Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 255

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:24:13
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuệ Tuệ khỏi cung, liền chạy thẳng đến cửa cung.

Lúc trời tối, chỉ lờ mờ thấy những chiếc xe ngựa nối đuôi hướng về cổng thành.

"Tổng cộng hai mươi hai chiếc xe ngựa, đừng bỏ ai nhé. Đếm kỹ một chút..." Lâm thị vẫn dứt khoát, gọn gàng, lông mày bớt vài phần dịu dàng, thêm một tia quả cảm.

Ngay khi thấy giọng của Lâm thị, Tuệ Tuệ nhảy thẳng xuống khỏi xe ngựa.

"Nương... Mẫu !" Xe ngựa còn dừng hẳn nhảy xuống.

Lâm thị hoảng sợ đến mức tim nổ tung, vội vàng lao tới, may đỡ Tuệ Tuệ, hình va đập mà lắc lư.

"Gầy , ngoan bảo của nương gầy ... Chịu khổ , ngoan bảo của nương chịu khổ ."Lâm thị ôm hai tay cũng ôm nổi, cứ lặp lặp "gầy ".

Ban đầu, Tuệ Tuệ vẫn còn vui vẻ đến mức nheo mắt.

Lúc , đột nhiên bật nức nở.

"Hu hu hu... Nương, hu hu... nương, Tuệ Tuệ nhớ mẫu , nhớ lắm..." Tiểu nãi oa vô tâm vô phổi ôm chặt Lâm thị chịu buông, úp mặt vai nàng nức nở, nước mắt chảy dài.

Nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống da thịt Lâm thị, như thiêu đốt nàng.

Lâm thị ôm chặt nữ nhi, mắt đỏ hoe vì xót xa.

"Chịu thiệt thòi , ngoan bảo của nương chịu thiệt thòi . Nương sẽ đòi công lý cho ngươi... Nương cứ tưởng rằng... họ sẽ thương ngươi."

Suốt quãng đường , Lâm thị hầu như ngừng nghỉ.

Đã chuyện triệu thần, Lâm thị càng thêm mất ngủ, vội vã lên đường suốt đêm.

Hầu như .

Lúc mắt vẫn còn sưng húp.

Nàng cũng là mẫu , chỉ nghĩ rằng phủ Thừa Ân Hầu thể bù đắp tình cảm gia đình thiếu thốn bấy lâu nay, nhưng ngờ họ tàn nhẫn như .

Nếu cho Lâm thị một cơ hội nữa, nàng thà bỏ mỏ phỉ thuý để cùng Tuệ Tuệ.

nhà họ Ngôn nghèo túng cả đời, cũng sợ tiếp tục nghèo.

Vân Mộng Hạ Vũ

một gia đình hạnh phúc vui vẻ là điều thể mua bằng tiền.

Đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất giữa nhà họ Ngôn ở thôn quê và phủ Thừa Ân Hầu.

Một bên coi trọng danh lợi, một bên coi trọng tình nghĩa.

"Đừng , đừng , nương đến ." Lâm thị lén lau nước mắt, Tuệ Tuệ thấy .

Ngôn Xuyên trưởng thành hẳn, thành một nam tử khôi ngô tuấn tú, vóc dáng thon dài, mày mắt như tranh vẽ, mang thêm vài phần nho nhã.

Trong tay còn dắt theo một bảo bảo tập chập chững, một tuổi.

Tiểu cô nương lảo đảo, lúc đẩy ca ca , lao về phía Lâm thị.

Tuệ Tuệ vội lau nước mắt, từ trong n.g.ự.c Lâm thị trượt xuống.

Xấu hổ kêu lên một tiếng: "Đại ca..."

Tiểu hia hoả ngẩng cao đầu Ngôn Xuyên với vẻ mặt đáng thương cực kỳ, hốc mắt Ngôn Xuyên ửng đỏ, cố nén nước mắt nhẹ nhàng vỗ đầu nàng.

"Ca ca đến . Sau cần sợ gì nữa."

Tiểu Tinh Thần ngẩng đầu tỷ tỷ, hai mắt sáng lấp lánh, rõ ràng là một "fangirl" nhỏ của Tuệ Tuệ.

"Tỷ tỷ!" Vươn tay về phía tỷ tỷ.

Hai chữ "tỷ tỷ" phát âm vô cùng rõ ràng.

Ngôn Xuyên bất đắc dĩ đỡ trán.

"Bảy tháng nàng ê a, nhưng đến giờ vẫn ... mỗi ngày luyện tập vô gọi tỷ tỷ, tỷ tỷ... mãi đến tháng mới rõ ràng. Cha đến giờ vẫn gọi một tiếng..."

Lão phụ Ngôn Hán Sinh chua xót vô cùng, cầm kẹo dỗ dành nàng, dỗ dành nàng gọi cha cha.

Tiểu cô nương phỉ kẹo.

Ngay đó, dứt khoát gọi tỷ tỷ.

Lúc , Ngôn Hán Sinh xoa xoa tay lưng cả nhà, nam nhân giỏi thể hiện tình cảm, nhưng ánh mắt Tuệ Tuệ đầy đau lòng.

Tuệ Tuệ nghĩ, hóa tình yêu là thể che giấu , khi yêu một , tâm trí và con mắt đều hướng về .

Nói cho cùng, rốt cuộc là Hầu phủ yêu thương nàng.

nàng buồn, nàng gia đình yêu thương .

"Phu nhân công tử, A Nguyệt dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, chuẩn sẵn nước nóng và cơm canh. Xin hãy về nghỉ ngơi sớm..." Gần đây là mùa tuyết rơi, một quãng đường dài hẳn là vất vả nhiều.

Ánh mắt Ngôn Xuyên dừng A Nguyệt, A Nguyệt mím môi nhẹ, né tránh ánh mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-255.html.]

Tuệ Tuệ trình độ học vấn cao, thời gian qua vẫn là A Nguyệt liên lạc với nhà họ Ngôn.

A Nguyệt văn chương , là một trong ít những nữ tử tài năng.

Nếu vì vụ bắt cóc đó, giờ đây nàng cũng là một tiểu thư khuê các nổi tiếng nhất kinh thành.

Hiện nay, phủ họ Tạ tuyên bố tìm nữ nhi, chỉ rằng nữ nhi một gia đình thư hương nhận nuôi.

bên ngoài vẫn những lời đàm tiếu, bôi nhọ nàng.

Thế đạo hà khắc với nữ tử, nhiều nữ tử con nhà quyền quý nếu chẳng may thất lạc, thì hoặc là treo cổ tự vẫn, hoặc là tu cả đời. Nếu sẽ tổn hại danh dự, và cũng là điều nhục nhã cho gia tộc.

Gia đình họ Tạ chịu đựng áp lực, nhưng thể ngăn chặn những lời bàn tán bên ngoài.

Tạ tướng quân tức giận và bắt giữ một kẻ khua môi múa mép.

Lúc , A Nguyệt dẫn trở về phủ, lúc Phó Cửu Tiêu xử trí một đám quan viên, A Nguyệt liền mua một toà nhà lớn.

Toà nhà chạm trổ rồng phượng tinh xảo, vô cùng mắt.

Gu thẩm mỹ của A Nguyệt luôn đầu xu hướng.

"Bá tánh huyện Tú Sơn nhờ gửi lời hỏi thăm ngươi, họ nhớ ngươi lắm."

"Ta cũng sắp xếp thỏa chuyện khai thác khoáng sản ở đó ."

"Có hai mươi hai chiếc xe ngựa ở đây, trong đó năm chiếc là quà lễ Tết mà các hộ gia đình trong huyện tặng , nương cố gắng từ chối nhưng ."

"Vẫn còn một chiếc xe nữa, là bài kiểm tra mà sư của ngươi chuẩn cho ngươi, suốt đêm đấy."

Mí mắt Tuệ Tuệ trĩu xuống, còn tiếp tục cho nàng sống gì nữa.

Sớm thì để cho ngươi c.h.ế.t quách cho xong.

Làm tức đến thế!

"Có bốn xe chở bạc, một xe chở vàng, nương tin tưởng tiền trang nên gửi."

"Còn đều là quặng phỉ thuý. Nhà gì khác, nhưng phỉ thuý thực sự thiếu. Chúng từ quê lên, gia đình thứ gì , chỉ thể mang theo một ít đặc sản địa phương. Ngươi là quận chúa, nương thể mất mặt ngươi, ngày mai sẽ cử từng nhà từng cửa để tặng."

Tuệ Tuệ đến gần Lâm thị một cách mật, tiểu tùy tùng Tinh Thần cũng lóc cóc theo .

Trong mắt chỉ tỷ tỷ.

Trên cổ treo một ngôi nhỏ, cũng mối liên hệ mật thiết với phận của Tinh Thần, thể bảo vệ sự an của Tinh Thần.

"Nhanh lên dùng bữa tối , phu nhân mệt đến nỗi mở nổi mắt." A Nguyệt bật , vội vàng sắp xếp chỗ .

Từ ba ngày khi nhận tin, ngày nào nàng cũng sai chuẩn nước nóng cơm nóng, chỉ chờ họ kinh là thể ăn.

"Nghe Gia Gia lên Hoàng đế ?" Lâm thị ngạc nhiên hỏi.

" , Gia Gia là nữ đế Thịnh Nguyên, nàng còn mời qua nữa. Đợi ở bên cạnh bầu bạn với nương một thời gian, Tuệ Tuệ sẽ ." Tiểu gia hoả mềm mại .

"Vừa nhà cũng buôn bán ở Thịnh Nguyên, Tuệ Tuệ qua đó cũng chịu khổ."Ngôn Minh nheo mắt .

"Đừng lo lắng, Gia Gia ở đấy, thể chịu khổ ." Gia Gia với dáng vẻ thà tỳ nữ cho Tuệ Tuệ còn hơn nữ đế, nếu Tuệ Tuệ đến Thịnh Nguyên, e rằng cả Thịnh Nguyên sẽ chấn động.

Bên ngoài trời đông giá rét, nhưng bên trong phủ họ Ngôn ấm áp dễ chịu.

Cả nhà quây quần bên bàn ăn, câu nệ chuyện "ăn , ngủ ", ai nấy đều vui vẻ .

Mùa đông, đương nhiên ăn lẩu .

Nồi lẩu bò nóng hổi, cay nồng, sóng nhiệt cuồn cuộn. Những lát thịt bò mỏng như cánh ve chỉ cần nhúng qua nước lẩu là chín tới, những viên thả bò dai dai, giòn giòn.

Còn cả hải sản vận chuyển từ xa về.

Ngươi một đũa, một đũa, ăn đến mức toát mồ hôi hột.

"Nghe Tuệ Tuệ học nhiều chữ, thật lợi hại. Toán học cũng học khá nhiều nhỉ... Lục lão còn trở về sẽ kiểm tra ngươi." Ngôn Hán Sinh .

Tuệ Tuệ gì, thì đợi lão nhân c.h.ế.t hẳn về ?

Thực sự thì lấy sổ sinh tử gạch cho ông là xong.

"Tuệ Tuệ, mười hai cộng mười ba bằng bao nhiêu? Ngươi ?" Ngôn Hán Sinh cố ý trêu chọc nàng.

Mặt Tuệ Tuệ đầy vẻ ngơ ngác. Còn vài ngày nữa thì mới đủ năm tuổi cơ mà...

Tiểu gia hoả suy nghĩ một lúc, lắc đầu.

Ngôn Hán Sinh suy nghĩ một hồi, thấy lẽ Tuệ Tuệ học quá nhiều chắc là thông, nên giảm bớt độ khó.

"Tuệ Tuệ, chín cộng mười hai bằng bao nhiêu?"

Tuệ Tuệ vẫn lắc đầu.

"Không ... Tuệ Tuệ hiểu toán. Ngay cả mười ngón tay cũng đếm xuể." Chín chương toán thuật, nàng cũng .

Loading...