Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:25:04
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đã hơn nửa năm, Tuệ Tuệ gặp họ, nhớ gia đình quá.

"Ta thư cho cha , ca ca ." Tuệ Tuệ vui vẻ .

Nàng gọi là thư, cũng chẳng khác gì vẽ tranh cả...

Phó Cửu Tiêu bất lực nắm tay nàng ngoài, Gia Gia theo bóng lưng của họ mà ngẩn một chút.

"Ôi, trời tối đen như mực, bốn bề đều âm u ảm đạm. Lần hòn đảo nhỏ bé của chúng chẳng lẽ sẽ nhấn chìm thật ?"

"Hải Thần thực sự bỏ rơi chúng ?", dân đảo lo lắng.

"Mấy ngày nay, xung quanh đây đánh bắt cá nữa, như thể ngay cả sinh vật đáy biển cũng nơi đây sắp xảy tai họa."

Tất cả dân đảo đều quỳ gối bãi cát.

Chỉ Phó Cửu Tiêu dắt theo Tuệ Tuệ thong thả bước đường, gió biển vén vạt áo của , dịu dàng mà thành kính.

"Ta câu cá..." Tuệ Tuệ tít mắt.

"Được." Phó Cửu Tiêu khẽ đáp, mày nhíu nhẹ.

"Đừng câu cá nữa, hòn đảo của chúng sắp nhấn chìm, cá xung quanh đây đều dám đến gần. Chúng hơn nửa tháng ..." Lời dứt, Tuệ Tuệ câu một con cá lớn đầy màu sắc.

"Ngươi gì? Hơn nửa tháng gì?" Gió biển lớn, Tuệ Tuệ rõ, hỏi to.

Chỉ thấy xung quanh hai một cao một thấp, vô cá thi nhảy lên.

Liên tục nhảy lên mặt biển.

Nam tử một mái tóc đen, gió biển che khuất đôi mắt, khiến rõ vẻ mặt của .

Chỉ ánh mắt của luôn dõi theo Tuệ Tuệ.

Đám bờ sớm sợ ngây : "Nhiều cá quá, nhiều cá quá... Cả đời từng thấy nhiều cá như ."

Tuệ Tuệ cầm cần câu nhỏ: "Trời âm u quá, rõ cá . Có nắng thì hơn!"

Phó Cửu Tiêu nhíu mày nhẹ.

Một tia nắng nhỏ từ trời rọi xuống, ngẩng đầu lên, những đám mây đen kịt đỉnh đầu bỗng nhiên tan .

Ánh nắng xuyên qua từng lớp mây rọi xuống, như những tia sáng vàng kim.

Những đang quỳ gối tuyệt vọng bãi cát...

Gió biển rít gào thổi cho mái tóc rối bời: "Làm mặt đau nhức!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Phó Cửu Tiêu mặt biển, cơn gió cuồng bạo như mắc kẹt.

Nó trở nên dịu dàng đến mức thể thấy bằng mắt thường, và trong nháy mắt, biển lặng gió êm.

"Những con sóng lớn như , cuốn xuống ?" Thuyền nhỏ lắc lư, Tuệ Tuệ vững.

Phó Cửu Tiêu trừng mắt, mặt biển bỗng chốc tĩnh lặng.

Biển nước mênh mông, phẳng lặng đến mức dám gợn sóng nào.

Dân đảo đang tuyệt vọng, ngơ ngác .

Lão chủ đảo bỗng nhớ điều gì đó, vội vàng chạy về nhà lấy quyển "Hải Chí" . Ông từng chữ một.

Hồi đó, khi Hải Thần gây họa nhiều , họ phát hiện một vấn đề.

Hải Thần nhận cô nương, thể là...

Vì họ đưa một đàn bà đanh đá xuống.

Phải chăng chuyện đó là đắc tội nặng nề với Hải Thần?

Vậy đó họ thế nào để bình an?

Ồ, họ thêm tượng Hải Thần nương nương đền thờ Hải Thần.

Họ tạc tượng cô nương nóng nảy đó.

Bất cứ khi nào Hải Thần lời, họ sẽ tố cáo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-275.html.]

Khóc lóc nức nở, đầu Hải Thần nương nương sẽ xử .

Hiệu quả hơn cả cúng bái Hải Thần.

, Hải Thần cũng sợ vợ, thể che giấu .

Phó Cửu Tiêu xoa xoa tai, kiếp , nhất định sẽ cứng rắn hơn!

Trên biển xanh thẳm, tất cả đều hân hoan vui sướng.

Tất cả dân đảo quỳ gối bên bờ biển cảm ơn Hải Thần nương nương.

quyết định về nhà dâng đầu heo và quà tạ ơn cho đền Hải Thần nương nương.

"Tại tạ Hải Thần?" Phó Cửu Tiêu lão chủ đảo, cụp mi.

Phó Cửu Tiêu bên cạnh Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ cầm cái xẻng nhỏ, đôi chân trần nhỏ bé dẫm lên bãi cát sạch sẽ.

Sóng biển cuốn theo vô sinh vật nhỏ đưa đến chân Tuệ Tuệ, ít hài tử đều theo đuổi bắt sinh vật biển.

Các nàng rốt cuộc cũng phát hiện , chỉ theo Tuệ Tuệ mới thể kiếm hàng .

Bọn nhỏ xách theo cái thùng lớn, cua lớn ốc biển nhồi nhét đầy ắp cả thùng.

Lão chủ đảo lảo đảo bò dậy từ đất: "Tạ ơn Hải Thần chẳng ích gì. Chúng là dân chài sống nhờ biển, tế Hải Thần, tạ Hải Thần, một năm cũng tám chứ chẳng ít."

" mà, chẳng bằng Hải Thần nương nương. Aiz... Cầu xin vợ thì sẽ ."

Rõ ràng là đền thờ Hải Thần, nhưng đều gọi là đền Hải Thần nương nương.

Sắc mặt Phó Cửu Tiêu đột nhiên tối sầm .

Nam tử mặc đồ đen từ lúc nào xuất hiện bên cạnh thấp giọng : "Chủ tử, ngài xem , họ luôn bôi nhọ ngài như ! Bất cứ nơi nào nàng, đều thấy sự tồn tại của ngài!"

"Dù chỉ lấy ký ức hai kiếp, nhưng kết cục hai kiếp ngài đều chứng kiến! Đây chính là bài học xương máu! Chỉ tự tay cắt đứt tình kiếp, cắt đứt nghiệt duyên, ngài mới thể trở về Đọa Thần giới." Mười kiếp dây dưa, rối ren thể gỡ rối.

Ánh mắt thanh niên nam tử dừng Ngôn Tuệ Tuệ, thực sự nghiến răng nghiến lợi.

Tuệ Tuệ mang theo cái xô nhỏ, thở hổn hển đến bên cạnh Phó Cửu Tiêu."Cửu Tiêu ca ca, tối nay chúng cùng xem tế Hải Thần ở miếu ?"

Phó Cửu Tiêu nhẹ nhàng "ừ" một tiếng, một tay cầm xô, một tay dắt Tuệ Tuệ về phía .

Tuệ Tuệ đầu lướt qua thuộc hạ phía : "Hắn mới đến đây ? Trước đây hình như từng gặp ."

Phó Cửu Tiêu khẽ gật đầu.

Tìm ký ức hai kiếp, Đọa Thần giới liên hệ với , sức mạnh của cũng lấy phần lớn.

điều khó thể tưởng tượng là, tình kiếp của , mà vẫn còn đang chơi bùn đất?

Lão chủ đảo lẩm bẩm: "Thật kỳ lạ, rõ ràng đây cúng tế biển tác dụng gì. Sau đó cũng cầu xin miếu Hải Thần nương nương, mà cũng hiệu quả. Sao tự dưng trời quang mây tạnh?"

Dân đảo nào , thần linh của vùng biển trở nơi đây.

Miếu Hải Thần chỉ còn là một cái vỏ rỗng, còn thần linh ngự trị.

Lúc , tất cả đều nâng đầu heo, dâng trái cây, bánh ngọt, thổi kèn, đánh trống, một đường về phía miếu Hải Thần.

Miếu Hải Thần xây dựng ở trung tâm đảo, bên cạnh tượng miếu Hải Thần khổng lồ là tượng một nữ tử mảnh mai.

Phó Cửu Tiêu miếu Hải Thần, bên tai bỗng thấy tiếng cầu nguyện vang lên từ khắp nơi.

Quả nhiên, vẫn còn sức mạnh của Hải Thần.

Kể từ khi chết, đại dương còn vị thần nào cai quản.

Lúc bên tai vang vọng tiếng cầu nguyện, y như hàng trăm năm : "Hải Thần nương nương, ngài thể quản lý Hải Thần ? Gần đây Hải Thần lời..."

"Hải Thần nương nương, dạo ngài khỏe mạnh chứ? Hải Thần nghịch ngợm, mong ngài hãy quản thúc."

Phó Cửu Tiêu lạnh mặt, khi xưa Hải Thần, chỉ quan tâm đến nàng, nào rảnh khấn vái.

Tất cả đều là nàng .

Thảo nào thường xuyên đánh. Đôi khi chỉ vì thổi còi mà cũng ăn đòn. Có khi vì cửa chân trái chân mà cũng khổ.

Chắc chắn là mách lẻo !!

Loading...