Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:24:00
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ thấy đứa nhỏ mà lo lắng.

Trên đầu đội một mảnh vải trắng, quỳ rạp quan tài, gào nức nở, đến nỗi gần như ngất xỉu.

"Tiêu Tiêu ca ca của ơi... Sao ngươi sớm thế ..."

"Ta còn báo hiếu..."

"Ngài vất vả cả đời, còn hưởng phúc ôi... hu hu hu... Ta cũng , theo ngài . Tiêu Tiêu ca ca của ơi, ngài hãy thanh thản..." Đứa trẻ nhỏ than.

Cảm thấy xót cho nàng sẽ chịu khổ, xót cho cho nàng sẽ tủi , Phó Cửu Tiêu vội vã đến???

Đi thanh thản??

Nước mắt tuôn rơi ào ào, tất cả đều nàng cho cảm động.

Một đám con cháu hiếu thảo nàng, đến nước mắt giàn giụa, tuy rõ nàng gì, nhưng nàng nức nở, suýt ngã quỵ xuống đất." là hài tử hiếu thảo!

" , đứa nhỏ là con cháu nhà ai ?"

"Không quen, lẽ là con cháu bên chi nhánh xa nào đó?" Mọi lau nước mắt, dù lóc nhịp điệu và bi thương như , chắc hẳn lòng hiếu thảo cũng tràn đầy.

Thấy nàng còn trong quan tài, càng thêm đau lòng mà ngăn nàng .

"Hài tử đáng thương, hài tử đáng thương ..."

"Nhanh nghỉ ngơi , tổ tiên nhà ngươi ngươi lòng hiếu thảo , nhất định sẽ mỉm nơi chín suối."

Mọi vội vã dìu nàng đến chỗ bàn tiệc .

"Khóc suốt đêm, ắt hẳn là mệt mỏi nhỉ? Nhanh ăn chút gì đó để sưởi ấm bụng, đừng để đói hỏng . Ngươi là hài tử hiếu thảo..." Người đang thấy hốc mắt nàng đỏ hoe, cũng kiềm nước mắt.

Phó Cửu Tiêu ở góc khuất, trơ mắt nàng há miệng ăn sạch mâm cỗ thịnh soạn.

Thiếu niên Hoàng đế thở dài thườn thượt.

Chết tiệt, hủy diệt .

Ăn xong, trưởng bối trong phủ còn nhét cho nàng một phong bao lì xì.

"Lão nhân gia qua đời, thường lấy một phần tiền của lão nhân bỏ lì xì cho con cháu để xua tan xui xẻo. Ngươi cứ cầm lấy ... Vừa nhét lì xì tay nàng, thấy tiểu Tuệ Tuệ đầu lao đám đông, thấy nữa.

Tiểu cô nương lén lút lấy một chiếc phong bì đỏ từ trong túi, đổ những thỏi bạc và đếm.

Gia đình là thương nhân giàu ở kinh thành, họ hào phóng khi cho tiền. Tuệ Tuệ đếm sơ qua, đại khái mười hai lượng.

Có lẽ họ cho tiền để lấy may.

Chỉ vì những gia đình quyền quý nhiều chi nhánh, nên rõ đó là con cháu của ai.

"Ây da, đây quả là một con đường dễ giàu. Mình quả là một thiên tài!" Tuệ Tuệ vui mừng, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ.

Có tiền !

Phó Cửu Tiêu nàng chọc cho tức giận đến mức bật .

Tóm , trong khi hề , ngươi đưa lên tận trời xanh ?

Linh cữu cũng xong , nên c.h.ế.t một ?

Nhìn thấy nàng ăn mua, Phó Cửu Tiêu đảo mắt, lập tức nheo mắt .

Quay đầu gọi một đến, ghé tai nhỏ điều gì đó.

Chẳng mấy chốc, mắt Tuệ Tuệ xuất hiện một lão nhân lưng còng, thở dài.

Lão nhân thấy vẻ mặt hân hoan của Tuệ Tuệ, bèn ân cần hỏi: "Tiểu cô nương, chuyện gì mà vui thế?"

Tuệ Tuệ chớp chớp mắt, vỗ ngực: "Ta kiếm nhiều tiền lắm, hôm nay kiếm nhiều tiền lắm."

"Tiểu cô nương vui mừng khôn xiết.

Vừa dứt lời, liền thấy lão nhân mặt ngã thẳng về phía nàng.

Chết tiệt!

Tuệ Tuệ trợn tròn mắt.

Suốt ngày săn con nhạn, cuối cùng nhạn mổ trúng mắt.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chỉ thấy lão nhân gắt gao túm lấy tay áo của nàng: "Ngươi húc ngã, ngươi húc ngã..."

Lão nhân lôi kéo nàng la, những xung quanh xì xào bàn tán, tiền mười lượng bạc ít ỏi còn của nàng...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-250.html.]

Bị lừa gạt .

Lúc , cả Phó Cửu Tiêu sảng khoái hẳn.

"Thật đúng là lòng hiểm ác, lòng hiểm ác... !" Nước mắt Tuệ Tuệ lưng tròng, tiểu gia hoả cúi đầu bậc thềm.

Vừa cúi đầu, liền thấy một đôi giày đặt mặt .

Ngẩng đầu lên, Phó Cửu Tiêu mỉm nàng.

"Biết bên ngoài dễ sống chứ?" Vừa mới xong , Phó Cửu Tiêu đến .

Tuệ Tuệ vẫn còn giận, đầu .

"Vừa Gia Gia thư, tin tức về Đọa Thần, mời ngươi đến Thịnh Nguyên. Aiz, nào đó nhỉ?"

"Ồ, còn cha của ngươi nữa, mai cũng nên kinh thành chứ... Nghe , Nhị ca ca của ngươi ưng ý một cô nương, nhờ ngươi dò hỏi xem . Vừa , nhà đó quen." Phó Cửu Tiêu lén nàng, quả nhiên, tiểu gia hoả dựng tai lên .

"Là cô nương nhà ai? Hắn mà quen ?"

"Lần còn bỏ nhà nữa ?" Phó Cửu Tiêu liếc nàng một cái, tiểu cô nương khúc khích ngại ngùng, vành tai ửng đỏ.

"Vẫn trách ?" Phó Cửu Tiêu tức giận bất lực.

"Chưa bao giờ trách cả, Cửu Tiêu ca ca đối xử với Tuệ Tuệ nhất đời... Tuệ Tuệ luôn coi Cửu Tiêu ca ca như nhà, nếu thể cho một chút đồ ăn vặt nữa thì càng ." Tuệ Tuệ nhớ Gia Gia, tin tức về Đoạ thần, còn ca ca để ý cô nương nào.

Lúc , tiểu cún con đuôi ngoe nguẩy đến nịnh nọt .

"Thật ư? Vậy thì ngươi mười lượng bạc, sẵn lòng chia cho một nửa ?"

Tuệ Tuệ gật đầu lia lịa: "Tất nhiên , thể cho Tiêu Tiêu ca ca tất cả."

"Nếu ngươi một cái giò heo to, ngươi sẵn lòng chia cho ?"

Tuệ Tuệ với vẻ mặt đầy quyết tâm: "Đó là điều bắt buộc."

"Nếu như ngươi một cái đùi gà, thì ngươi sẵn sàng chia sẻ với ?"

Tuệ Tuệ ngớ một lúc, lập tức lắc đầu:

"Không , vặn một cái đùi gà!! Đùi gà thể chia sẻ!"

Mặt Phó Cửu Tiêu tối sầm .

Còn chuyện xong, lão phụ nhân lừa gạt mười lượng bạc của Tuệ Tuệ thẳng về phía Phó Cửu Tiêu.

Lúc Tuệ Tuệ ở góc phòng, lão phụ nhân thấy Tiểu Tuệ.

Phó Cửu Tiêu hít một thật sâu, sức lắc đầu.

Lão phụ nhân mắt kém, rõ, từng bước tiến gần Phó Cửu Tiêu, Phó Cửu Tiêu toát mồ hôi lạnh khắp .

"Chủ tử, tiền lừa về, may mắn nhục mệnh." Thuộc hạ đến phục mệnh ánh mắt tan vỡ và tuyệt vọng của Phó Cửu Tiêu.

Ánh mắt Phó Cửu Tiêu chuyển từ kinh ngạc sang lo lắng tuyệt vọng, chỉ trong chớp mắt...

Hắn thậm chí thể cảm nhận ánh mắt oán hận và kinh hoàng đằng lưng.

Xong , xong , thật sự toi mạng .

"Ta thể giải thích, thực sự thể giải thích mà!!" Phó Cửu Tiêu hoảng hốt thừa nhận sai lầm, lão tặc ông trời, cố ý trêu !!

Tuệ Tuệ tức giận một lời, đầu bỏ .

Phó Cửu Tiêu hoảng loạn, nhận , nào sẽ xui xẻo đến thế.

"Ta... thể đền bù, thể đền bù!!"

"Ta dùng chìa khóa quốc khố đền bù, ? Bất cứ thứ gì ngươi cần, ngươi đều thể trong lấy..." Vẻ mặt Phó Cửu Tiêu tuyệt vọng, đầu gục xuống. Còn đưa tay tát miệng một cái, ai bảo cái miệng ngươi tiện, ai bảo ngươi ưa trò.

Nghe đến chìa khóa kho bạc, tiểu gia hỏa mới dừng bước.

Phó Cửu Tiêu run rẩy tháo chìa khóa khỏi thắt lưng, quốc khố Đại Việt đó!!

Hắn chỉ lừa lấy mười lượng bạc.

đem chìa khóa quốc khố bồi thường cho nàng!

Thực xin các bậc liệt tổ liệt tông của Đại Việt, chìa khoá quốc khố cho nàng cầm .

Phó Cửu Tiêu hối hận, hôm nay thật là mất phu nhân thiệt quân.

Xui xẻo vô cùng.

Loading...