h.ế.t sớm , hoặc là tu cả đời, nên nhục nhà họ Tạ."

"Với phận của nàng, cũng thể gả một lang quân nào ."

"Nương đoán, lẽ một phần nguyên nhân cũng là vì ca ca ngươi. Ca ca của ngươi bây giờ tiền đồ tươi sáng, đa nữ tử ở kinh thành đều thích ."

" đối với những nữ tử khác vô cùng nghiêm khắc, chỉ riêng đối với A Nguyệt chút thiện ý. Điều khiến cho tấn công A Nguyệt..."

Tuệ Tuệ kêu a lên một tiếng: "Vậy chẳng lẽ là thương hại A Nguyệt tỷ tỷ ?"

Lâm thị búng nhẹ mày nàng, nhạt.

"A Nguyệt tỷ tỷ của ngươi sinh trong gia đình quyền quý, dũng cảm mưu trí, hiểu lễ nghĩa, dung mạo cũng tệ. Ca ca của ngươi, chẳng lẽ sẽ thích những cô nương cửa lớn , cửa nhỏ ư? Ngươi nghĩ ngốc ..." Chính sinh nhi tử, Lâm thị suy nghĩ của Ngôn Xuyên.

Tuy cũng lý do để ủng hộ A Nguyệt, nhưng điều quan trọng nhất là bản ưng ý mới cầu hôn.

Vốn dĩ luôn tính toán, từng bước từng bước, hành động thiếu suy nghĩ.

Ngày thứ hai khi trở về, hai nhà định hôn.

Trở về kinh đô, Phó Cửu Tiêu liền bắt đầu hối hận về những gì .

Ngày ngày nhồi nhét đầu của Tuệ Tuệ những ý tưởng nên thành hôn, bản mấy kiếp chó liếm, chẳng tự chuốc lấy tội cho bản .

May mắn là Tuệ Tuệ còn nhỏ, nên cũng vội.

Hắn lén lút tặng Tuệ Tuệ một căn nhà bằng vàng.

Tuệ Tuệ thích tiền, cũng thích những thứ lấp lánh, vàng là lựa chọn hàng đầu.

, đá quý gì đó, nàng sở hữu cả một mỏ.

, đây là một căn nhà vàng thực sự.

Một căn nhà nhỏ bé xinh xắn bằng vàng, tỏa sáng rực rỡ.

Thể hiện ý nghĩa của việc cất giấu trong ngôi nhà vàng.

Cất giữ báu vật quý giá nhất của suốt đời suốt kiếp.

Tuệ Tuệ còn cố ý kéo Phó Cửu Tiêu ở, Phó Cửu Tiêu cuộn tròn hai chân, thấy vẻ vui vẻ của Tuệ Tuệ, thầm nghĩ cuối cùng cũng tâm.

Ngủ đến đêm khuya, Tuệ Tuệ ngắm trời đầy và hỏi: "Cửu Tiêu ca ca, ngươi thấy bầu trời đầy ?" Tuệ Tuệ lên bầu trời.

Phó Cửu Tiêu gối đầu bằng hai tay, lòng yên tĩnh.

"Đây là đầu tiên ngắm trăng cùng Tuệ Tuệ. Ngươi xem kìa, trăng trời tròn..." Ngày mười lăm ngày rằm, tượng trưng cho điều , đây hẳn là một điềm lành.

Tuệ Tuệ im lặng một hồi lâu.

Một hồi lâu , nàng mới khe khẽ : "Người là đồ chày gỗ, ngươi nhận rằng..."

"Nóc nhà của chúng còn nữa ư?"

Nóc nhà bằng vàng đánh cắp!

Phó Cửu Tiêu thật sự xui xẻo tám kiếp.

Vất vả lắm mới tặng cho Tuệ Tuệ một căn nhà vàng để lấy lòng nàng, kết quả là nóc nhà vàng trộm mất.

Đêm khuya ngắm trăng , đến tối trời mưa, ướt sũng như gà luộc.

Một thế hệ đế vương, vô cùng chật vật trở về cung điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-277.html.]

Toàn ướt đẫm, mặt còn hằn in một dấu tay.

"Tên trộm c.h.ế.t tiệt , là ai ? Ta sẽ lột da rút gân ngươi!" Phó Cửu Tiêu thi triển một pháp thuật, y phục trong nháy mắt trở nên phẳng phiu và khô ráo.

Có thể trộm cắp con mắt của và Tuệ Tuệ, tuyệt đối là phàm vật.

Tuệ Tuệ ngáp một cái, trong gian chứa đầy một nửa căn nhà vàng.

Tâm trạng vẫn còn đầy phẫn nộ, Quyết định quan tâm đến Phó Cửu Tiêu trong nửa tháng.

Một chiếc xe ngựa dừng cổng phủ họ Ngôn.

Tuệ Tuệ còn cửa, thì một nha cung kính đến mời nàng.

"Xin hỏi... chăng là ngài tiểu Thần nữ?" Nha lộ vẻ e dè khuôn mày, nhưng thấy Tuệ Tuệ xin xắn đáng yêu, cũng xua tan phần nào sợ hãi trong lòng.

Phàm nhân đối mặt với thần linh, đa phần đều mang tâm lý sợ hãi và cung kính.

Tuệ Tuệ gật đầu.

"Cô nương nhà là Lễ Bộ thị lang, Tiết cô nương, một chuyện... nhờ cậy cô nương. Liệu thể mời cô nương dời bước... ?"

Tuệ Tuệ thấy nàng ý gì, liền theo.

Tiết cô nương sớm chờ bên ngoài xe ngựa, cung kính chờ đợi.

Nhìn thấy Tuệ Tuệ tới, liền hành đại lễ.

"Tiết Ngọc Dung bái kiến Tiểu Quận Chúa."

Tiểu thư Tiết sinh mang vẻ quý phái, giống như một đóa mẫu đơn xoa hoa nở rộ.

"Tiết tỷ tỷ, ngươi tìm Tuệ Tuệ chuyện gì nha? Phải chăng điều gì cần nhờ giúp đỡ?" Tuệ Tuệ chớp chớp mắt hỏi.

Tiết cô nương thầm đỏ mặt.

"Tuệ Tuệ cô nương, Ngọc Dung... Ngọc Dung nhờ ngài một việc. Ngọc Dung cầu xin một mối nhân duyên..." Tiết cô nương sớm mặt đỏ ửng như mây hồng, e thẹn dám ngẩng đầu lên.

Mắt Tuệ Tuệ trợn tròn: "Đại ca và Nhị ca của họ yêu . Gia đình chúng thịnh hành mấy chuyện thất bậy bạ ."

Tiết cô nương vội vàng vẫy tay: "Không... ca ca của ngài. Là... bệ hạ."

Tuệ Tuệ ngớ .

Ngay đó, lông mày nàng nhíu , nàng thể bán bạn bè ?

Không, nàng tuyệt đối sẽ bán Cửu Tiêu ca ca!

Cửu Tiêu ca ca là bạn nhất của nàng!

Ánh mắt của Tuệ Tuệ đầy kiên định, nắm c.h.ặ.t t.a.y .

Tiết cô nương cắn môi nhẹ nhàng, năm nay nàng mười sáu, trì hoãn một năm, thể đợi thêm nữa.

Năm nay bệ hạ cũng mười sáu, hết thời gian để tang tiên hoàng, ...

Hắn nên lấp đầy hậu cung .

Hoàng đế quản lý hậu cung vô cùng nghiêm ngặt, bất kỳ tin tức nào cũng thể truyền, cũng thể tra sở thích của hoàng đế.

Chỉ rằng thương yêu duy nhất Ngôn Tuệ Tuệ.

Tiết cô nương hít một thật sâu, từ trong xe ngựa đưa một hộp thức ăn: "Bếp tử nhà từ phương Đông sang, nấu món Lỗ ngon. Nổi tiếng bên ngoài, Tuệ Tuệ cô nương thích thưởng thức mỹ vị, bất kể cô nương giúp , đồ ăn , xin tặng cô nương."

"Coi như để Tuệ Tuệ cô nương thử xem ."

Trên mặt của Tuệ Tuệ, sự kiên định thoáng chốc hiện vẻ do dự.

Tiết cô nương mở nắp, một mùi hương kỳ lạ lập tức tỏa .

Mùi hương đó, Tuệ Tuệ bao giờ ngửi thấy, giống như vị cay nồng của lẩu, mà thoang thoảng vài tia hương thanh tao hấp dẫn.

Tuệ Tuệ khẽ nuốt nước bọt.

"Món ăn đầu bếp hầm trong ba ngày ba đêm mới thành, Ngọc Dung thể đảm bảo rằng, bên ngoài ngài tuyệt đối thể nếm hương vị ."

"Hắn giỏi nấu nhiều món ăn, mỗi món đều khiến thèm . Nếu năm xưa phủ ơn với , cũng thể mời ."

Tuệ Tuệ nuốt nước bọt.

"Ngọc Dung cũng cầu xin gì, chỉ là... Ngọc Dung tự tay hầm một ít canh nhân sâm, cho ngài đem cho bệ hạ nếm thử." Tiết Ngọc Dung đỏ bừng mặt.

Bệ hạ đương thời, trẻ tuổi tuấn tú, lên ngôi đầy một năm, khiến các cô nương trong kinh thành thầm thương trộm nhớ.

nữ tử, đều thầm thương trộm nhớ .

Tuệ Tuệ hộp thức ăn, Tiết cô nương : "Nếu như ngài thích, Ngọc Dung thể tiếp tục đưa hộp thức ăn cho ngài thêm ba ngày nữa."

"Thành giao." Giọng rõ ràng của Tuệ Tuệ vang lên.

Tiết Ngọc Dung xúc động mím môi: "Mai Ngọc Dung sẽ đưa hộp thức ăn đến, một cái cho ngài, một cái cho Bệ hạ."

Tuệ Tuệ gật đầu đồng ý, mang theo hộp thức ăn liền bước phủ.

Loading...