Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:52:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Này các ngươi kìa, đôi mắt của Hải Thần như là trở nên hồn hơn nhỉ?" Một ngư dân đền miếu Hải Thần, bỗng nhiên hét lớn.

Trải qua mấy trăm năm, do sóng biển hung hãn, lâu họ cúng tế.

Dưới sự tàn phá của gió sương, tượng Hải Thần phủ đầy rêu phong, trông như một tảng đá.

giờ đây, đôi mắt đục ngầu như linh khí.

Nhìn chằm chằm đại dương mặt.

Phó Cửu Tiêu rằng, đó là do trở .

Tượng Hải Thần, một nữa linh hồn.

Tuệ Tuệ hòa đám hài tử, vui vẻ hân hoan, thỉnh thoảng lén lút ăn hai miếng bánh ngọt, tít mắt. Thỉnh thoảng dừng chân tượng Hải Thần, mày nhăn đầy vẻ nghi ngờ.

Nàng dường như lời cầu nguyện của ai đó, nhưng chỉ trong chốc lát, nó biến mất dấu vết.

Có lẽ là ảo giác của nàng chăng.

"Cửu Tiêu ca ca, Cửu Tiêu ca ca, Hải Thần thật sự sợ thê tử ? Hắn thật sự sợ một phàm trần ?" Tuệ Tuệ líu lo ngước .

"Hắn còn nhổ cả cái đuôi, đau ?"

Phó Cửu Tiêu cúi mặt thấp giọng: "Tuệ Tuệ, mạnh mẽ như , sợ chứ? Hắn trời sợ, đất sợ mà." Hắn vốn tính kiêu hãnh, gần như chữ "sợ" trong từ điển.

"Vậy quỳ nhím biển, quỳ đến mức đầu gối đầy gai nhọn? Vậy còn nhổ vảy rồng nữa?"

Tuệ Tuệ nhăn mặt đầy vẻ khó hiểu.

Thanh niên Phó Cửu Tiêu đến đó, hốc mắt đỏ bừng, hận thể nuốt sống nàng.

Chính là oa oa cao bằng quả bí đao phá hỏng mười kiếp luân hồi của Đế quân ??

"Vì yêu. Tuệ Tuệ, yêu nàng." Phó Cửu Tiêu nghiêm túc nàng.

Tuệ Tuệ hiếm khi lộ vẻ mặt nghi hoặc.

"Yêu là gì?"

Phó Cửu Tiêu trầm mặc một lát: "Có thể khiến buông bỏ sống chết, liều vì nó. Tràn đầy tâm trí, tràn đầy tầm mắt? Chỉ thể thấy một ."

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong mắt của Tuệ Tuệ đầy vẻ hoang mang, nàng hiểu.

"Tràn đầy tâm trí, tràn đầy tầm mắt? Chỉ thể thấy một ?" Tuệ Tuệ thể diễn tả cảm giác đó.

Giống như... Trong lòng trống trải, thiếu hụt gì đó.

"Ngươi còn nhỏ, cần hiểu." Phó Cửu Tiêu xoa xoa b.í.m tóc của nàng, Tuệ Tuệ của , chỉ cần vui vẻ hạnh phúc là .

"Tại ngài tay? Nàng... còn nhỏ, nàng hề đề phòng ngài." Thanh niên nheo mắt, một đường gân đen hiện lên chốc lát.

Phó Cửu Tiêu liếc , lập tức kiềm chế thở.

"Mấy kiếp truy đuổi, bao giờ viên mãn?" Phó Cửu Tiêu lẩm bẩm.

Thanh niên trẻ nhíu mày , nhớ đến hai thảm khốc đó, trong lòng run rẩy dữ dội.

Gần như nghĩ .

"Nói cho !" Ánh mắt Phó Cửu Tiêu chứa đầy sự lạnh lùng.

Thanh niên bỗng quỳ xuống: "Kiếp đầu tiên, linh hồn đầu tiên của nàng, là nhờ ân huệ của ngài mà mới tụ tập . Kiếp thứ hai, vì nàng vô cùng thiết với ngài."

" kiếp thứ ba, nàng trở về với bản tính cô độc vốn ."

"Nàng một thứ vô tình vô nghĩa, ngài nên vì mà sa ngã thêm nữa."

"Để cho ngài trở về vị trí, chúng sinh trong Đọa Thần giới dùng thủ đoạn đưa ngài kiếp súc sinh."

"Kiếp thứ ba... Ngài đầu thai thành một con chồn hôi. Như sẽ còn rơi bể tình nữa chứ?"

"Khi đó, ngài một lòng tu hành, cho đến năm đó xin ấn phong."

"Con chồn hôi hỏi: Ngươi thấy giống ai?"

"Lúc đó nàng vặn hủy hôn, thuận miệng ngài giống như vị hôn phu tuấn tú nhiều tiền, yêu đến mức đụng đầu tường!"

Ngay lập tức, theo yêu cầu của nàng, biến thành một nam tử tuấn tú.

Kiếp thứ ba, yêu nàng đến chết, nàng như một khúc gỗ, hề chút hồi âm nào.

"Trước khi chết, ngài còn dùng bộ lông của để cho nàng một chiếc áo choàng."

"Nàng chê màu sắc , một cái ổ chó. Dành cho chó dùng."

Trên mặt Phó Cửu Tiêu hiện vẻ mặt, là vô cùng phong phú.

Hắn đột nhiên hỏi, kiếp nào, nịnh nọt đến mức ?

thể hỏi miệng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-276.html.]

"Lần thứ tư, nàng nữ cải nam trang học, và quen ngài tại thư viện."

"Nàng học thức uyên thâm, ham mê danh lợi, tuy nhiên, là nữ giới nên thể thi cử."

"Suốt đời nàng tỏa sáng rực rỡ, truyền dạy những gì nàng học cho . Ngài là công tử thế gia, tưởng thích nam nhân... cả đời cưới vợ."

"Mãi đến khi nàng sắp chết, nàng nắm lấy tay ngài, một bí mật với ngài."

"Làm cho ngài tức giận đến chết." Thanh niên mặt biểu cảm, ai thể hiểu sự tuyệt vọng của Đọa Thần giới?

Ai thể hiểu!

"Lần thứ năm, kiếp ngài là đế vương."

" ngài là giới chủ Đọa Thần giới, sát khí nặng nề, sinh suýt vong quốc, cha đều chết. Chính là nàng nuôi nấng ngài lớn lên..."

"Nàng là tu hành, dung mạo tuyệt già."

"Ừm... Nàng đối với ngài, là tình mẫu tử."

"Ngài đối với nàng, là tình yêu nam nữ. Ngài hiểu chứ?"

"Sau đó, nàng bỏ trốn trong đêm, ngài đợi suốt đời. Đến khi ngài chết, nàng mới đến thắp nén hương..."

Lúc đó, dường như nàng rơi một giọt nước mắt.

Đó là duy nhất nàng khi trở bản tính của chính .

"Lần thứ sáu... Ngài vì nàng đỡ mũi tên, b.ắ.n thành cái sàng, m.á.u tươi nhuộm đỏ váy của nàng."

Lần , hiếm khi nàng chút bối rối, ôm lấy đầy máu, cả nàng run rẩy.

Có lẽ ở kiếp đó, nàng chút rung động.

Mãi đến thứ bảy.

"Lần thứ bảy..."

Giọng thanh niên khựng , nhưng Phó Cửu Tiêu nhận .

Phó Cửu Tiêu xoa xoa mi tâm, đột nhiên nữa, đầu bỏ .

Mỗi , đều là tim móc móc gan.

Tuệ Tuệ đều là vô tâm vô phế.

Thanh niên bỗng dưng thở phào nhẹ nhõm: "Lần thứ bảy... aiz."

"Giá như nàng thật sự là... tảng đá thể nung chảy thì bao. Lần thứ bảy..."

Lần duy nhất tảng đá nung chảy...

Thanh niên bỗng rùng .

Phép thuật ngược thời gian thể kích hoạt nữa.

Họ còn cơ hội để sửa sai nữa.

Hít một thật sâu, đứa nhỏ đang chơi bùn là Tuệ Tuệ, trong mắt đầy vẻ tàn nhẫn.

Tuệ Tuệ thích biển, sống ở đây hơn nửa năm.

Phó Cửu Tiêu về Đại Việt nhiều , đến khi Tuệ Tuệ trở về, nàng tròn sáu tuổi.

Nàng cầm theo kính luân hồi, gặp ai cũng đưa soi.

"Ôi trời, Gia Gia, kiếp của ngươi hoá là mười kiếp thiện nhân. Chả trách ngươi thể nữ đế... Tất cả đều là do phúc báo tích lũy mà ." Tuệ Tuệ đầy vẻ kinh ngạc, Gia Gia kính luân hồi, quá khứ của .

"Tịnh Trần, ngươi tỏa sáng lấp lánh..."

"Cửu Tiêu ca ca, tại soi ngươi đen thui?" Tuệ Tuệ lắc lắc, thử mấy , kính vẫn phản ứng gì.

Nàng suy nghĩ một lát, soi .

Trong gương hiện khuôn mặt vốn của nàng.

"Kỳ quái, cái gì cũng thấy ..."Tuệ Tuệ vỗ vỗ kính luân hồi, chỉ riêng nàng soi gì nhỉ?

Chẳng lẽ nàng kiếp ?

Phó Cửu Tiêu lộ vẻ gì, cầm lấy kính luân hồi, đặt nó xuống mặt bàn.

"Có lẽ gương hỏng , Đại ca ngươi và A Nguyệt sắp đính hôn, ngươi nên về xem thử . Mọi đều đang chờ ngươi đấy." Phó Cửu Tiêu bóp lấy tay cầm kính luân hồi, thể soi nàng?

Trên thế gian , lẽ ai thể dò xét kiếp của nàng.

Tam Giới dốc hết sức mạnh của, để tụ hồn cho nàng.

Mỗi đều xoá ký ức của nàng, ném nàng luân hồi, nàng thể chỉ là một tiểu Thần nữ bình thường?

Chỉ nha đầu , chút do dự, kiên định tin tưởng tất cả.

Loading...