Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 272
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:24:56
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bệ hạ, hãy cầm lấy kính. Nếu chuyện gì, các ngài hãy mau chóng rời khỏi đảo . Gần đây... e rằng sắp thuỷ triều dâng cao ." Chủ đảo thở dài, họ đang ở giữa biển, mỗi thuỷ triều lên đều là một thảm họa.
"Thuỷ triều lên thể mang đến nhiều cá, lo lắng như ?" Tuệ Tuệ chút tò mò.
"Cô nương, thuỷ triều lên chỗ chúng , mỗi đều nhấn chìm hòn đảo nhỏ . Tất cả nóc nhà, cầu nguyện trời mau chóng rút nước, sự tuyệt vọng đó, cô nương hiểu ?" Chủ đảo khổ một tiếng.
"Trời hôm nay tối đen như mực, e rằng sẽ một trận lớn. Nếu vận may , hòn đảo nhỏ chỉ sợ sẽ hủy diệt."
"Bây giờ cũng dám tế biển nữa, aiz." Chủ đảo bới bới mái tóc thưa thớt.
"Nói thì, mấy trăm năm tế biển. Rõ ràng đây, mỗi tế biển là sẽ mưa thuận gió hòa trong một thời gian dài. Từ cúng cuối cùng đó, nào cũng gặp những trận bão dữ dội hơn."
Sóng dữ dội kèm với giông tố, y như ngày tận thế.
Chủ đảo thong thả lấy bản ghi chép về biển, đó ghi chép chi tiết về mỗi cúng tế biển.
Gia Gia lướt qua một lượt, Tuệ Tuệ đang cầm một con cá, nhai rồm rộp.
Lần cúng biển cách đây sáu trăm năm.
Lật ngược xem...
Không thể xác định thời điểm bắt đầu tục tế biển, vì tìm thấy ghi chép nào.
Tuy nhiên, theo ghi chép trong sách Hải chí:
Lần tế biển đầu tiên cách đây một nghìn năm. Dùng bảy thiếu nữ để tế biển, xoa dịu cơn thịnh nộ của biển cả, bảo vệ hòn đảo bình yên trong một trăm năm.
Lần tế biển thứ hai cách đây chín trăm năm: Dùng bảy thiếu nữ để tế biển, xoa dịu cơn thịnh nộ của biển cả, bảo vệ hòn đảo một trăm năm.
Tiếp tục cho đến tế biển thứ tư...
"Các cúng tế biển, rốt cuộc là cúng tế cái gì?" Gia Gia đột ngột hỏi.
Chủ đảo khựng , do dự một lát: "Thật ... là Hải Thần. Lễ tế thứ tư, đúng lúc tân Hải Thần lên ngôi. Vì , chúng đặc biệt chọn một vài thiếu nữ phù hợp với ngài. Trong đó còn một , sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày với ngài."
"Khi cô nương chào đời, ai cũng nàng tầm thường. Sinh nắm chặt trong tay một viên ngọc, trắng đen phân rõ, trông như đôi mắt."
Phụt...
Gia Gia nhấp một ngụm , bỗng ho sặc sụa.
Kiếp thứ hai của Thịnh Nguyên???
Vậy vị Hải Thần đó là ai?
Vân Mộng Hạ Vũ
Không lẽ là vị Đế quân Lăng Tiêu xui xẻo chứ?!!!
Nàng chỉ bừa thôi, lẽ là sự thật?!!
Gia Gia liền thẳng , ngươi là trò để !
"Aiz, thời điểm tân Hải Thần đời, chúng chọn một nữ tử phù hợp với ngài. Nữ tử đó..." Lão chủ đảo thở dài, Hải Chí chép hàng năm, giờ sờn cũ.
"Lá gan to, vô cùng đanh đá. Không phục trời, phục đất, suốt ngày lẩm bẩm lôi Hải Thần đánh đập cho một trận, suốt ngày chửi rủa Hải Thần là đồ lưu manh. Một ngày nào đó sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t Hải Thần."
"Có lẽ, nàng sinh phần phi thường. Ước chừng, thực sự sức mạnh diệt thần."
"Trên đảo cũng sớm dặn dò nàng rằng, đến năm mười tám tuổi tế biển. Tuyệt đối tiếp xúc với bên ngoài."
"Hải chí ghi chép, một năm thuỷ triều dâng cao, từ biển trôi dạt một thiếu niên tuấn tú."
"Thiếu niên đôi môi đỏ hồng, hàm răng trắng ngà, trông như một thư sinh tuấn tú. Có thể do va đập đá ngầm biển nên thương ở đầu, nhớ chuyện . Mọi đều đoán rằng là nơi khác rơi xuống nước."
"Cô nương ngày ngày tận tâm hầu hạ. Cùng ăn cùng ngủ với thiếu niên đó, mối quan hệ vô cùng thiết."
"Nói về chuyện , vận may của thiếu niên thật . Mỗi biển cùng , họ đều đánh bắt nhiều thứ . Như thể những thứ trong biển đang xếp hàng chờ vớt lấy."
Tuệ Tuệ giật , trong lòng phần nào đó hiểu .
Chỉ sợ thiếu niên , là vị Hải Thần vô tình dạt lên bờ, phàm nữ thực sự là Thịnh Nguyên chuyển kiếp.
Tụ hồn đầu tiên là do Lăng Tiêu Đế Quân tìm về, khi chuyển kiếp gặp , khả năng cao sẽ vô cùng thiết với .
Đây sẽ là cơ hội lớn nhất của Lăng Tiêu Đế Quân.
khi tụ hồn thứ hai trở , sẽ ảnh hưởng.
Bởi vì nàng sẽ giống bản ban đầu của nàng hơn.
"Sau đó, dần dần đến gần ngày tế biển của nàng. Nàng bao giờ với thiếu niên về việc tế biển, chỉ hẹn với rằng đêm tế biển sẽ bỏ trốn cùng ."
Chủ đảo thở dài: "Aiz, thiếu niên đó đến đột ngột, và cũng biến mất đột ngột."
"Nàng mặc bộ váy cưới màu đỏ tươi, đợi chờ một đêm dài bờ biển."
"Cho đến khi trời sáng rõ, nàng cởi bỏ bộ váy cưới màu đỏ, bộ đồ tang trắng tinh."
"Dân đảo trói nàng đến bờ biển."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-272.html.]
"Bảy cô nương thành một hàng, đều mặc váy cưới màu đỏ, chỉ nàng mặc đồ tang."
"Có , la hét, chỉ nàng biểu lộ cảm xúc gì, chỉ tay thề với trời: nếu ó duyên gặp thiếu niên , nhất định sẽ tự tay đập c.h.ế.t tên phụ bạc!"
"Ôi, tính tình nàng vốn nóng nảy, nếu thật sự tìm tên phụ bạc , chắc chắn sẽ c.h.ế.t thây. Tế biển, cũng coi như cứu mạng cho thiếu niên ."
Gia Gia trợn tròn mắt.
Vũ khí đều gửi .
Ngươi chắc chắn rằng đó là cứu mạng thiếu niên đó ?
"Hải thần thành hôn, các vị thần nhường đường."
"Hải thần thành hôn, các vị thần nhường đường..."
"Hải thần, đây là bảy tức phụ mà chúng chọn cho ngài. Mỗi đều là những cô nương hiền dịu và đảm đang nhất trong tộc, chắc chắn sẽ hầu hạ ngài chu đáo." Đây là lễ tế đầu tiên của tân Hải thần.
Họ cố gắng chọn những cô nương nhất.
"Hải Thần là vị thần vĩ đại nhất thế gian, các ngươi hầu hạ Hải Thần thật , tranh giành ghen tuông, để Hải Thần che chở cho đảo của chúng ."
"Lễ tế thứ nhất: Mưa thuận gió hòa." Chọn lớn tuổi nhất, đẩy xuống biển, vợ cả.
"Lễ tế thứ hai: Bốn biển thái bình." Lại đẩy một cô nương đang lóc nức nở xuống biển, vợ hai.
"Lễ tế thứ ba: Có về, biển bình an." Vợ ba.
"Lễ tế thứ tư: Thuỷ triều dâng cao rút xuống, ngập đảo." Vợ thứ tư.
"Lễ tế thứ năm: Cá tôm đầy ắp, ngũ cốc bội thu." Vợ thứ năm.
"Lễ tế thứ sáu: Hải Thần thọ nguyên lâu dài, hưởng an khang vĩnh cửu. Vợ thứ sáu.
Đến lượt cuối cùng, thiếu nữ mặc áo trắng, nàng lạnh lùng: "Thần biển mà lăng nhăng thế, bảy tức phụ..."
Chủ đảo trừng mắt nàng, lập tức quỳ xuống bên bờ biển và hô to:
"Hải thần, đây là cô nương sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngày với ngài. Đây chính là mối nhân duyên trời định của ngài, hãy để nàng tiểu tức phụ của ngài, giúp ngài giải tỏa ưu phiền." Những đều mang theo nhiệm vụ, còn ...
Chỉ vì để trở thành tiểu kiều thê của Hải Thần mà thôi.
Chủ đảo hiệu cho , lôi cô nương áo trắng bờ biển.
Gió biển thổi mạnh khiến sóng đánh tảng đá, cô nương áo trắng đẩy thẳng xuống biển.
Chỉ trong chốc lát, bóng chìm trong làn nước biển xanh thẳm.
"Sau đó thì ? Sau đó thì ?" Tuệ Tuệ lão chủ đảo với vẻ mặt tò mò.
Lão chủ đảo vẻ mặt già nua: "Sau đó ư, ai cũng ngờ rằng... ba ngày , một con sóng lớn cuốn cả sáu con dâu đây trở về."
"Để thể hiện sự tức giận của , thần biển dâng cao từng con sóng, vỗ hòn đảo nhiều ."
"Và... thường xuyên thể thấy tiếng thần biển nức nở ."
"Không ai sai ở ."
Gia Gia cố gắng kìm nén nụ , đáng đời, đáng đời, ha ha ha...
Ngươi đưa thiếu nữ g.i.ế.c thần đến bên cạnh , tìm các ngươi mới lạ!
Sau khi tất cả rời , Gia Gia liền kéo Tuệ Tuệ nhà.
"Người phàm thể mở Kính Luân Hồi, chủ tử..." Gia Gia háo hức Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ khẽ ho một tiếng, thực nàng cũng tò mò.
Hì hì hì...
Có lẽ vì dùng tế phẩm là máu, Kính Luân Hồi toát một luồng khí âm lạnh lẽo, Tuệ Tuệ cảm thấy thoải mái.
Dùng linh khí gột rửa bớt phần tà khí Kính Luân Hồi, Kính Luân Hồi dường như cũng dần dần khôi phục hình dạng ban đầu.
Vẫn giống y hệt như hồi năm Tuệ Tuệ lén lút lấy trộm.
Sau khi Tuệ Tuệ thi triển phép thuật, Kính Luân Hồi loé lên một tia sáng.
Lờ mờ, tiếng sóng biển vọng từ Kính Luân Hồi.
Trước khi thấy hình ảnh, thấy một giọng thiếu niên dễ : "Ta thất hứa, cũng lừa dối, trở về để chuẩn sính lễ cầu hôn..." Giọng thiếu niên trong trẻo, mang theo vài phần uất ức.
"Tin ngươi nương chó má. Bảy tức phụ đều đang trong điện của ngươi !"
"Tên khốn kiếp, ngươi lừa dối , còn lừa dối tình cảm của ... ..."
"Thảo nào ngươi thất hẹn, hóa là ngươi cưới bảy . Kẻ bạc tình!" Bốp một cái tát.
Hình ảnh hiện , là hình ảnh một thiếu niên tuấn tú tát.
Trên đầu thiếu niên còn mọc hai chiếc sừng nhỏ, sừng nhỏ tròn trịa, dường như mới trưởng thành.