Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 270
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:24:51
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngôn Minh cau mày, đến đây để cùng thị sát sản nghiệp, ngẫu nhiên mới hội họp với Tuệ Tuệ.
" vị Thánh nữ kiếp qua đời mà chọn kế nhiệm. Chẳng lẽ, nàng đợi Đế Quân và Công chúa ?" Ngôn Minh băn khoăn suy nghĩ.
Phó Cửu Tiêu nheo mắt đầu ngón tay của Tuệ Tuệ, là Đế Quân, còn Thịnh Nguyên?
Công chúa Thịnh Nguyên trở về ?
Mặc dù kế thừa ký ức của Lăng Tiêu, nhưng quá quan tâm đến tình cảm dành cho Thịnh Nguyên.
"Hiện tại Gia Gia vẫn đang do dự, nên công bố sự thật về Đế Quân và Công Chúa ." Tuệ Tuệ một cách nhẹ nhàng.
Phó Cửu Tiêu trầm ngâm một lúc, lắc đầu: "Không nên công bố."
"Đây là chỗ dựa của vương triều ." Niềm tin của bách tính sẽ tan vỡ.
"Gia Gia cũng nghĩ ." Tuệ Tuệ nhỏ giọng .
Phó Cửu Tiêu nhíu mày: Thực , còn thấy mất mặt.
Từ khi Tuệ Tuệ đến Thịnh Nguyên, Gia Gia màng triều chính, suốt ngày lẩm bẩm về đại nha .
Văn võ bá quan khuyên nhủ , bèn tìm đến Tuệ Tuệ.
Khi Gia Gia đồng ý ở , nước mắt lưng tròng: "Ngài nhất định giữ vị trí đại nha cho . Ngài bỏ rơi Gia Gia..." Làm Nữ đế, thể sánh với sự vẻ vang của thị nữ Thần nữ chứ.
Đến khi Tuệ Tuệ chỉ tay lên trời thề hứa, Gia Gia mới yên tâm.
Mà Phó Cửu Tiêu, lúc trong đầu ngừng vang lên tiếng gọi.
Từ khi ký ức của Lăng Tiêu Đế Quân, thường xuyên thấy gọi .
Gọi trở về.
Lúc thấy Tuệ Tuệ và Gia Gia chơi vui vẻ, Phó Cửu Tiêu liền lặng lẽ rời khỏi nơi đây, đuổi theo âm thanh đó mà .
Tuệ Tuệ ngoài cửa, chỉ thấy bóng lưng Phó Cửu Tiêu rời .
Đang chuyện, bỗng thấy tiếng báo bên ngoài.
"Bệ hạ, Nguyên Hải tin tức ."
Gia Gia khẽ thẳng dậy.
"Đã vớt lên ?" Gia Gia sắc mặt căng.
"Rồi thưa bệ hạ."
Tuệ Tuệ ít khi thấy Gia Gia như thế , bèn hỏi: "Các vớt hải sản ?"
Gia Gia phụt một tiếng: "Nhanh sắp xếp hải sản cho chủ tử của ."
Ngay đó mới giải thích: "Không ..."
nàng hạ giọng lén lút : "Ngài từng qua Kính Luân Hồi ?"
"Luân Hồi Kính thể soi chiếu quá khứ, thể thấy kiếp . Ta đến đây là để tìm xem kiếp của Lăng Tiêu Đế Quân, luôn cảm thấy... Hắn sẽ công chúa Thịnh Nguyên báo hại."
"Cái Kính Luân Hồi mà ngay cả thần linh cũng thể soi chiếu của Tam Giới?" Tuệ Tuệ trợn tròn mắt.
Năm đầu tiên khi sinh , vì tò mò về kiếp kiếp của bản , vốn là một sinh vật trời sinh trời dưỡng, nàng lén lút trộm từ Thần giới.
Ngay khi ánh sáng chiếu lên mặt, trời đất đổi màu, mây gió cuồn cuộn, nàng lập tức Thiên Đạo bắt quả tang.
Sau đó thì ?
Thiên Đạo dùng phép thuật phong ấn gương luân hồi, cho đến nay vẫn tung tích!
"Ngươi lấy kính luân hồi từ ?" Tuệ Tuệ mở to mắt hỏi.
Rõ ràng Thiên Đạo cha cha giấu kỹ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-270.html.]
Gia Gia khẽ : "Ngài , cái kính luân hồi vẫn luôn đè nén đáy Nguyên Hải. Bình thường thì thể phát hiện , nhưng cái kính luân hồi sinh linh trí, là một thần vật. Nó suốt ngày kêu gào ây da ây da đáy Nguyên Hải, nên mới phát hiện manh mối."
Sau đó Gia Gia lộ vẻ khinh thường mặt.
"Các vị thúc thúc, bá bá tranh giành ngôi vị Hoàng đế của đều c.h.ế.t vì lý do ."
"Họ dùng chín trăm chín mươi chín để tế biển, Kính Luân Hồi là Thần vật, dính máu, nếu dính m.á.u sẽ mất tính linh thiêng, dễ khác điều khiển."
"Kính Luân Hồi tìm thấy, đáng tiếc là họ tự đấu đến chết, nên hời cho Gia Gia. Chút nữa Gia Gia sẽ dẫn ngài xem."
Gia Gia hề do dự, lập tức cùng Tuệ Tuệ về phía Nguyên Hải.
Nguyên Hải cách Kinh đô ba ngày đường, Tuệ Tuệ tìm thấy Phó Cửu Tiêu, chỉ dặn truyền lời cho .
Càng đến gần Nguyên Hải, trong mũi càng ngửi thấy rõ mùi tanh mặn của biển.
Tuệ Tuệ dùng từng ngón tay mân mê một viên hạt châu tròn vo. Gia Gia híp mắt, nhàn nhạt : "Cô nương, viên hạt châu trong tay ngài, vẻ giống viên nhãn cầu của Lăng Tiêu Đế Quân mà công chúa Thịnh Nguyên ghi chép ."
Sách ghi chép, Đế quân Lăng Tiêu khi móc nhãn cầu, hóa thành một viên hạt châu đen trắng phân rõ bằng kích thước móng tay.
Thần tiên mặc dù móc bỏ nhãn cầu, nhưng bề ngoài lộ vẻ khác thường gì.
Hạt châu như chứa đựng cả bầu trời đầy , đen trắng khó phân.
Giống hệt viên ngọc trong tay của Tuệ Tuệ.
Tuệ Tuệ cúi đầu , thứ phủ bụi trong gian của nàng, thi thoảng nàng mới lấy nghịch.
"Chắc thứ xúi quẩy đó ." Tuệ Tuệ tiện tay cất .
Gia Gia thấy nàng tùy ý như , liền cho rằng nghĩ nhiều .
"Thực , chúng đoán rằng kiếp của Đế Quân vẫn còn ở Thịnh Nguyên. Rõ ràng là ngã xuống, nhưng Thịnh Nguyên vẫn che chở. Điều đó đủ để Giải thích thứ."
Mọi dừng bên bờ biển: "Đây là Nguyên Hải, ở giữa một hòn đảo nhỏ, lát nữa chúng sẽ thuyền sang đó. thuyền bắt buộc bịt tai, Nguyên Hải cá hát. Người cá sẽ khiến mất trí, kéo xuống biển."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tiếng hát của họ , nhưng rõ lời, là ngôn ngữ gì..."
"Người cá , giọng hát mê hoặc lòng , vô kẻ bắt. Phần lớn, cá nuốt chửng cả xương."
Tuệ Tuệ từng gặp cá, chỉ mới thấy giao châu.
Giao châu, là viên ngọc linh châu do cá c.h.ế.t hóa thành.
Tiểu cô nương mũi thuyền, tò mò quanh. Vô cùng thích thú.
Khi con thuyền đến giữa Nguyên Hải, bỗng nhiên xuất hiện một làn sương mù trắng xóa che khuất tầm . Tuệ Tuệ nhướng mắt lên .
Thấy thuyền vội vàng cầm chặt vũ khí, bịt tai .
"Cẩn thận, là cá."
Quả nhiên, dứt lời.
Bên tai Tuệ Tuệ liền , một loạt thanh âm tiếng hát êm tai. Tuy nhiên, khi càng lâu, nàng càng cảm thấy quen thuộc một cách kỳ lạ.
Bài hát , giống như... bài hát ru ngủ mà Phó Cửu Tiêu hát cho nàng mỗi tối ???
Chẳng mấy chốc, sương mù bao trùm lấy họ, tầm chỉ cách vài li, xung quanh chỉ là sương mù trắng xóa.
Mọi đều im lặng, ai nhận , Tuệ Tuệ hề bịt tai.
Nước mặt sông lấp lánh, mơ hồ tiếng nước.
"Ngươi sợ ? Hãy tiến gần hơn, gần hơn nữa..." Một giọng huyền bí và du dương vang lên bên tai Tuệ Tuệ.
Tuệ Tuệ ngước mắt lên, thấy một nàng tiên cá đuôi cá đang mỉm nàng trong làn sương trắng mờ ảo.
Cười mãi một hồi, nhíu mày.
Thật kỳ lạ, giọng của hiệu quả?
Rõ ràng bất kỳ ai thấy giọng của đều sẽ ngần ngại nhảy Vô Cực Hải, ở bên cả đời.