Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:24:31
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm trạng của Tuệ Tuệ , ăn cơm sớm về phòng nghỉ ngơi.

Phó Cửu Tiêu khuyên nhủ, nhưng cũng thế nào, chỉ thể trách phủ Thừa Ân Hầu gì.

Tuệ Tuệ giường, mới phát hiện giường chỉ một chiếc chăn mỏng ngắn ngủi, đắp hờ vai, ngắn.

xuống lười nhúc nhích.

Bàn chân nhỏ lộ ngoài, lạnh.

Tiểu cô nương bực bội gãi đầu, nghĩ một cách.

Chỉ thấy nàng ngắt cái đầu nhấc lên, đặt lên chiếc cổ áo len dày, đó co trong chăn.

Ừm, vặn.

Không dài cũng ngắn, nàng quả là một tiểu quỷ cơ linh.

Phải rằng, nàng hành động mất nhân tính của phủ Thừa Ân Hầu tức giận tột độ.

Tiểu cô nương ngủ mơ màng, lờ mờ thấy trong nhà tiếng động.

Dưới ánh trăng.

Chân tường khẽ động, một mặc đồ đen chui qua lỗ hổng to bằng miệng bát.

Hắn hình linh hoạt, còn võ công thất truyền trong truyền thuyết, súc cốt công.

Hắn , tiểu cô nương ở trong căn phòng nâng niu bảo vệ.

Khi bước trạm dịch lúc chiều, để ý đến nhóm .

Nhìn qua là con dê béo từ ngoại thành đến đây.

Ăn mặc cực kỳ phú quý, trang phục cầu kỳ, lẽ là thương nhân giàu từ kinh đô đến đây.

Lúc sờ mó khắp nơi, nhưng phát hiện rằng...

Căn phòng chẳng gì cả.

Cẩn thận y phục của nàng, thấy túi tiền căng phồng, gã áo đen mừng rỡ trong lòng.

Cẩn thận mở túi , ba lớp ngoài, ba lớp trong, chỉ sợ bên trong là vật quý giá gì đó.

Bộp...

Mở .

Bánh ngọt vỡ đôi rơi xuống đất.

Gã áo đen khựng .

Lại vội vàng lục tung y phục của nàng, chỉ thấy bên trong là thức ăn!!

Nào là thịt bò khô gặm dở dang, gói kín ba lớp ngoài ba lớp trong.

Nào là viên kẹo ăn dở dang, dính nháp cả tay.

Hắc y nhân thở dốc càng trở nên nặng nề hơn mấy phần.

Nhớ đều vây quanh nàng, chỉ sợ phận quý giá, nếu bắt cóc nàng, đoán chừng cũng thể đổi kha khá tiền.

Nam tử mò về phía chiếc giường.

Mò thử cái gối, ôi chao, trong gối gì cả.

Dưới ánh trăng, tên trộm liếc mắt chiếc chăn nhỏ, liệu ai đang co ro ngủ bên trong ?

Hắn đưa tay vươn sờ soạng chiếc chăn, cố ý túm ở ý đồ bịt miệng nàng .

Nhẹ nhàng vén chăn .

Chỉ thấy ánh trăng trắng xóa trơ trọi, hiện một hình trụi lủi đầu.

Nam tử sợ hãi đến mặt biến sắc, nhưng nhiều năm kinh nghiệm nghề nghiệp khiến im lặng câm nín.

Bỗng nhiên, một giọng vang lên từ phía : "Xin hỏi, ngươi là đang tìm đầu của ?"

Vẻ mặt của Tuệ Tuệ tò mò hỏi.

Nam tử .

"Áaaaaa!!!" Nam tử hét lên chói tai.

Chỉ thấy chiếc ghế, một cái đầu đặt ngay ngắn.

Lúc , đôi mắt cái đầu nhỏ chớp chớp, miệng còn !

Nam tử hoảng sợ, mềm nhũn: "Có quỷ! Có quỷ! Có quỷ!!!"

Vừa dứt lời, cánh cửa lớn Phó Cửu Tiêu đá tung.

Tay Phó Cửu Tiêu cầm một thanh kiếm, giống như ác ma từ địa ngục g.i.ế.c lên, chỉ mặc một bộ trung y như ác quỷ hiện diện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-262.html.]

Nam tử hồn chạy trốn, nhưng Phó Cửu Tiêu một kiếm đánh ngã xuống đất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn thấy cái đầu của Tuệ Tuệ, mí mắt Phó Cửu Tiêu giật giật, áp xuống sát khí trong lòng.

Cất cái đầu nhỏ chăn, liền lệnh cho những thị vệ xông cửa: "Cắt đứt gân tay chân, tra hỏi."

"Có quỷ... Có quỷ đầu, quỷ đồng đầu..." Giọng của tên trộm la hét đến vỡ giọng, chỉ là ai tin mà thôi.

Phó Cửu Tiêu bên giường Tuệ Tuệ, đáy mắt đầy vẻ lo lắng.

Từ khi đặt chân lên đường đến Thịnh Nguyên, dọc theo con đường ngừng mơ.

Luôn cảm thấy, Thịnh Nguyên điều gì đó đang chờ đợi .

Phó Cửu Tiêu cất tiếng khàn khàn: "Tuệ Tuệ, thương lượng với Cửu Tiêu ca ca một chút. Sau , đừng lén lút tháo đầu nữa, ?"

Hắn tuyệt đối sẽ .

Hắn ngủ chung tẩm cung với Tuệ Tuệ, vì bất kỳ lý do nam nữ đại phòng nào, chỉ đơn giản là vì...

Tiểu cô nương ngủ say, thích tháo đầu ôm ngủ.

Mở mắt , liền thấy xác đầu ôm lấy cái đầu đầu ngủ cạnh .

Ôi chao.

Ngươi hiểu loại ác mộng đó ?

Môi Tuệ Tuệ khẽ nhếch lên.

Thân đầu ôm lấy cái đầu: "Chẳng lẽ đầu đáng yêu ? Thân hình đáng yêu ?"

Đôi mắt to tròn chớp chớp, với vẻ mặt ngây thơ.

Cả Phó Cửu Tiêu cứng đờ.

"Cái đầu của ngươi đáng yêu, hình cũng đáng yêu. tách riêng xem thì..." Thật sự đáng yêu chút nào!!

Rất kinh dị!!

Tuệ Tuệ ồ một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn chút thất vọng.

Cạch một tiếng, gán cái đầu trở .

"Á á, ? Có thứ gì đó siết cổ ? Chẳng lẽ thuật pháp gặp vấn đề ?" Mặt của Tuệ Tuệ đầy vẻ lo lắng.

Phó Cửu Tiêu thở dài thườn thượt: "Có khả năng nào là đầu gắn ngược ?"

Tuệ Tuệ cúi đầu xuống, ngượng ngùng toe toét: "Hehe... Áo ngủ bó cổ." Lặng lẽ đổi đầu sang hướng khác.

"Ta còn tưởng là phép thuật của vấn đề, dọa c.h.ế.t ."

Phó Cửu Tiêu nàng với vẻ mặt tuyệt vọng, xém dọa c.h.ế.t là tên trộm mắt kìa.

Ước chừng cả đời cũng thể xóa nhòa bóng ma đó.

Đương nhiên, cũng kiếp .

Sau một hồi vật vã, trời cũng sắp sáng, Tuệ Tuệ còn buồn ngủ nữa, dứt khoát dậy.

Trạm dịch chuẩn sẵn các món ăn đặc sản địa phương, Tuệ Tuệ ăn ngon miệng.

Tháng Hai, trời bắt đầu ấm áp trở , tuyết đường bắt đầu tan chảy.

Khi qua khe núi nơi mấy phủ Thừa Ân Hầu c.h.é.m đầu, Tuệ Tuệ bấm quyết, trực tiếp sai âm phủ bắt họ xuống.

Xuống đó còn một đống hình phạt sống c.h.ế.t xong nữa.

Người đưa thư phi ngựa ngừng nghỉ suốt ba ngày, Phó Cửu Tiêu dẫn theo Tuệ Tuệ mất gần nửa tháng mới đến lãnh thổ Thịnh Nguyên.

Càng gần Thịnh Nguyên, phong tục tập quán hai bên càng khác biệt rõ rệt.

Đầu tiên là hương hỏa ở Thịnh Nguyên vô cùng thịnh vượng.

"Các ngươi là ngoại địa nhỉ? Chùa chiền ở Thịnh Nguyên chúng linh nghiệm lắm, nhất định thắp hương. Nơi đây của chúng là quê hương của thần linh..." Người Thịnh Nguyên luôn tự hào là quê hương của thần linh, trong lời còn mang theo vài phần cao ngạo.

"Ôi những vị thần của chúng ! Các ngài thích nhất là ban ơn huệ cho những tín đồ của ."

"Nếu ngươi đủ lòng tin và thành kính, thần linh nhất định sẽ bảo vệ ngươi."

"Nghe năm xưa vị thần , chỉ vì tín đồ duy nhất của mà hạ phàm. Trên đời thần phật vô , thần thánh khắp nơi, nhưng nàng chỉ tin duy nhất vị thần quân của chúng mà thôi." Người tín đồ chuyện vẻ mặt vô cùng thành kính, còn quên nhét cho Phó Cửu Tiêu và Ngôn Tuệ Tuệ một nắm hương nến và giấy tiền.

"Không lấy tiền, lấy tiền. Cúng cho thần nhà một nén hương là ." Phụ nhân với nụ hiền hậu.

"Thần quân nhà ngươi gọi là gì?" Phó Cửu Tiêu cúi nén hương trong tay.

"Trước đây, Thịnh Nguyên thờ phụng tất cả các vị thần Phật trời đất, khi Thần Quân nhà giáng trần, chúng chỉ tin Lăng Tiêu Thần Quân. Các đền miếu bây giờ đều là của Lăng Tiêu Đại Đế." Phụ nhân trông hiền hậu, thấy ngoại quốc liền nhiệt tình biếu hương nến tiền giấy.

Nhìn là ngay, đây là một tín đồ vô cùng sùng đạo.

Phó Cửu Tiêu trầm ngâm một lát: "Lăng Tiêu Đại Đế?"

"Tên Đại Đế l.i.ế.m cẩu đó? Sao nhiều tín đồ thế nhỉ." Phó Cửu Tiêu giật , đó khinh thường ném trả giấy tiền vàng mã.

Hắn mới nhận đồ của kẻ l.i.ế.m cẩu.

Loading...